• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi sáng hôm ấy, Hy Nguyệt và anh đang ngồi ở ghế sô pha phòng khách, Lục Lãnh Phong đang chăm chú đọc báo kinh tế còn cô thì vẫn say mê xử lý công việc trên chiếc ipad 

Bỗng nhiên tiếng chuông cửa vang lên, một nữ người hầu nhanh nhẹn chạy ra mở cổng. Hai vị khách lạ mặt đi vào, đến khi họ bước đến cửa chính. Ánh sáng bỗng bị che khuất, Hy Nguyệt ngước lên nhìn. Cô có vài phần bị hoảng, xém chút đã làm rơi ipad trong tay 

-Ô-ông ngoại, cậu?... 

Lục Lãnh Phong và tiếng nói của Hy Nguyệt mà cũng đưa mắt nhìn theo 

Là quốc vương và cựu quốc vương của Anh quốc 

Sau tầm hơn vài phút, cả bốn người cùng ngồi xuống nhưng không khí lại căng thẳng vô cùng. Hy Nguyệt bèn mở lời trước 

-Ông và cậu...không biết về đây...c-có chuyện gì không? 

Đến để đón con về Anh 

-Con đã nói rồi dù thế nào con cũng không về. Khó khăn lắm mới có hạnh phúc con không thể dễ dàng bỏ được 

Ông ngoại cô không nói gì mà chỉ đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn Lục Lãnh Phong 

-Cậu ta yêu con? Ông đã nói rồi đó chỉ là trò lừa bịp mà Lục Lãnh Phong dựng lên để lừa con. 

Hy Nguyệt im lặng không đáp bởi cô biết hiện tại mình và ông ngoại không cùng ý kiến, dù có nói gì đi chăng nữa thì mọi chuyện vẫn không thể xoay chuyển 

-Thưa cựu quốc vương, ngài không tin những chuyện tôi làm cũng chẳng sao. Nhưng, tôi tuyệt đối chắc chắn mình yêu Hy Nguyệt là thật và tôi có thể làm tất cả mọi thứ để chứng minh điều đó 

Lục Lãnh Phong giọng điệu quả quyết, chắc nịch. Anh nhìn thẳng vào ánh mắt của người đối diện là cựu quốc vương David như thể đang muốn khẳng định thêm lời nói của mình 

-Nếu cậu thật sự yêu cháu gái của tôi vậy thì chứng minh đi 

Quốc vương Andrew cất giọng trầm trầm nhìn Lục Lãnh Phong. Đồng thời, ông lấy từ đầu ra một khẩu súng lục rồi đặt nó lên bàn 

Hy Nguyệt nhanh chóng hiểu ra vấn đề, có đôi chút kích động mà đứng phắt dậy nhìn Andrew cậu mình 

-Chuyện này đi quá xa rồi đó cậu à 

Lục Lãnh Phong suy nghĩ một lúc nhanh rồi cầm lấy khẩu súng đứng dậy. Thấy anh làm vậy, Hy Nguyệt vời nắm lấy bàn tay to lớn kia như muốn ngăn cản 

-Lãnh Phong...đừng 

-Tin anh 

Lời nói của Lục Lãnh Phong vừa cất ra, Hy Nguyệt có chút do dự nhưng rồi cuối cùng cũng bỏ tay xuống. Lục Lãnh Phong đã nói cô hãy tin vào anh, Hy Nguyệt đành phải đánh liều một phen 

Làm ơn cho suy nghĩ của cô là đúng. Bên trong đó làm ơn đừng có đạn 

Cánh tay dần nâng khẩu súng lên đến đầu, anh từ từ bóp còi. Ngay thời khắc ấy, Hy Nguyệt nhắm mắt không dám nhìn, hai tay báu chặt vào góc áo 

Nhưng cô vẫn không nghe tiếng động gì, Hy Nguyệt bèn mở mắt ra nhìn. Anh vẫn không sao, bên trong thật sự không có đạn 

-Tạ ơn trời 

Vậy là suy nghĩ của anh đã đúng. Lúc khẩu súng được đặt trên bàn Lục Lãnh Phong mạnh dạn đoán bên trong không có đạn 

Hy Nguyệt yêu anh như vậy thì làm sao quốc vương dám lắp đạn vào. Nhưng nhỡ bên trong có đạn thật thì cũng chẳng sao, Lục Lãnh Phong chấp nhận làm điều này để chứng minh tình yêu anh dành cho cô 

Dường như đã thấy được kết quả, ông ngoại và cậu của Hy Nguyệt có vẻ khá hài lòng. Hai người họ đứng lên trước khi rời khỏi, cựu quốc vương David còn vỗ vào vai Lục Lãnh Phong 

-Tôi mong cậu không làm tôi thất vọng 

Ông biết anh là người thông minh, chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể đoán ra súng có đạn hay không. Chọn cách đơn giản như này chính là muốn cho Lục Lãnh Phong dễ dàng có cơ hội ở bên cạnh cô cháu gái yêu quý

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK