-Thì ra..chị là cô công chúa giấu mặt của hoàng gia Anh
Giai Lạc mắt chữ O mồm chữ A, cuốn mình vào câu chuyện li kì của Hy Nguyệt
Ngồi cùng Lục gia được một lúc thì cô cũng phải về, mọi người bảo cô ở lại dùng bữa trưa nhưng Hy Nguyệt từ chối
-Xe đến rồi, hôm khác còn lại ghé thăm bà và bác Lục. Tạm biệt mọi người
Nhìn theo bóng lưng nhỏ nhắn của cô gái trẻ, ông Lãnh Hàn nhìn bà nội rồi thở dài
-Con bé thay đổi nhiều quá
****************
Góc của tác giả nhaa
Chị nhà lần đầu gặp cậu mình là ở chương 12,13 gì đó mọi người có thể quay lại xem thử
Hy Nguyệt rời khỏi Lục gia, cô tựa lưng vào ghế khoanh tay trước ngực, trầm ngâm nghĩ về những chuyện đã xảy ra
-Chớp mắt một cái đã ba năm, không biết là thực hay mơ đây
Chỉ mới có hai mươi sáu tuổi mà chuyện quái quỷ gì Hy Nguyệt cũng đã đều trải qua. Gả thay, mất con, tự tử, nhận lại người thân...mấy tình tiết đó nói không chừng còn có thể dựng thành một bộ phim được đẩy
-Chị không sao chứ?
-À không sao
Cô cười rồi đáp lời Khánh Hà
-Nguyệt, ngày mai chúng ta có buổi ăn trưa với Trần tổng
-Ừm, chị biết rồi
Ngày hôm sau, tại nhà hàng W
-Xin chào, rất vui được gặp Trần tổng
-Chắc đây là thư kí mới của Diệp tổng đúng chứ? Rất hân hạnh
Thư kí sao? Ồ suýt nữa thì quên mất tin tức cô lấy lại Diệp thị người ngoài còn chưa biết mà. Họ cứ nghĩ cô là thư kí mà Diệp Hoàng mới tuyển vào thôi
Nghe lời ông ta nói, Hy Nguyệt mỉm cười gật đầu rồi nhìn một lượt như để đánh giá vị chủ tịch họ Trần kia. Trần tổng là một người đàn ông trung niên, dáng vẻ mập mạp nhìn qua Hy Nguyệt đã biết cũng chẳng phải người tốt lành gì
Ông ta chủ động đưa một tay ra, Hy Nguyệt giữ phép lịch sự tươi cười bắt tay Trần tổng
Ai ngờ Trần tổng kia nghĩ cô là thư kí thật mà muốn giở trò sàm sỡ, ông tay dùng ngón tay cái quệt quệt trên làn da trắng mịn của Hy Nguyệt
-Chúng ta bàn chuyện làm ăn được rồi chứ?
Hy Nguyệt nhanh chóng rút tay lại, trên miệng vẫn tươi cười nhìn người trước mặt
Được được ngồi xuống đi, tôi cũng đã gọi rất nhiều món ngon người đẹp đây cứ từ từ thưởng thức
Trong lúc bàn chuyện hợp tác, ông ta luôn cố tình vươn tay ra nắm lấy bàn tay cô mà sờ soạng
-Xin Trần tổng đây giữ tự trọng dùm cho
-Em thư kí ngoan ngoãn chiều lòng anh một đêm thì anh đây sẽ kí vào hợp đồng cho em
Vì cô ngồi đối diện nên lão Trần tổng đứng lên, trực tiếp đi về phía Hy Nguyệt nhấc ghế ra mà ngồi cạnh
Ông ta vô tư dùng tay sờ soạng phần đùi trắng nõn của cô mà không ngừng nói ra những câu để tiện
-Ngoan ngoãn chiều anh đi rồi anh sẽ kí hợp đồng. Đêm nay anh nhất định sẽ làm em sướng
Những lời của lão ta lại khiến cô nhớ đến Lục Lãnh Phong cũng từng nói
"Ngoan ngoãn hầu hạ tôi đi, nếu vui tôi sẽ trừ nợ cho cô"
Nghĩ đến đây Hy Nguyệt cũng đủ để tức điên lên, cô đứng dậy cầm lấy ly nước trên bàn hát vào mặt lão, không quên để lại ánh mắt khinh thường rồi rời đi
-Con điếm thư kí đó, sao cô ta dám chứ
Trần tổng tức giận đập tay thật mạnh xuống bàn, tên trợ lý bên cạnh thấy vậy chỉ biết bảo lão ta hạ hỏa xuống
Cảnh tượng đó lại lọt vào con mắt của Hy Tuyết, hôm nay cô ta cặp kè với tên nào đó vào nhà hàng này vô tình lại thấy điều hay ho
-Hy Nguyệt, tạo sắp có trò vui cho mày rồi đây
-Khánh Hà, em lập tức hủy hợp đồng với Trần thị, không có hợp tác gì hết
Ngồi trên xe, Hy Nguyệt tức giận gọi cho Khánh Hà. Khánh Hà đang ở Diệp thị thay cô giải quyết công việc, nhận cuộc gọi từ cô, Khánh Hà có hơi bất ngờ
-Dạ? vâng vâng. Em biết rồi
Nghe ngữ khí của Hy Nguyệt, cô đoán là đã có chuyện gì xảy ra nên cũng dạ dạ, vâng vâng rồi tắt máy để sắp xếp ổn thỏa chuyện hợp đồng
Với tài năng và tài lãnh đạo của mình thì sau hai mươi ngày, như lời đã hứa. Diệp thị vô cùng phát triển. Không điêu ngoa thì so với trước đây thật sự vụt sáng hơn nhiều
Kết quả ngay trước mắt, các cổ đông chẳng có lý do gì để bỏ lỡ một người tài, họ tâm phục khẩu phục và đều công nhận Hy Nguyệt là chủ tịch thật sự của Diệp thị