Vũ Linh Đan chủ động ôm cổ Trương Thiên Thành, hướng anh hờn dỗi cười, cho thấy mình không trách tội anh, nhưng dù sao cũng phải giải thích.
Quả nhiên, Trương Thiên Thành như trút được gánh nặng.
Sau đó , Trương Thiên Thành kể hết cho Vũ Linh Đan mọi chuyện Trần Anh Thư ở Mỹ đã làm gì, về nước tìm được anh như thế nào. Chẳng qua là muốn chạy trốn khỏi án phạt bên Mỹ, mặt khác nếu hạng mục trong tay có thành công, đạt thành hiệp nghị, như vậy cho dù Mỹ phát hiện cô trốn thuế cũng có thể tránh được.
Cho nên nói, Trần Anh Thư về nước thật ra là có mục đích, chẳng qua cuối cùng mục đích không phải là Trương Thiên Thành .
“Sau đó thì sao?”
Vũ Linh Đan nghe qua vô cùng khiếp sợ, không nghĩ tới còn có chuyện này. Nhưng mà thấy Trần Anh Thư tình thâm ý thiết, tất nhiên là Trương Thiên Thành vẫn còn một phần tình nghĩa.
Bằng không vứt bỏ Trương Thiên Thành, Trần Anh Thư chắc chắn cũng có lựa chọn khác.
Chẳng qua, Trương Thiên Thành cố ý tránh đi, Vũ Linh Đan cũng không chủ động nhắc tới làm gì.
Mà chuyện sau đó, Vũ Linh Đan đã biết, Trương Thiên Thành đơn phương liên hệ bên Mỹ, hơn nữa còn âm thầm điều tra.
Trần Anh Thư vì chuyện này mà tự sát, mà Trần Đức Bảo đưa xong tư liệu sau cũng không rời đi. Bởi vì Trương Thiên Thành đã dặn dò, sợ Trần Anh Thư xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Quả nhiên vẫn xảy ra chuyện.
Trần Anh Thư được cứu trở về một cái mạng nhưng Trương Thiên Thành biết, nếu chuyện ở Mỹ không kết thúc. Trần Anh Thư có khả năng sẽ lại lần nữa lựa chọn tự sát, Trương Thiên Thành
không muốn mình cùng Vũ Linh Đan lưng đeo tội danh bức người chết. Cũng hy vọng hạng mục ở Mỹ có thể thuận lợi triển khai, lần này có thể hỗ trợ Trần Anh Thư thoát khỏi phiền toái.
Đến tận đây, mọi chuyện đều đã rõ chân tướng.
Vũ Linh Đan từ đó được Trương Thiên Thành đối xử tình nghĩa, xong việc, Vũ Linh Đan không khỏi trêu ghẹo, hỏi: “Nếu có một ngày, Trần Anh Thư muốn cảm ơn anh thì anh phải làm sao bây giờ?”
Trương Thiên Thành như lâm đại địch, cảm thấy Vũ Linh Đan đang kiểm tra mình, lập tức giơ tay thề: “Anh bảo đảm, anh sẽ không làm em thất vọng”
Vũ Linh Đan bật cười, nhào qua, chủ động ôm hôn Trương Thiên Thành.
Một đêm triền miên.
Ngày kế, Vũ Linh Đan chuẩn bị hành lý, chờ xuất phát.
Khi hai người trên đường tới sân bay, Trương Thiên Thành bỗng nhiên nhận được điện thoại của Trần Anh Thư nói rằng cô lập tức phải về Mỹ Mặc kệ tương lai gặp phải vấn đề gì, cô đều có thể thản nhiên đối mặt.
Vũ Linh Đan giả bộ ngủ, không quấy rầy hai người. Cuối cùng lại bị Trương Thiên Thành đẩy đẩy ý bảo cô tiếp điện thoại.
Vũ Linh Đan có chút không tin tưởng, chỉ bản thân, thẳng đến khi trong điện thoại truyền đến giọng Trần Anh Thư, Vũ Linh Đan mới phát hiện mình không nằm mơ.
“Vũ Linh Đan, cô thắng”
Trong điện thoại, Trần Anh Thư cố gắng nhẹ nhàng cười cười: "Ừa, tôi cũng muốn về Mỹ, nghe nói các người muốn đi hưởng tuần trăng mật. Nhưng mà cô đừng tưởng rằng cô thắng tôi thì cô là người chiến thắng cuối cùng. Tương lai còn dài, đừng để tôi phải chê cười cô.”
Vũ Linh Đan có chút kinh ngạc đối với thái độ
của Trần Anh Thư, nhưng mỗi một chữ đều vô cùng chân thật mà truyền vào tai cô. Vũ Linh Đan hơn nửa ngày mới phản ứng lại.