Mục lục
Mất rồi xin đừng tìm – Vũ Linh Đan – Trương Thiên Thành (Truyện full tác giả: Ctrl Anh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Thiên Thành nói xong liền như một con sói bổ nhào tới người cô. Vũ Linh Đan hét lên một tiếng rồi bắt đầu vùng vẫy phản kháng, nhưng mà sức lực của Trương Thiên Thành rất khỏe khiến cô không có cách nào tránh được. 

Cơ thể của cô rất mềm mại và cũng rất nóng, nó còn mang theo một hơi thở của mùi rượu khiến Trương Thiên Thành tựa như cũng say theo. 

“Đừng làm ồn nữa, nếu cô ngoan ngoãn thì ngày mai tôi sẽ xe hợp đồng đi” 

Trương Thiên Thành bắt đầu dụ dỗ Vũ Linh Đan. 

Chẳng phải cô muốn nhà sao, vậy thì anh sẽ thỏa mãn cho cô. 

Không ngờ rằng vừa nãy Vũ Linh Đan còn luôn miệng nhắc tới chuyện nhà cửa mà bây giờ cô như kiểu không để ý cái gì, đầu lắc liên tục, miệng còn gọi tên trưởng phòng Mã. 

Cái tên đó như một chậu nước lạnh dội thẳng vào đầu óc Trương Thiên Thành 

Động tác của Trương Thiên Thành hơi ngừng lại một chút, cả người cứng đơ lại, duy chỉ có một chỗ nào đó đang mềm đi. 

“Trưởng phòng Mã là ai?” 

Trương Thiên Thành nắm lấy cổ tay của Vũ Linh Đan và lạnh giọng hỏi. 

Nhưng Vũ Linh Đan đã say lắm rồi nên hoàn toàn không để ý gì thế giới bên ngoài, cô đắm chìm trong thế giới của riêng mình, miệng không ngừng lẩm bẩm gọi tên trưởng phòng Mã. 

Nhìn bộ dạng này, xem ra không hỏi được gì rôi. 

Với tình hình như thế này thì Trương Thiên Thành không còn hứng thú làm chuyện tiếp theo nữa. Sau khi anh tắm xong liền ôm lấy Vũ Linh Đan thì phát hiện ra cơ thể cô vẫn đang run rẩy, sắc mặt cũng rất khó coi. 

Trương Thiên Thành lập tức gọi điện thoại cho Trần Đức Bảo: “Điều tra xem tối nay có người nào là trưởng phòng Mã không” 

“Chính xác là vẫn có, nhưng mà chẳng phải tôi đã gửi danh sách những người có mặt trong tối nay cho anh rồi hay sao? Tổng giám đốc Trương, anh không xem hả?” 

Trần Đức Bảo thấy kỳ lạ và hỏi lại. 

Trương Thiên Thành hơi sững người một chút, lúc này anh mới nhận ra bản thân mình đã phạm phải một sai lầm ngu xuẩn. Nhưng mà anh sẽ không bao giờ nhận điều đó ở trước mặt Trần Đức Bảo. Anh hừ lạnh một tiếng, sau đó không thoải mái nói: “Sao nào, tôi hỏi anh một câu thôi mà anh cũng hỏi lại à?” 

Trong lòng Trần Đức Bảo run rẩy liền vội vàng nói: “Người tên là Mã Anh Sinh chính là trưởng phòng Mã, đây là cuộc họp công chứng cổ phần, ông ta rất có tiếng nói ở đó cho nên Lương Học Đông mới mời ông ta. Về sau còn đi tới quán bar nữa, xảy ra chuyện gì sao?” 

“Báo cảnh sát đi, bảo rằng có người bán dâm” 

Trương Thiên Thành lạnh lùng ra lệnh. 

“Cái này.” 

Trần Đức Bảo do dự. 

“Có vấn đề gì à?”. 

Trương Thiên Thành hỏi lại, giọng nói có phần lạnh đi một chút. 

Trần Đức Bảo vẫn có chút khó hiểu, anh ta không biết chính xác rốt cuộc tên trưởng phòng Mã này đã đắc tội gì với Trương Thiên Thành. 

Nhưng mà anh ta vẫn nói: “Tổng giám đốc Trương, nếu như lúc đó chúng ta công bố cổ phần thì vẫn cần tới sự lộ diện của trưởng phòng Mã, nếu chuyện này..”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK