Mục lục
Tổng giám đốc Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tô Thính Ngôn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 70:

 

“Cô Tô, cô đã đến người, tài liệu bên này đã chuẩn bị từ sớm cho cô.”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Cảm ơn.”

 

Cô cùng Lâm lão của Tập đoàn Lâm Vũ từng nói qua, bản thân muốn đến bệnh viện hỗ trợ.

 

Vị Lâm lão của Lâm Vũ này làm việc cũng vô cùng nhanh nhẹn, sảng khoái, trực tiếp căn dặn xuống bên dưới.

 

Đây là bệnh tư nhân cao cấp nhất, cũng có rất nhiều người cảm thấy kỳ quái, tại sao đột nhiên có một người phụ nữ đột nhiên giáng xuống xuất hiện ở bệnh viện này, nhìn cô vừa trẻ trung vừa xinh đẹp, nhưng không giống như người học Y.

 

Phía sau, chủ nhiệm Từ khoa ngoại cũng liếc về phía này: “Cô có tư cách hành nghề?”

 

Tô Thính Ngôn mỉm cười lấy hồ sơ đã chuẩn bị sẵn từ trước.

 

“Đây là giấy chứng nhận hành nghề của tôi, ông có thể kiểm tra.”

 

Giấy chứng nhận tốt nhiệm, giấy chứng nhận bác sĩ lâm sàng, những hồ sơ này cô đều có.

 

Chủ nhiệm Từ nhất thời không nói ra bất kỳ lời nào, chỉ nhìn vào tên trường cô tốt nghiệp, sau đó kỳ quái hỏi: “Trường đại học này có thể thi vào chuyên ngành Y Dược?”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Như thế nào lại không thể, các giấy chứng nhận cũng không phải là hồ sơ giả, trường học quả thật có chút kém; nhưng có điều trường học như thế nào, cùng với năng lực y thuật cũng không có kì quan hệ gì đâu?”

 

Chủ nhiệm Từ bị cô chặn họng một câu, nhưng cũng chỉ mỉm cười nhạt nói: “Được thôi, nhưng tôi phải nhắc nhở cô rằng, nơi này không phải là bệnh viện bình thường; những người đến đây khám bệnh, đều là những nhân vật không thể đắc tội được; nếu như cô đưa ra một quyết định sai lầm, ảnh hưởng có thể theo đến cả đời cô. Tôi không biết cô từ đâu chui ra, nhưng bất kể người chống lưng phía sau cho cô là ai, chỉ cần cô không làm tốt, tôi đều có quyền sa thải cô.”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Chuyện này chủ nhiệm Từ có thể yên tâm, tôi không đến đây không cần phải trực ban, chỉ đơn thuần đến hỗ trợ mà thôi, tuyệt đối không ảnh hưởng đến quyền uy của chủ nhiệm ông, cho nên ông cũng không cần phải e dè tôi như vậy.”

 

CÓ: Cũng chính vì người đến làm việc không cần trực ban, liền sắp xếp cho khoa của bọn họ một người vào đây, cho nên ông càng cảm thấy kinh ngạc hơn, nhưng lãnh đạo phía trên của Lâm Vũ cũng đã lên tiếng chào hỏi trước, ông hiện tại cũng chỉ thể hiện ra mặt nhìn thấy cô không thoải mái, trong lòng khó chịu mà thôi.”

 

Nhà họ Tô những năm nay vẫn luôn cho rằng những ngày tháng ở dưới vùng quê, chỉ biết lông bông rảnh rỗi, nhưng lại không biết rằng những chứng chỉ cô thi đều có đầy đủ, chỉ là không biết bằng cấp nào có thể dùng được.

 

Cô cũng không còn ham muốn đi đến bệnh viện Tô Tề làm việc nữa rồi, bệnh viện Lâm Vũ dù sao cũng là bệnh viện cao cấp trong giới, bệnh nhân đến khám bệnh trừ những nhân vật có tiếng tăm, còn lại đều là những bệnh nhân có bệnh trạng đa dạng mà lại khó xử lý, những thứ có thể học cũng rất nhiều, Tô Khuynh Tình cũng phải đã từng sứt đầu mẻ trán muốn được vào làm việc tại đây, nhưng cũng vì không có tư cách cho nên Tô Tề mới mở một bệnh viện hay sao? Huống hồ mẹ của cô cũng đang ở đây tĩnh dưỡng, nếu cô làm việc ở đây như vậy sẽ càng tốt hơn.”

 

Sau khi rời khỏi bệnh viện, Tô Thịnh Quốc liền gọi điện thoại đến, hỏi cô tại sao những ngày gần đây không quay.

 

về Tô Tề, ông trước đây đã tìm cho cô một công việc văn thư tại Tô Tê.

 

Tô Thính Ngôn trả lời: “Tôi không làm văn thư, cũng sẽ không quay trở về Tô Tè làm việc.”

 

Tô Thịnh Quốc tức giận phừng phừng nói: “Cô xem thường công việc văn thư sao, không lẽ cô muốn làm bác sĩ hay sao? Chỉ với cái trường đại học rách nát đó, bệnh viện nào dám nhận cô, nếu để cô quay về Tô Tề làm bác sĩ thì chẳng khác nào đang đập nát bảng hiệu của bệnh viện cả.”

 

“Tôi nhất định sẽ tự tìm được công việc cho mình, ông cứ yên tâm.”

 

Tô Thính Ngôn vừa dút lời liền lập tức ngắt ngang điện thoại, chuyện này càng khiên Tô Thịnh Quốc tức giận hơn.

 

Lại Mỹ Lâm cũng không vui vẻ gì ngồi một bên nói: “Thôi bỏ đi, bỏ đi, Thịnh Quốc này, chuyện kết hôn giữa Khuynh Tình cùng Cảnh Trăn sớm đã được tiết lộ ra bên ngoài, hiện tại tất cả mọi người đều nói con bé Khuynh Tình này rất có phong thái của tiểu thư khuê các, hơn nữa công việc lại là bác sĩ, luận văn tốt nghiệp vừa được đăng lên tạp chí y học nước ngoài, nhà họ Lâm đã từng nói qua, sau này có cơ hội sẽ chuẩn bị sắp xếp cho Khuynh Tình đến bệnh viện Lâm Vũ làm việc, từ nay về sau, tương lai Khuynh Tình rộng mở vô hạn.”

 

Tô Thịnh Quốc nghe những lời này của bà, cơn tức giận cũng giảm đi phần nào.

 

Nếu như không phải Khuynh Tình có năng lực như vậy, ông cũng sẽ không coi trọng hai mẹ con Lại Mỹ Lâm như vậy.

 

Ông vốn dĩ không có con trai, những ngày tháng sau này chỉ có thể dựa vào con gái lấy thể diện cho ông ở bên ngoài.

 

Lại Mỹ Lâm nhìn ông đã nguôi giận phần nào, trong lòng đặc biệt cảm thấy tự hào.

 

Bà năm đó quả thật đã dự đoán được trước mọi chuyện, sớm đã sắp xếp con đường tương lai cho Khuynh Tình, bất kể tiêu tốn bao nhiêu tiền, đều cho con bà học trường học tốt nhất, sau khi đi du học tại đại học Berkeley, học hỏi những kiến thức y học tốt nhất trở về nước, sau này Tô Thính Ngôn có thể lấy gì ra để so với con gái bà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK