Chương 367:
Lúc này, Tô Thính Ngôn thật sự thực may mãn khi không tự mình ra mặt thông báo, bằng không căn bản có thể tưởng tượng ra mây lời mắng mỏ ở trên mạng sẽ càng mạnh mẽ hơn.
Sân nhà của Tô Thính Ngôn khá rộng, Húa Thanh rảnh rồi không có _ việc gì làm thì đi trông một sô loại cây với hoa cỏ, chăm sóc cũng không tệ lắm, Tô Thính Ngôn vô tình bước ra xem thì nhìn thầy ở ngoài này hoa đã nở ở khắp nơi rồi, đrông có dáng vẻ giỗng nhứ một vườn hoa thực sự vậy.
Hứa Thanh cười: “Ở trong nhà không có việc gì làm nên tôi trông thêm mây loại cây với hoa cảnh, nhìn Vào cũng cảm thây thoải mái hơn.”
Hai người đang nói chuyện, thì bọn họ nhìn thây ngôi nhà đôi diện có người tới chuyên nhà.
Ngôi nhà đó đã bị bỏ trồng từ lâu, bây giờ đã có người dọn vào ở, Hứa Thanh nhìn vệ phía cửa, nhưng khi người ở đối diện bước ra, Tô Thính Ngôn lập tức cảm thấy, người này chắc chắn cô ý.
Là Cố Giao dọn đến ở căn nhà đối diện kia.
Có Giao nhìn sang bên này.
“Không ngờ cô lại là hàng xóm của tôi?”
Tô Thính Ngôn nói: “Như nhau thôi, tôi cũng không ngờ tới.”
“Nếu sớm biết vậy tôi đã không cho bọn họ chuyên c đồ sang đây TÔI, nhưng mà tôi vận muốn ở đây, nơi này đã có sẵn phòng ở, cho nên tôi mới tiện tay dọn đô sang, chậc, cũng không ngờ được là cô cũng ở đây.”
Tô Thính Ngôn hừ một tiếng: “Có vẻ như cô vần còn có căn nhà khác để ở nữa, cho nên tôi cũng không đề ý, bây giờ cô cũng đâu thê dọn đi chỗ khác được.”
Có Giao hơi sững sờ, đứng ở một chỗ nói không nên lời, nhìn Tô Thính Ngôn đi vào, cô ta chỉ có thể ở bên ngoài trừng mắt ngó vào trong, lại liếc nhìn Hứa Thanh đang đứng.
Không lâu sau, Cố Giao kêu người hỏi thăm tin tức, hóa ra Hứa Thanh là bảo mẫu của nhà bên kia, cô ta cũng mời một bảo mẫu tới đây, mỗi ngày chương 276: Hàng Xóm đều ở trong nhà.
Trùng họp, Cố Giao đang đi tìm đồ _ ăn, ngay lúc đó nhìn thây Hứa Thanh ở cửa siêu thị.
Cô ta không bắt nạt Tô Thính Ngôn được, nhưng bắt nạt một bảo mẫu chỉ là chuyện đơn giản.
Cố Giao nhìn thấy bảo mẫu lập tức đi qua đó.
Nhìn thấy Hứa Thanh đang chuyên tâm mua đồ, cô ta bước tới nói: “Tô Thính Ngôn trả cho bà một tháng bao nhiêu tiện, bà cho tôi biết Tô Thỉnh Ngôn gân đây đang làm gì, mỗi tháng tôi sẽ trả cho bà gâp đôi tiên, cảm thấy thế nào?”
Tất nhiên Hứa Thanh không hề vui vẻ, xách đô bước lên phía trước tiêp tục mua rau.
Cố Giao ở đẳng sau trực tiếp mắng: “Tôi đang nói chuyện với bà đây, bà bị điếc nên không nghe thấy à?”
Hứa Thanh quay. đầu lại nói: “Tiểu thư nhà tôi đối xử với tôi rất tốt, cho nên tôi sẽ không làm mây chuyện thiếu đạo đức như vậy, nhìn cô còn nhỏ tuổi như thế, sao tính tình lại ác độc chương 276: Hàng Xóm đến như vậy.” “Bà, bà còn dám mắng lại tôi?” Có Giao lấy tay túm bà ta lại.
Hứa Thanh cũng không phải là loại người gặp chuyện không dám phản kháng,bà tạ bước tới đây người Cô Giao ra, Có Giao bị đây một cái lập tức lảo đảo, nhưng cô ta dường như đã tìm được thời cơ tốt nhất để bùng nô, trực tiệp măng chửi: “Hay lắm, một kẻ thấp hèn như bà lại còn dám động tay động chân với tôi, nhìn tay.
của tôi bị bà đánh cho đỏ lên khắp rôi này, tôi chắc chắn sẽ : gọi cho cảnh sát, hừ, người hầu của Tô Thính Ngôn lại đi đánh người khác.”
Vẻ mặt của Hứa Thanh kinh ngạc: “Cái này cũng tính là đánh sao?”.
“Da thịt của tôi non mịn như thế này,một sợi lông tơ ở trên người cũng đêu là nạm vàng lên, một bà già quê mùa đến từ nông thôn như bà tất nhiên làm sao có thể so sánh được, bà đánh tôi một chút thôi tôi cũng không chịu nổi, bà nhìn cánh tay của tôi xem xem, đều đã đỏ lên hết cả rồi, tôi nói cho bà biết, thân phận của tôi với Tô Thính Ngôn không hề như nhau, Cố gia nhà chúng tôi trải qua nhiều thế hệ đều là quỷ nhân ở thủ đô này.”