Chương 175:
Lâm Như đến.
Cố Chân Chân lập tức cười chào hỏi.
*Tới rồi à, việc này mà Ngôn Ngôn cũng nói với con, thật là Mặt Tô Thính Ngôn đầy ghét bỏ nhìn Lâm Nhứ, đi ở phía sau không nói lời nào.
Lâm Nhứ nói: “Ngôn Ngôn, lên xe đi.”
Tô Thính Ngôn thấy Cố Chân Chân đã lên xe, đi lên chỉ vào ngực Lâm Nhứ.
“Anh đừng có xuất hiện đột ngột như thế này được không?”
“Vậy…lần sau tôi sẽ nói trước với em một tiếng?”
Tô Thính Ngôn hử nhẹ rồi cũng lên xe.
Tô Quốc Thịnh ở đằng xa cũng thấy Tô Thính Ngôn lên chiếc Rolls Royce kia.
Ông ta bĩu môi ngồi lên chiếc Audi A8 của mình, khó chịu vẫy tay.
Tài xế thấy phu nhân tiền nhiệm ngồi trên chiếc Rolls Royce, lại nhìn ông chủ, sau khi ly hôn ngồi trên chiếc Audi A8, nhướng mày thầm nghĩ, chả trách bộ dạng trông không tốt như vậy.
Phỏng chừng nếu đem ra so sánh thì trong lòng ai cũng sẽ cảm thấy vô cùng không thoải mái.
Cố Chân Chân vừa mới hồi phục, thân thể có khỏe hay không, Tô Thính Ngôn trước tiên đưa Cố Chân Chân về nhà, Cố Chân Chân vừa vào đến cửa liền nói: “Tiểu Lâm, hay là con vào nhà ngồi chơi một lát đi.”
Tiểu Lâm?
Tô Thính Ngôn sợ hãi nghĩ, mẹ, mẹ kêu Lâm tổng là Tiểu Lâm?
Lâm Nhứ nghe vậy cũng có chút kinh ngạc.
Nhưng lại không có dáng vẻ tức giận.
Cố Chân Chân thấy bộ dạng quái dị của Tô Thính Ngôn liền thấy có chút hối hận: “Aiya, dì kêu con là Tiểu Lâm có phải không thích hợp không?”
Lâm Nhứ lại nói: “Không có, rất thích hợp, dì kêu con là gì cũng được.”
Chu Đỉnh ở phía sau nghĩ thầm, mẹ vợ tương lai, đương nhiên phải nịnh nọt đàng hoàng.
Cố Chân Chân ngượng ngùng nói: “Dì cảm thấy kêu Lâm Nhứ thì xa lạ quá, con với Chân Chân quan hệ cũng không tệ.”
“Mẹ!” Tô Thính Ngôn kháng nghị nhìn qua, cô và Lâm Nhứ từ khi nào mà quan hệ không tệ rồi?
Lâm Nhứ mỉm cười: “Dì cũng có thể gọi con là A Nhứ, mẹ con cũng gọi con như vậy, con thấy dì và mẹ con tuổi tác cũng xem xem nhau, cho nên nhìn thấy dì con cũng cảm thấy rất thân thiết, giống như mẹ con vậy.”
Chu Đỉnh ở đằng sau cũng cười ra tiếng rồi.
Không phải giống như mẹ sao, mẹ vợ cũng là mẹ nha.
*Được, A Nhứ, rảnh rỗi thì đến nhà chơi, dì làm cơm thực sự rất là ngon, chẳng qua chỉ là bây giờ sức khỏe vẫn không tốt.”
*Dì giữ gìn sức khỏe thật tốt, sau này có thời gian con nhất định đến ăn cơm.”
“Được, được, hoan nghênh con.”
Tô Thính Ngôn không nghe nỏi nữa.
“Mẹ, mẹ vào nhà nghỉ ngơi trước đi.”