Chương 254:
“Đúng không?”
Lâm Nhứ nói xong câu nghỉ vấn cuối cùng này, trực tiếp bị đẩy đi ra ngoài.
Lâm Nhứ nhìn cánh cửa đóng lại, đành phải nói: “Được rồi, em trước nghỉ ngơi đi, ngày mai đưa em đi dạo, nếu em thật muốn cho Trường Linh phát triển ra nước ngoài, chúng ta dù sao đều tới, vừa lúc cũng có thể khảo sát một chút.”
Tô Thính Ngôn ở trong phòng nhìn anh gửi tin nhắn tới, bĩu môi.
Thật là thích xen vào việc của người khác, hừ.
Nghỉ ngơi tốt, ngày hôm sau, Lâm Nhứ đúng giờ xuất hiện ở cửa.
Tô Thính Ngôn mang theo Cố Tử Huyên cùng nhau đi theo Lâm Nhứ đến trên đường phố đi dạo, nhìn cách hoạt – động của nhà hàng bên này, tuy rằng phía trước ở văn kiện thượng có chú ý, nhưng là thật sự thấy được mới có thể nhìn ra có cái gì khác biệt.
Ăn xong cơm, trời cũng tối, Lâm Nhứ nói: “Không có việc gì cũng có thể đi quán bar bên này ngồi một chút, bên này rất nhiều văn hóa cũng liên quan với quán bar.”
Thật ra Cố Tử Huyên cũng có chút hứng thú, nghe xong dùng ánh mắt khát vọng nhìn Tô Thính Ngôn.
Tô Thính Ngôn phát hiện, quay đầu lại nói: “Cô vẫn chưa bị dọa đủ à.”
“Cho nên hôm nay muốn sửa một chút ấn tượng, ấn tượng về chuyện này quá kém, tôi cảm thấy không thể trở về như vậy”
Nói ngắn gọn lại là muốn đi…
Lâm Nhứ không đợi Tô Thính Ngôn trả lời, nói: “Vậy đi thôi.”
Tô Thính Ngôn chỉ có thể đi theo.
Quán bar này đến cùng cũng không ồn ào như vậy.
Chơi một bản nhạc có tiết tấu chậm, dàn nhạc phía trước thoạt nhìn rất tuyệt.
Cố Tử Huyên kéo Tô Thính Ngôn cười nói: “Lâm tổng thật tốt, cô xem, vừa quan tâm chăm sóc lại vừa ga lăng, không kiêu ngạo nữa.”
Chu Đỉnh đằng sau nhìn Cố Tử Huyên: “Chỉ không kiêu ngạo với một mình chị Tô.
!Oa:.. Soái như vậy sao.”
Chu Đỉnh nghĩ, thật là con người ngu xuẩn, cho rằng cậu.
chủ cao cao tại thượng nhà bọn họ không kiêu ngạo? Lâm Nhứ mới vừa đi bưng hai ly rượu tới, cho Tô Thính Ngôn nếm thử.
Tô Thính Ngôn nêm một chút, cảm thấy uống khá được.
Lâm Nhứ cười nói: “Nơi này cũng không tệ lắm.”
“Ừm, chỉ là âm nhạc không quá thích.”
Lâm Nhứ nhìn dàn nhạc bên kia.
Bỗng nhiên, cười cười đứng lên, trực tiếp đi về phía dàn nhạc.
Tô Thính Ngôn còn đang thát thần, thấy amh không biết nói với dàn nhạc cái gì, người kia bỗng nhiên nhường ra vị trí chủ xướng Cố Tử Huyên sợ ngây người.
“Oa, Lâm tổng không phải định ca hát chứ…”
Chu Đỉnh ở phía sau cũng bị kinh ngạc…
Có Tử Huyên vỗ tay: “Lâm tổng ca hát có hay không vậy?”