Chương 219:
Ở bên kia, Lâm Nhứ nhìn thấy Tô Thính Ngôn đã quay lại, Tống Tinh Thần cũng ở ngồi ở một bên, nhìn Tô Thính Ngôn: “Này, A Nhứ có kể rằng cô cho Văn Anh một cái đại ngôn.”
“Cái này tôi biết.” Tô Thính Ngôn ngồi xuống.
Tống Tinh Thần vẻ mặt không vui: “Vì sao lại tìm cậu ta mà không tìm tôi chứ?”
Tô Thính Ngôn cười với vẻ mặt cặn bã: “Anh đoán xem?”
Tống Tinh Thần khó chịu nói: “Xì, chắc không phải ý tứ của cô chính là vì tôi không nổi tiếng bằng cậu tạ chứ?
Này… Cậu ta chỉ là một lưu lượng nhỏ bé, có thể so sánh được với tôi sao? Tôi chính là một cây thường xanh, đã đỏ rất nhieuf năm rồi đó.”
Tô Thính Ngôn nhìn dáng vẻ không vui của anh ta, cười nói: “Vậy ý tứ của anh chính là, anh muốn làm người đại diện sao, thật ra tôi cũng không muốn từ chối, có máy công ty khác của tôi đang thiếu người phát ngôn đó.”
Tống Tinh Thần ngắn người: “Không phải cô là chủ của một công ty cung cấp dịch vụ ăn uống sao?”
“Cái đó cũng chỉ là một công ty nhỏ, tôi còn có công ty dược phẩm, nếu anh không phiền thì… Đại ngôn cho thuốc sáu vị địa hoàng như thế nào…”
Tống Tinh Thần ngắn người, mới hiểu ra đó là loại thuốc nào.
“Chậc, A Nhứ, cậu nhìn cô ấy kìa.”
Tống Tinh Thần nhìn Lâm Nhứ ở bên cạnh đang cười tươi, thì biết rõ có Tô Thính Ngôn thì không thể trông cậy được vào tên này.
Lâm Tích Bạch đã quay lại, vừa nhìn thấy Tống Tinh Thần, cô bĩu môi, vẻ mặt không vui.
Tô Thính Ngôn nhìn thấy vậy, lập tức dẫn Lâm Tích Bạch đi, nói muốn qua chỗ khác nhìn xem.
Lần trước Lâm Tích Bạch đã tiếp xúc với Tống Tinh Thần, mới biết rằng tuy ở bên ngoài người ta tôn vinh anh ta lên làm người đàn ông dịu dàng của thế kỷ, sự thật rằng anh ta chỉ là một người đàn ông kiêu căng và tự mãn mà thôi.
Nhìn hai người đi rồi, Tống Tinh Thần nhìn Lâm Nhứ.
“Không phải cô ấy chỉ mở một cái nhà hàng thôi sao?”
“Không phải.”
“Còn cái gì nữa, nhanh nói ra.”
“Rất nhiều. “
Tống Tinh Thần sững sờ, anh không ngờ Tô Thính Ngôn lợi hại đến vậy.
“Thật sự rất lợi hại.”
“Cô ấy có rất nhiều thứ. Tôi đã bí mật điều tra và chỉ tìm thấy được một phần của tảng băng.”
“Ái chà, nghe có vẻ càng khó theo đuổi… Cậu xem, người khó theo đuổi như vậy, tự làm khó bản thân để làm gì.”
Tống Tinh Thần trêu chọc,anh chỉ nhàn nhạt đứng dậy, hút một điều thuốc, chậm rãi rời khỏi đây.
Mặc dù nói như thế, nhưng Tô Thính Ngôn cảm tháy, Tống Tinh Thần làm đại ngôn cũng không có gì không tốt.
Cô quay về suy nghĩ một chút, rồi sau đó thực sự liên hệ với Tống Tinh Thần.
Nhưng lần đại ngôn cho loại thuốc mới này của công ty dược phẩm, thích hợp cho con gái dùng, bên trong có dược làm ấm tử cung.
Rất có hiệu quả khi phụ nữ tới kỳ kinh nguyệt.
Cô nói với Tống Tinh Thần, Tống Tinh Thần lúc đầu xua tay từ chối vô cùng thẳng thắn: “Làm sao tôi làm đại ngôn cho loại thuốc này được, tôi là một người đàn ông dũng mãnh đó.”