Chương 46: Cũng không nhìn xem đắc tội với ai
Chuyện xảy ra vừa rồi bản thân hắn cũng cảm thấy rất mắt mặt, chuyện này vốn dĩ đã xảy ra rồi, vậy mà vẫn có người đăng tải phát tán trên mạng, nhất thời gây ầm ï đến mức tất cả mọi người đều biết, còn bị người khác châm chọc…nói hắn chỉ là một kẻ cùng họ khác chi của Tập đoàn Lâm Vũ.
Tô Khuynh Tình dựa vào vòng ôm của Lâm Cảnh Trăn: “Thật kỳ lạ, không biết Thính Ngôn từ đâu lại quen được người như vậy, còn cố ý phát tán trên mạng; những người này không lẽ đang lừa gạt Thính Ngôn sao?”
“Hả…” Lâm Cảnh Trăn nói: “Lừa gạt cô ta? Có khi do chính cô ta kêu người đăng lên mạng đấy.”
“Làm sao có khả năng đó được!” Tô Khuynh Tình cố ý nói: “Mặc dù, mặc dù em cảm thấy những bình luận này vô cùng kỳ quái, giống như thủy quân đăng lên, nhưng em cũng cảm thấy Thính Ngôn có lẽ không quen những loại người như vậy đâu, cô ấy dù sao cũng vừa mới quay trở lại thủ đô…”
“Được rồi! cô ta cái gì cũng không làm ra được, cô ta vốn dĩ vừa quay trở lại, một bụng oán khí muốn trút hết lên người chúng ta, khẳng định là do cô ta thuê thủy quân.”
Tô Khuynh Tình cả khuôn mặt sợ hãi: “Như vậy cũng thật là đáng sợ; chỉ có chút chuyện nhỏ như vậy, đã bị người ta dèm pha đến như vậy rồi!”
“Không có gì, anh sẽ cho người chặn lại, chỉ có cô ta biết thuê thủy quân hay sao? Cô ta không biết Lâm Vũ nắm trong tay bao nhiêu nhà truyền thông hay sao? Hừ!”
Sau đó, nữa ngày trôi qua, yêu cầu của hắn gửi ra nhưng không một ai dám tiếp nhận.
Không những vậy, tin tức trên mạng càng ngày càng lớn, Lâm Cảnh Trăn đang chuẩn bị bỏ ra một số tiền lớn để dẹp yên chuyện này, trong nhà đột nhiên gửi tin nhắn đến, thì ra Lâm Gia sau khi biết được chuyện này, liền ra lệnh hắn lập tức trở về nghe giáo huần.
Sắc mặt Lâm Cảnh Trăn nhất thời trắng bệch.
Lần này gây ra chuyện như vậy, rõ ràng hắn đến cuối cùng bước đến bảo vệ Tô Khuynh Tình một lát,vậy mà kết quả lại khiến cho hắn trong ngoài đều không phải là con người.
Tô Khuynh Tình nghe vậy càng trở nên khổ sở.
“Cảnh Trăn, xin lỗi anh, đều trách em không tốt!”
Lâm Cảnh Trăn nhìn thấy cô ta khóc, trong lòng cảm thấy phiền phức vô cùng.
“Bỏ đi, anh trở về nhà một chuyến, sự việc gây náo loạn lớn như vậy…chỉ có thể xử lý lạnh mà thôi, sau này không cần để ý đến là được.”
Lâm Cảnh Trăn tùy tiện an ủi Tô Khuynh Tình một chút, sau đó nhanh chóng quay trở về.
Tô Khuynh Tình nhìn theo, trong lòng lạnh lẽo.
“Cảnh Trăn…”
Cô cũng không muốn mọi chuyện náo động lớn như vậy, Lâm Cảnh Trăn vốn dĩ đối với cô rất hài lòng, hiện tại tốt rồi, đột nhiên gây ra chuyện lớn như vậy, sẽ không đột nhiên thay đổi tình cảm với cô chứ.
Tô Thính Ngôn này, rốt cuộc có quan hệ dây mơ rễ má với ai, như thế nào khiến cho Lâm Cảnh Trăn bỏ công sức cả nửa ngày trời cũng không đối phó được?
Trong văn phòng công ty, Chu Đỉnh nhìn Lâm Nhứ báo cáo: “Đã tung tin ra bên ngoài, bất kỳ ai cũng không được phép tiếp nhận yêu cầu của Lâm Cảnh Trăn, hiện tại trên mạng tất cả thông tin tìm kiếm đều liên quan đến chuyện này, hiện tại chấm dứt sao?”
Lâm Nhứ lạnh nhạt gật gù nói: “Ngừng? Không cần, cứ tiếp tục bill Chu Đỉnh ngây người.
Cơn tức giận của tiên sinh nhà bọn họ cũng thật là lớn, vẫn còn muốn tiếp tục phát tán, đây không lẽ muốn cho Lâm Cảnh Trăn mắt mặt đến tận nhà hay sao?
Tô Thính Ngôn không biết như thế nào lại có người đem phát tán lên trên mạng.
Có điều làm lớn chuyện lên, đối với cô ngược lại cũng không có gì xấu.
Lâm Tích Bạch lúc này gửi tin nhắn đến.
“Mình nghe nói, Tô Khuynh Tình cùng Lâm Tích Trăn sẽ cùng tham gia buổi tiệc của Lâm Vũ, tiệc mừng thọ của Lâm Gia Lâm lão gia, bọn họ ngày hôm đó đi dạo đến cửa hàng trang sức đó, chính là muốn mua quà chúc thọ.”
Tô Thính Ngôn ngây người, Tô Khuynh Tình sẽ tham gia sao?
“Tiệc mừng thọ của Tập đoàn Lâm Vũ dễ tham gia không?” Tô Thính Ngôn hỏi.
“Không ít người sức đầu mẻ trán muốn tham dự, nhất định không dễ dàng gì đâu!”
Tô Thính Ngôn nhất thời cũng có chút suy nghĩ, nhưng lại không biết nên vào tham dự bằng cách nào.
“Bệnh viện của chúng ta thời gian gần đây có một người đến đăng ký cho người nhà làm phẫu thuật, là một nhánh của Lâm Gia Tập đoàn Lâm Vũ, nhưng có điều danh tiếng cũng có tiếng tăm, có lẽ sẽ đồng ý dẫn chúng ta cùng tham dự tiệc mừng thọ này.”
Tô Thính Ngôn lắng nghe, ngừng một lát rồi nói: “Dẫn mình đi mở mang tầm mắt một chút!”
Lâm Tích Bạch bên này vừa đi vừa trò chuyện với Tô Thính Ngôn: “Mình chịu trách nhiệm hỗ trợ trong ca phẫu thuật của ông ta, cho nên có lưu lại phương thức liên lạc, cũng có trò chuyện qua vài lần. Con người này đặc biệt kiêu ngạo, dựa vào bản thân là người Tập đoàn Lâm Vũ, nên không xem ai ra gì, cậu đến rồi cũng đừng tức giận.”