Chương 180:
“Lâm, Cảnh, Trăn…”
Đằng sau đã có nhiều người đi tới.
Nhìn thấy bên này, có người tỏ tình, lập tức bàn tán.
“Thật là lãng mạn, là tỏ tình nha.”
Tô Thính Ngôn trừng mắt nhìn Lâm Cảnh Trăn, “Anh…
Anh đang làm cái gì vậy…”
Lúc này…
Đằng sau, có người đi tới cầm một thùng nước, trực tiếp tạt vào mấy ngọn nền kia.
“Ai vậy!”
Lúc mọi người còn đang bất ngờ, liền tháy, trong bóng tối, Lâm Nhứ thong thả đi tới.
“Người lớn đến đâu rồi, còn làm chuyện trẻ con như vậy.”
Anh nghiêng đầu nhìn thoáng qua Lâm Cảnh Trăn.
Lâm Cảnh Trăn vừa nhìn thấy Lâm Nhứ, lập tức bị hù đến mức chân mềm nhữn.
Nhưng mà anh ngay lập tức nhìn về hướng hình trái tim bị phá hư.
Tô Thính Ngôn không nghĩ tới, Lâm Nhứ vậy mà bỗng nhiên đến đây.
Đẳng sau, mọi người chỉ muốn xem tỏ tình, như vậy lại có thêm trò mới, không khỏi hào hứng hơn.
Đây là cái tình huống gì đây?
Hai đại soái ca, cùng theo đuổi một nữ sinh?
Lâm Cảnh Trăn vẻ mặt cầu xin nhìn phía sau Lâm Nhứ, “Chú ba, chú…”
Không thể không nói, khi Lâm Nhứ chưa đến, Lâm Cảnh Trăn còn giống như một người đàn ông, mị lực mười phần, ở đây ai cũng đều phải ngoái nhìn một chút.
Lâm Nhứ vừa đến, không có so sánh thì không có đau thương, Lâm Cảnh Trăn lập tức biến thành một thiều niên, hoàn toàn bị Lâm Nhứ mạnh mẽ uy hiếp, một tia hào quang cũng không còn.
Anh đi đến bên cạnh Tô Thính Ngôn, nhìn Lâm Cảnh Trăn, “Đấu thầu gần nhất hoàn thành rồi?”
“Cháu… Còn chưa.”
“Tôi nhìn cậu rất rảnh rỗi thì phải, Chu Đỉnh, điều tra công việc của cậu ta, không có chuyện gì, giao dự án cầu lớn ở vịnh biển cho tổ bọn họ.”
“Vâng…”
Đây chính là hạng mục ở Cam-pu-chia nha.
Trên mặt Lâm Cảnh Trăn lấy tốc độ có thể nhìn thấy được rõ rệt càng lúc đen.
Nhưng mà, nhìn Tô Thính Ngôn đứng ở một bên, Lâm Cảnh Trăn nắm chặt nắm đấm, vẫn trực tiếp nói với Lâm Nhứ, “Chú ba, mặc dù cháu biết cháu có rất nhiều điểm không sánh bằng chú, nhưng mà… Tôi bằng tuổi với Thính Ngôn, cháu gần như cùng nhau lớn lên với cô ấy, so với chú cháu hiểu rõ cô ấy hơn, sinh hoạt cũng rất thân thiết, chúng cháu tui tác tương đương, sở thích cũng sẽ tương đối giống nhau, còn nữa, lần này cháu sẽ không bỏ rơi cô ấy, dù chú tạo áp lực với cháu cũng vô dụng.”
Tuổi tác tương đương, sở thích giống nhau?
Chu Đỉnh ở phía sau yên lặng thắp một ngọn nến cho Lâm Cảnh Trăn.
Sao vị này cứ không chịu động não, hết lần này tới lần khác tự đưa mình vào họng súng vậy.
Lâm Nhứ ánh mắt có chút rũ xuống, con ngươi đen như mục lóe sáng, “Ý cậu là, tôi lớn tuổi?”