Chương 194:
“Thiếu phu nhân, hợp đồng này là do cô đứng tên. Cô có thể tùy ý sử dụng công ty truyền thông này.”
Tô Thính Ngôn lập tức ngẳẩng đầu nhìn Lâm Nhứ “Em không thể lấy cái này, đắt quá.”
Lâm Nhứ đã sớm đón được cô sẽ nói như vậy.
“Không sao, không đắt lắm.”
Đối với anh thì đúng là vậy… nhưng đối với người bình thường thì…
“Không, vẫn rất đắt.”
“Vậy thì coi như tôi cho em mượn.” Lâm Nhứ nói “Em cũng có thể coi đó là sự hợp tác của chúng ta. Em có thể hợp tác với Lý Quốc Cường, vậy thì tại sao em lại không thể hợp tác với tôi? Đúng không?”
Tô Thính Ngôn nhát thời ngắn người.
“Tôi giao nó cho em quản lý, kiếm được tiền rồi hãng trả lại tôi. Em cũng cần một công ty để nói lên tiếng nói của chính mình. Loại công ty truyền thông này không chỉ có chức năng truyền thông đơn giản, mà chủ yếu đảm nhận trách nhiệm dẫn đường rất tốt và có thể dẫn dắt thủy quân nói giúp cho em trên mạng. Tôi tin tưởng hiện tại em cần một lực lượng như vậy, bằng không, sau này em càng làm càng lớn, chuyện gặp phải cũng càng ngày càng nhiều.”
Tô Thính Ngôn biết Lâm Nhứ nói có lý.
Cô suy nghĩ một lúc.
“Được rồi, coi như đó là sự hợp tác của chúng ta, còn toàn bộ số tiền kiếm được, em sẽ đưa cho anh.”
Lâm Nhứ cười nhìn cô.
Rõ ràng là anh giúp cô, nhưng lại biểu hiện giống như anh đã thu được một lợi ích lớn nào đó.
“Ừm, tôi sẽ đợi em báo cáo công việc.”
Tô Thính Ngôn lên xe với Lâm Nhứ.
Tô Thính Ngôn nói “Em cảm thấy rằng cách anh làm việc có chút cố chấp. Anh rõ ràng là có thể cảnh cáo họ. Họ nhất định dám tung tin lung tung như vậy nữa, vậy tại sao phải trực tiếp mua lại cả công ty như vậy chứ…”
“Mua lại rồi càng dễ cảnh cáo hơn.”
Có thể đây là sự chênh lệnh giàu nghèo.
Lúc Tô Thính Ngôn đến nhà, Lâm Nhứ đã đi rồi.
Vào buổi tối, trong quán bar, Tống Tinh Thần nhìn Lâm Nhứ, “Tôi giúp cậu xử lý nhóm truyền thông đó, hehe, khi nào thì chiếc du thuyền mà cậu gửi cho tôi sẽ cập bến?”
“Trên đường đi.”
“Tốt… Trong việc kinh doanh cậu thật sự làm rất tốt, nhưng cậu có thể mua cái này cho cô ấy, tại sao sau này cậu vẫn yêu cầu cô áy trả lại cho cậu.”
“Sau khi hợp tác, sau này cô ấy sẽ phải đến báo cáo công Lâm Nhứ uống rượu chậm rì rì, yết hầu của anh hơi động đậy, trông thật thâm trầm và gợi cảm.
Tống Tinh Thần nhìn bộ dạng cực kỳ gian xảo của anh, bỗng nhiên chợt nhận ra.
“Ò, tôi sẽ tìm cậu ngay sau khi tôi báo cáo.”
“Vẫn là chủ động.”
“Ha, đồ cáo già, tôi chỉ nói… Này, nhưng cậu cũng tốn không ít tiền để theo đuổi danh tiếng cá nhân, lại nhắm vào một công ty truyền thông. Như thế này thì ai mà chịu nổi … Nếu tôi là phụ nữ, tôi hận không thể lập tức nhào vào lòng cậu, tại sao cô Tô lại không như vậy.