Vân Thi Thi thoải mái nói: “Lại còn người trang điểm riêng nữa, hoàn toàn không cần phải như vậy, rất phiền toái.”
“Thế nào không cần thiết?” Mộc Tịch tức giận nói: “Mỗi lần đến phiên cô trang điểm, rõ ràng cô là người phải diễn trước, cố tình trang điểm lại là người cuối cùng? Dù sao, tôi không nhịn được!”
Vân Thi Thi lại nói như vậy: “Mộc Mộc, nếu tôi mời người trang điểm khác đến thì người ta sẽ nghĩ sao? Sẽ cảm thấy người mới như ta muốn chế nhạo tiền bối, càng có ý kiến với tôi.”
Cô cũng không muốn chọc phải một số chuyện không cần thiết.
Mộc Tịch giật mình, lại nghe cô điềm nhiên nói: “Mặc dù tôi không quan tâm cái nhìn của người khác nhưng tôi sợ phiền toái. Cho nên không gây chuyện, không sinh sự. Hơn nữa cũng không có gì đáng ngại.”
…
Vân Thi Thi vào tổ kịch cũng được một thời giảnồi.
Từ khi《 Quả trám 》 được tuyên truyền ra bên ngoài, cô cũng đã tích lũy được một ít fan rồi, cũng được năm trăm vạn.
Mặc dù năm trăm vạn với diễn viên có tiếng mà nói, có thể không đáng nhắc tới.
Nhưng mà trong làng giải trí nhiều năm như vậy, lại ít ỏi có người mới xuất đạo, đạt được số fan như vậy cũng đã hiếm.
Thành tích như vậy, có thể nói khiến người ta ngoài ý muốn, cũng chúng minh lời nói trước kia của Lâm Phương Thiên,.
Vân Thi Thi Này, nếu gặp được một cơ hội, nhất định sẽ rất nổi tiếng.
Nhưng bây giờ, Vân Thi Thi có sức nóng bừng lên.
Nổi tiếng vọt lên.
Trong tổ kịch, tất cả nhân viên đã có thái độ tốt với cô hơn nhiều.
Không có người dám chậm trễ cô nữa.
Ít nhất, Vân Thi Thi cảm giác được, bản thân ở trong tổ kịch, cũng chậm rãi được người tôn trọng.
Đinh Ninh cũng quan tâm cô.
“Thi Thi, em thật đẹp.” Đinh Ninh trang điểm mắt xong, nhìn về phía gương, Vân Thi Thi có đôi mắt đẹp hấp dẫn người khác, không khỏi chậc chậc khen ngợi.
Vân Thi Thi mỉm cười nói: “Đó là tay nghề của chị giỏi.”
“Quá khen quá khen!” Đinh Ninh cười, để đồ trang điểm vào trong túi, lấy ra một hộp son bóng, đang phối màu vừa áy náy nói: “Thi Thi, tính tình của em thật sự rất tốt! Trang điểm cho em, mới khiến cho chị cảm giác được chỗ say mê trong công việc này.’’
Từ khi mới gặp Vân Thi Thi lần đầu tiên, Đinh Ninh đã có hảo cảm với cô, cảm thấy cô làm người khiêm tốn, lễ phép, còn vô cùng dịu dàng, cho tới bây giờ cũng không thấy cô khó xử với nhân viên công tác, luôn luôn phối hợp rất tốt.
Đinh Ninh là người đứng đầu trong nghề trang điểm, tay nghề hạng nhất, bởi vậy cô ấy luôn tiếp xúc với những người nổi tiếng.
Giống như khi trang điểm cho diễn viên tên tuổi như Nhan Băng Thanh và Hàn Ngữ Yên, lại đến trước mặt Vân Thi Thi, như là gió mát thổi vào mặt.
Nhan Băng Thanh thuộc loại minh tinh quyết giữ ý mình.
Cô ta muốn tạo hình gì phải tạo hình đó, cưỡng chế người trang điểm phải làm như ý của cô ta.
Lấy hình ảnh nhân vật mà nói, dựa theo đạo lý, Nhan Băng Thanh đóng nhân vật học sinh trung học phải quyến rũ kiều diễm phản nghịch, mà Nhan Băng Thanh lại cố tình yêu cầu Đinh Ninh trang điểm thanh thuần tươi mới cho cô ta.
Hơn nữa chỉ định nói muốn trang điểm giống như Vân Thi Thi.
Đơn giản là muốn giống với Vân Thi Thi.
Đinh Ninh có chút chần chờ, trang điểm tươi trẻ cũng không phù hợp với nhân vật của cô ta, cô ấy có lòng tốt nhắc nhở, lại bị Nhan Băng Thanh nhục nhã một phen.
Rơi vào đường cùng, cô ấy chỉ có thể trang điểm thanh thuần cho cô ta, kết quả Nhan Băng Thanh vào diễn, bị Lâm Phượng Thiên mắng cẩu huyết lâm đầu.
Nhan Băng Thanh vì trốn tránh trách nhiệm, hắt chậu nước bẩn lên người Đinh Ninh, nói do cô ấy trang điểm vụng về.