Cô thật sự không thể uống rượu, nếu tửu lượng của cô mà tốt, đừng nói là Lý Lương Đống, cô sẽ cho cả cái bàn rượu này bò không nổi luôn!
Lại nghĩ tới cô không nể mặt, có lẽ sẽ làm thái độ tổng giám đốc Lý bất mãn với cô, còn có khi vì chuyện này, mà việc đầu tư cho bộ phim sẽ bị hủy bỏ…..
Cả người Vân Thi Thu run lên, nhưng vừa nghĩ tới khuôn mặt như Satan tái thế của Mộ Nhã Triết nếu biết cô uống rượu, trong lòng lại sợ đến rợn cả tóc gáy.
Vừa nghĩ đến đây, liền cảm thấy thà rằng đắc tội với Lý Lương Đống cũng không thể đắc tội với Mộ Nhã Triết được.
Suy nghĩ như thế, cô lắc đầu một cái, rất uyển chuyển, nửa đùa nửa thật nói: “Thật xin lỗi, tôi thật sự không thể uống rượu, nếu tửu lượng của tôi tốt, nhất định sẽ mời ngài uống rượu!”
Lý Lương Đống cười cười, híp một bên mắt hỏi: “Tửu lượng của cô Vân không tốt sao?”
Vân Thi Thi có chút ngại ngùng nói: “Đối với tôi, một chén là gục!”
Lý Lương Đống cũng tươi cười, hào hứng nói: “Cô Vân thật biết nói đùa! Làm sao tửu lượng có thể kém như vậy? Mà tửu lượng kém, thì càng phải tích cực rèn luyện mới đúng chứ!”
Rèn luyện cái rắm ấy.
Nếu tửu lượng mà có thể rèn luyện, thì ai mà chẳng có thể uống rượu được.
Vân Thi Thi mỉm cười oán thán, rót một chén trà, lấy trà thay rượu, kính Lý Lương Đống một chén, coi như xin lỗi cho sự thiếu sót của mình!
Lý Lương Đống uống cạn rượu trong ly, môi phác lên một nụ cười đầy ý vị, trò vui giờ mới bắt đầu này!
Trên bàn rượu, Lý Lương Đống không hề nói một chữ nào liên quan tới bộ phim 《 Khuynh quốc 》.
Chuyện đó không phải thứ mà thân phận ông ta nên nhắc tới!
Những chuyện này, đều là diễn viên phải tự mình tranh thủ!
Vân Thi Thi lại không có chút ý tứ muốn mở miệng lấy lòng ông ta!
Khó tránh khỏi trên mặt Lý Lương Đống có chút khó coi, vì vậy, điện thoại vừa kết nối, liền gọi Lâm Chi tới đây!
Lâm Chi vừa vào phòng bao, đầu tiên là nhìn xung quanh một vòng, lên tiếng chào hỏi các nhà đầu tư và nhà sản xuất.
Vừa nhìn thấy Vân Thi Thi ở một bên, liền đầy một bụng nghi vấn, âm thầm hoài nghi, Vân Thi Thi này sẽ không phải chạy tới tranh vai diễn với cô ta chứ?!
Trong lòng không khỏi đề cao cảnh giác.
Vì vậy, cô ta cười duyên dáng một cái, đi về phía Lý Lương Đống, choàng tay ôm lấy cổ ông ta, ngồi dựa vào trong ngực ông ta: “Tổng giám đốc Lý, ngài gọi tôi tới đây, có phải là nhớ tôi rồi không? Thế mà mấy ngày rồi không thấy tìm tới tôi?”
Lý Lương Đống cười một tiếng, bàn tay đặt lên mông cô ta, mạnh mẽ xoa nắn, ngay sau đó liền hôn lên môi cô ta.
Dưới con mắt của tất cả mọi người, nụ hôn này thật quá lộ liễu.
Nhưng mấy người đang xung quanh như thể nhìn thấy hình ảnh ******** hàng ngày vậy, cũng chẳng có tỏ ra chút khó chịu nào.
Chỉ có một mình Vân Thi Thi, cảm thấy rất không thoải mái.
Hơn nữa còn đặc biệt xấu hổ.
Mà dường như Lý Lương Đống còn cố ý muốn cho Vân Thi Thi mở mang kiến thức, xem xem những người phụ nữ khác ra sức lấy lòng ông ta, thỏa mãn ông ta!
Nhưng nhìn sang Vân Thi Thi, lại thấy cô không hề nhúc nhích, ngược lại trên gương mặt xinh đẹp còn ngập tràn vẻ chán ghét, vẫn luôn cúi đầu, cũng không biết là đang suy nghĩ cái gì!
Người phụ nữ này, rốt cuộc trong đầu có cái gì không biết?!
Từ trước tới nay, trong các buổi tiệc tối, những người phụ nữ như cô, không phải là nên cố gắng tìm lấy một bị kim chủ, bằng mọi cách để có được một chỗ chống lưng sao?!
Mà nhìn cô bây giờ thì thế nào?!
Rượu cũng không uống, thậm chí bữa tiệc bắt đầu đã lâu như vậy, một chút thái độ cũng không thấy, hoàn toàn không thèm đếm xỉa đến ông ta!
Cho dù là giả bộ thanh cao, cũng phải có chừng mực chứ!
Ông ta không tin trên đời này có người phụ nữ nào mà không động lòng trước vinh hoa phú quý.
Huống chi là trong một nơi loạn lạc như giới giải trí này, lúc nào cũng có thể đối mặt với đủ loại cạm bẫy hấp dẫn!