Mục lục
Một Thai Hai Bảo, Giám Đốc Hàng Tỷ Yêu Vợ Tận Xương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng bữa ăn đã bưng lên, cũng không thể trả lại? Người ta sẽ chê cười!

Vì thế cô cắn chặt răng, trên mặt có biểu tình thấy chết không sờn, cầm dao nĩa, bắt đầu cắt miếng thịt bò.

Dù sao vẫn có thể ăn được, dụng cụ trong nhà hàng Tây này đều chế tạo bằng inox, có chút nặng, hơn nữa cô cũng không quen dùng, bởi vậy cắt thế nào cũng cắt không đứt.

Vân Thi Thi ảo não nhíu mày, nhất thời có chút xấu hổ.

Ngẩng đầu lại nhìn Cố Tinh Trạch, chỉ thấy động tác tao nhã của anh đang cắt từng miếng thịt bò ra, ý thức được ánh mắt xin giúp đỡ của cô, anh ngẩng mặt, thì nhìn thấy cô đang mím môi nhìn anh, hình như đang im lặng ám chỉ.

Cố Tinh Trạch âm thầm cười, cô gái ngốc này, kêu thức ăn cũng kêu giống anh, khẩu vị của anh luôn độc đáo, sao cô có thể thích ứng được?

Anh không tiếng động đổi đĩa thức ăn với cô, Vân Thi Thi ngẩn người, nhìn đĩa thịt bò đã được cắt ngay ngắn trong tay, lấy lên một miếng, gian nan nuốt một ngụm, khẩn trương nhắm hai mắt cắn xuống!

Ưm! Rất… nửa sống nửa chín, khi cắn có chút khác.

Vân Thi Thi phồng má, nhả ra cũng không xong, nuốt cũng không được, biểu tình thật sự rất buồn bực.

Cô đã có chút hối hận, sớm biết rằng nên gọi theo ý mình!

Món ăn Diệp Minh Lan cũng rất nhanh được bưng lên, đều món ăn tinh xảo, nhìn khiến cho Vân Thi Thi động lòng. Diệp Minh Lan vừa ăn cơm, vừa nói chuyện với Cố Tinh Trạch.

Vân Thi Thi rất muốn gọi món khác, mà lại xấu hổ không dám chen vào nói, vì thế cúi đầu yên lặng nuốt xuống, thật là nuốt, một miếng cũng không nhai mà nuốt vào.

Cố Tinh Trạch vốn không có hứng thú nói chuyện, xoay mặt thấy dáng vẻ đau khổ của Vân Thi Thi, không khỏi có chút bật cười, vì thế chậm rãi đặt dao nĩa, xuống hỏi: “Có muốn gọi đồ ăn khác không?”

Đôi mắt Vân Thi Thi sáng ngời, như lấy được đại xá vội vàng gật đầu, cô thật sự không chịu nổi món ăn này rồi.

Sau đó, Cố Tinh Trạch lại gọi cho cô một phần mỳ Ý cùng với một chút đồ ngọt, khẩu vị Vân Thi Thi không lớn, nhiêu đó cũng đã đủ làm cho bụng cô căng phồng rồi.

Ăn cơm được một nửa, đột nhiên Diệp Minh Lan nhớ tới cái gì, quay đầu hỏi: “Tinh Trạch, hôm nay là sinh nhật của em. Không biết anh… Có thể nể mặt em tới chức mừng sinh nhật em không?”

Cố Tinh Trạch còn chưa trả lời, cô ta như sợ anh từ chối, Diệp Minh Lan lại khẩn trương nói: “Em tính mở tiệc ở quán bar, có rất nhiều bạn bè đi! Tinh Trạch, anh sẽ không cho em chút mặt mũi sao?”

Không hổ là thường xuyên ra ngoài xã hội giao tiếp, nói chuyện tự nhiên có chút kỹ xảo, một lý do thoái thoát nói xong, cho dù Cố Tinh Trạch muốn từ chối, cũng không có lý do.

Anh im lặng một chút, rồi gật đầu.

Diệp Minh Lan thấy anh gật đầu, trong lòng rất vui vẻ.

Cố Tinh Trạch nhìn Vân Thi Thi nói: “Đi thôi.”

“Uhm.”

Anh tao nhã đứng dậy, mang theo Vân Thi Thi đi trước một bước. Diệp Minh Lan và Hoàng Na cũng tính toán rời đi, gọi nhân viên tới tính tiền, lại biết được bàn ăn này Cố Tinh Trạch đã thanh toán rồi.

Hoàng Na vẫn ái mộ Cố Tinh Trạch không thôi, có chút không hiểu cô gái kia có thân phận là gì, sắc mặt Diệp Minh Lan trầm xuống, tức giận mà nói: “Còn có thể là ai? Chẳng lẽ là bạn gái Tinh Trạch sao? Làm sao có thể, cùng lắm chỉ là bạn bè bình thường!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK