Mục lục
Một Thai Hai Bảo, Giám Đốc Hàng Tỷ Yêu Vợ Tận Xương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Hiểu Dương có ý muốn bảo vệ cô, vì vậy liền nói bóng nói gió cảnh cáo Hoa Cẩm, không được cố ý gây sự.

Hoa Cẩm nhìn Vân Thi Thi, rồi lại nhìn Cố Hiểu Dương, sau đó bĩu môi: “Tôi biết rồi, đạo diễn Cố!”

“Cậu mau đi chuẩn bị đi, lát nữa sẽ bộ phim của cậu với Vân Thi Thi sẽ khai máy đấy!” Cố Hiểu Dương dặn dò.

Hoa Cẩm bất đắc dĩ đáp một tiếng, nhưng sau đó, thừa dịp Cố Hiểu Dương không chú ý quay đầu đi, anh ta liền tiến lên phía trước, bất ngờ hôn lên mặt Vân Thi Thi.

Trong lúc nhất thời Vân Thi Thi chưa kịp phản ứng, ngạc nhiên trừng to mắt: “…”

Lúc cô lấy lại tinh thần, Hoa Cẩm đã trở về chỗ trợ lý của anh ta, đọc kịch bản.

Cô vừa tức vừa buồn bực, cô thấy Hoa Cẩm này thật sự không ai nói nổi nữa rồi!

Anh ta…

Vậy mà anh ta lại dám hôn trộm cô?!

Cái tên Hoa Cẩm này, tại sao lại đáng ghét như vậy chứ?

Lúc Cố Hiểu Dương quay đầu lại cũng có nhìn thấy, ông ta hơi mấp máy môi, nhưng lại không nói gì, chỉ dặn Vân Thi Thi chuẩn bị để lát nữa có thể nhập vai cho tốt, sau đó liền rời đi.

Xem ra, cái người tên Hoa Cẩm này thật sự không đơn giản!

Một người có tính khí không tốt như đạo diễn Cố cũng không phát cáu trước mặt anh ta. Xem ra người chống lưng cho anh ta có thế lực rất lớn.

Ỷ vào người khác che chở, cho nên muốn làm gì thì làm ở studio sao?

Vân Thi Thi tức giận đến mức phát run, mà Mộc Tịch đứng cạnh lại nhìn cô với vẻ mặt hâm mộ, ghen tị vung vung tay: “Thi Thi, cô thật có phúc đấy! Vậy mà Hoa Cẩm lại chủ động hôn cô, tôi thật sự hâm mộ cô muốn chết rồi!”

“…”

Vân Thi Thi bất lực trừng mắt nhìn cô ấy, Mộc Tịch thấy cô có chút tức giận, liền vội vàng giải thích: “Thi Thi, đừng tức giận, tôi chỉ nói đùa thôi, cô đừng coi là thật!”

“Mộc Tịch! Trò đùa này của cô tuyệt đối không buồn cười chút nào!” Vân Thi Thi vẫn luôn đối xử với mọi người rất hòa nhã, đây là lần đầu tiên cô tức giận với Mộc Tịch.

Mộc Tịch biết cô thật sự tức giận, liền vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi xin lỗi! Thi Thi, tôi… tôi không để ý trường hợp mà nói đùa, tôi xin lỗi, tuyệt đối sẽ không có cần sau!”

Vẻ mặt Vân Thi Thi phức tạp, cô liếc mắt nhìn về phía Hoa Cẩm, sau đó lấy một chiếc khăn tay từ trong túi áo, hung hăng lau vị trí Hoa Cẩm vừa đặt nụ hôn.

Sau đó bộ phim chính thức khai máy.

Vân Thi Thi cố gắng nhập vai.

Nhưng đến lúc cô đứng đối mặt với Hoa Cẩm để quay cảnh diễn đầu tiên, nhớ đến hành động trêu cợt của anh ta lúc nãy, cô lại tức giận.

Liên tiếp mấy lần đều quay hỏng.

Ánh mắt, tâm trạng, ngay cả ngữ điệu khi nói lời kịch cũng không đúng.

Rõ ràng nên là biểu cảm vô cùng yêu mến, nhưng khi quay phim, trong mắt Vân Thi Thi lại hiện lên sự phiền chán.

Vì thế, Cố Hiểu Dương hoàn toàn bộc phát, mắng Vân Thi Thi máu chó đầy đầu trước mặt mọi người.

Lúc Lâm Chi hóa trang xong rồi quay lại trường quay, bắt gặp cảnh tượng chật vật đó của Vân Thi Thi, liền âm thầm hả hê.

Đáng đời!

Lúc Vân Thi Thi bị mắng thảm hại nhất, Lâm Chi còn trắng trợn cười rộ lên.

Vân Thi Thi cảm thấy vô cùng tủi thân.

Cuối cùng Cố Hiểu Dương cũng mất hết kiên nhẫn, tuyên bố tạm thời ngừng quay: “Ngay cả tâm trạng cũng không điều chỉnh cho tốt, vậy lãng phí thời gian của tôi làm gì? Thời gian của mọi người ở đây đều quý giá, cô cố gắng đọc kịch bản, kết quả lại diễn như vậy sao? Cô muốn lừa gạt ai?”

Nói xong, liền vung tay đuổi Vân Thi Thi đi.

Vân Thi Thi cảm thấy tâm trạng của mình hoàn toàn bị phá hủy, nên cũng xin nghỉ phép.

Cái người tên Hoa Cẩm này, thật sự rất đáng ghét!

Tại sao anh ta lại có thể trêu cợt cô như vậy, làm hại tâm trạng của cô lúc diễn không tốt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK