Mục lục
Vạn cổ đệ nhất kiếm - Trần Mộc (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Kết thúc rồi sao?” Đông Phương Dịch ngạc nhiên nói.

Trần Mộc lắc đầu: “Không, vẫn chưa!”

Sau đó, Trần Mộc nhìn về phía bầu trời, chỉ thấy mây đen tụ lại, càng lúc càng dữ dội, tiếng sấm ầm ầm vang lên. Trong nơi sâu thẳm tối tăm kia lại có một luồng sấm sét đang thành hình.

Thiên kiếp lần thứ ba!

So với hai cột sét trước, sau khi ngưng tụ xong, cột sét thiên pháp lại giống như một cây gậy sấm sét khổng lồ.

Sức mạnh của nó lại tăng lên hàng chục lần!

Chỉ cần nhìn khí thế linh lực của nó thôi cũng đủ khiến tất cả chúng sinh trên thế giới phải đầu hàng.

Đứng dưới bầu trời, Trần Mộc cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa trong cây gậy sấm sét này, sau đó nhìn về phía Thất Sắc Tường Vân Tước đang khốn khổ nằm trong vũng máu, cuối cùng không khỏi lắc đầu.

Hắn biết có lẽ Thất Sắc Tường Vân Tước sẽ không thể sống sót sau thảm họa này.

Nếu như Thất Sắc Tường Vân Tước ở thời kỳ đỉnh cao thì có lẽ vẫn có thể, nhưng bây giờ, nó đã già rồi.

Ngay cả khi có sự trợ giúp của Phượng Huyết Đan Tam Văn, nó vẫn không còn sức sống bền bỉ như thời đỉnh cao nữa.

Đột nhiên, Đông Phương Dịch vốn vẫn im lặng từ nãy đến giờ đột nhiên ngẩng đầu lên, trong mắt hiện lên vẻ quyết tâm, bắt đầu đi về hướng của Thất Sắc Tường Vân Tước.

“Ông định làm gì?” Trần Mộc tóm lấy ông ta.

“Con chim này đã cứu mạng ta, ta sẽ gánh chịu thiên kiếp cuối cùng này thay cho nó, lấy mạng ta đổi lấy mạng cho nó!” Đông Phương Dịch kiên quyết nói, ánh mắt của ông ta lúc này thực sự đang tỏa ra một niềm tin vững chắc.

Trần Mộc chợt sửng sốt, hắn thật sự lấy làm ngạc nhiên, hóa ra ông già này lại là một người tình nghĩa đến vậy.

Sự quyết tâm hy sinh vì nghĩa này đã khiến Trần Mộc thay đổi suy nghĩ.

Tuy nhiên, Trần Mộc vẫn lắc đầu, nói: “Vô dụng thôi, lúc này ông đi lên, chẳng những không giúp được gì, thậm chí sẽ mất mạng!”

Lúc đang độ kiếp, làm sao có thể nhận giúp đỡ được?

Ít ra phải cảnh giới Thánh Hiền, hiểu được quy tắc của thiên đạo, có sức mạnh lớn thì mới có thể chống đỡ được thiên đạo.

Bằng không, chỉ dựa vào sức mạnh người phàm mà dám đi ngược lại với thiên kiếp, e là sẽ chỉ làm cho uy lực của thiên kiếp càng thêm mạnh mẽ, cuối cùng sẽ làm hại đến người khác.

Ầm ầm!

Lúc này, chỉ thấy mây đen cuồn cuộc trên bầu trời đang chuyển động. Ở giữa đám mây đen, sấm sét đang hội tụ thành một vòng xoáy vô tận.

Ở trung tâm vòng xoáy, thiên kiếp thứ ba, một cây trượng sấm sét dài hàng trăm thước đang treo lơ lửng trên bầu trời.

Cây trượng sấm sét dài hàng trăm thước này dường như được tạo thành từ sức mạnh sấm sét mạnh nhất, chỉ cần một chút sức mạnh của nó cũng đủ để hủy diệt thế giới.

Nhìn cây trượng sấm sét này, ngay cả Trần Mộc cũng không khỏi lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng.

Đúng rồi!

Lúc này, hắn đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, một nguồn năng lượng mãnh liệt tụ tập trong lòng bàn tay.

Nếu Tùng Vân Kiếm có thể nuốt chửng gương Thiên Ma Long thì không biết nó có thể nuốt được thiên kiếp này hay không?

Quyền trượng sấm sét như bị Thiên Kiếp trừng phạt, vẫn lơ lửng giữa trời, mây đen và bóng tối rợp trời, thoạt nhìn bầu không khí vô cùng u ám. Linh lực dao động giữa đất trời cũng bắt đầu cuồng bạo hơn.

Dưới núi, con chim Thất Sắc Tường Vân Tước cũng đang hấp hối.

So với vẻ đẹp kiêu sa trước đây, bây giờ, qua hai lần sét đánh khi nãy, bộ lông sặc sỡ xinh đẹp của nó đã cháy đen thui, khói đen vẫn chưa tan biến hết, ở miệng vết thương gớm ghiếc trên mình nó vẫn còn ứa máu tươi, nhuộm đỏ một vùng.

Nó gắng gượng ngẩng đầu lên, đôi mắt mệt mỏi đỏ sọc lên, vẻ mặt uể oải, hệt như đã dốc cạn hết toàn bộ sức lực.

Nó nhìn quyền trượng vẫn lơ lửng trên bầy trời, ẩn sâu trong đôi mắt là nỗi sợ hãi tột độ.

Trải qua hai lần sét đánh vừa rồi, bây giờ nó đã vô cùng sợ hãi bầu trời mênh mông kia, thậm chí mất hết toàn bộ ý chí chiến đấu, chỉ còn lại hai hàng lệ bi thương.

Sau nhiều lần tranh đấu, nó đã vắt kiệt sức rồi.

Nhưng ông trời dường như không muốn tha cho nó, đòn đánh càng lúc càng mạnh hơn, không để lại cho nó bất cứ cơ hội sống sót nào.

"Phải làm sao đây?", Đông Phương Dịch ở đằng xa siết chặt nắm đấm tay, ông ta nhìn lên cây quyền trượng sấm sét giữa bầu trời rồi lại liếc mắt sang nhìn Thất Sắc Tường Vân Tước đang hấp hối, không vực dậy nổi ở phía dưới.

Nhưng mặc cho Thất Sắc Tường Vân Tước có sợ hãi đến cỡ nào thì Thiên Kiếp này vẫn lạnh lùng và vô tình như vậy, lại một lần nữa giáng quyền trượng sấm sét cỡ trăm trượng đó xuống.

Xoẹt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK