Mục lục
Vạn cổ đệ nhất kiếm - Trần Mộc (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Giang Tuyết đã dự đoán được, khi Dương Chấn Thiên ra tay, cơ thể mềm mại của nàng cũng lao vụt ra, đánh một chưởng đấu lại hắn ta.

Oành

Hai bàn tay chạm vào nhau, tiếng nổ chói tai vang lên, không gian gợn sóng có thể nhìn thấy bằng mắt thường lan rộng, phá hủy hủy hết cây cối xung quanh đây thành bột mịn.

Đám người Dương Gia và Trình Vũ Hiên, Hạ Chỉ Lan đều bị gợn sóng này đánh bay ra ngoài, loạng choạng lui về sau trăm bước, vẻ mặt vô cùng kinh hãi.

"Các người đừng có khinh người quá đáng, tưởng ta không dám đồng quy vu tận cùng ư?" Dương Chân Thiên gào lên đầy hung dữ.

"Đến đi, chỉ sợ ngươi không được thôi, nào!" Hàn Giang Tuyết quát lớn.

Dương Chấn Thiên nắm chặt nắm tay, trên trán nổi lên gân xanh, hình như hắn đã không thể khống chế được cơn tức giận dâng trào trong lòng mình nữa.

Hai thiên tài hàng đầu của nhà họ Dương không ngờ lại bị tên nhãi trước mặt vung hai kiếm chém chết, nếu hắn không giết tên nhãi này thì sao hả giận được!

"Tộc trưởng!" Đột nhiên, người nhà họ Dương phát hiện ra gì đó, kinh hãi kêu lên.

“Hàn tỷ tỷ, đó là gì vậy?" Hạ Chỉ Lan cũng phát hiện ra gì đó, lên tiếng.

Choang.

Vào lúc ấy, trời đất chợt sáng lên như ban ngày, một luồng sáng cao trăm trượng bắn lên từ sâu trong núi Thiên Khôi. Luồng sáng ấy lao thẳng lên trời, sau đó xé nát bầu trời đang âm u tối tăm.

Từng tia sáng vàng rực rỡ rơi xuống mặt đất, đồng thời còn có một luồng năng lượng cổ xưa bị phong ấn trong bụi bặm nhiều năm, giờ phút này cuối cùng cũng được giải phóng ra, lan rộng khắp toàn bộ Thiên Khôi sơn!

"Vách chắn không gian của Thương Long Tông cuối cùng cũng vỡ rồi!"

Trên mặt Hàn Giang Tuyết lộ vẻ khiếp sợ.

Từng luồng linh khí bàng bạc nặng nề trùng trùng điệp điệp như hồng thủy phủ xuống từ trời cao, bao trùm cả ngọn núi Thiên Khôi rộng lớn.

Những yêu thú ẩn nấp trong dãy núi giống như bị giật mình, đôi đồng tử màu đỏ nhìn chằm chặp về phía vùng trời đó, liên tiếp phát ra từng tiếng rít gào giống như là sợ hãi hay thần phục.

Mà rất nhiều võ giả xông vào núi Thiên Khôi hôm nay đều có cảm ứng được, bọn họ đồng loạt ngẩng đầu lên, vẻ mặt đầy kinh hãi, nơi không gian hư vô đó, một vết nứt khoảng tầm trăm trượng xuyên thấu cả trời cao, vết nứt dữ tợn đó giống như xé rách cả bầu trời, sát khí đen ngòm tỏa ra chia cắt thế giới thành hai nửa.

Mà qua cái khe đó, từng luồng sóng cổ xưa không cách gì trấn áp được đang điên cuồng lan ra, cho dù là cường giả của cảnh giới Thần Tàng cũng không khỏi kính phục trước luồng linh khí đó.

"Di tích xuất thế? Trời muốn giúp ta rồi!"

"Nhanh lên!"

"Nếu có được bí tàng của Thương Long tông, cái ngày mà chúng ta quật khởi sẽ không còn lâu nữa!"

". . ."

Trong giây phút đó, rất nhiều võ giả chợt xôn xao giống như vừa hít phải thuốc lắc, từng đôi mắt đỏ ngầu điên loạn, yêu thú cản đường liên tục bị đẩy lùi, rơi vào trong khe hở đó.

Di tích đã xuất hiện trước mắt, ai sẽ là người giành được bảo vật, ai có thể một bước lên trời, bọn họ đều chầu chực ở nơi này, cả ngọn núi Thiên Khôi lại càng thêm chấn động.

"Di tích xuất thế sao?"

Sâu trong rừng rậm, Dương Chấn Thiên cũng nhìn thấy vết nứt không gian đó, đôi đồng tử của hắn mở cực lớn, khuôn mặt kích động và mừng rỡ như điên.

Đột nhiên, ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía Hàn Giang Tuyết, hắn ta khẽ cắn răng, căm hận nói: "Các ngươi cứ chờ đó cho ta, sớm muộn gì Dương gia của chúng ta cũng sẽ tìm các ngươi đòi lại món nợ này!"

"Đi thôi!" Dương Chấn Thiên vung tay lên, dẫn mọi người của Dương gia vẫn còn trong trạng thái khiếp sợ rời khỏi đó.

Mặc dù Thất Sắc Hỏa Linh Liên quý giá thật, nhưng so với của di tích của Thương Long tông thì chẳng đáng nhắc tới một chút nào, nếu như bọn họ có thể tiến vào di tích của Thương Long tông, ai cũng có thể tìm ra được bảo vật. vậy thì liều mạng một mất một còn với Hàn Giang Tuyết ở đây có ý nghĩa gì đâu, rõ ràng di tích của Thương Long tông quan trọng hơn nhiều.

Còn về hai người trẻ tuổi của Dương gia bị giết hại, Dương Chấn Thiên cũng không dùng dằng nữa, nếu như có được di tích của Thương Long tông, có thiên tài trẻ tuổi nào mà hắn không có được nữa đây!


Linh lực của Dương Chấn Thiên bùng nổ, hắn vội vàng dẫn mọi người Dương gia nhanh chóng lao vào khe hở không gian đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK