Mục lục
Vạn cổ đệ nhất kiếm - Trần Mộc (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Suy nghĩ này hoàn toàn khác hẳn với các đế quốc như Ninh Quốc, ở Ninh Quốc tập trung vào sự thay đổi về số lượng, bồi dưỡng trăm vạn Thiết kỵ quân, làm rung chuyển một phương.

Mà trong tông môn lại tập trung về chất, chuyên bồi dưỡng tinh anh trong số những tinh anh!

Bọn họ muốn một thiên tài tuyệt thế vô song, dựa vào sức của một người cũng đủ để trở thành cường giả xưng bá một phương!

Đó là lý do tại sao nhiều võ giả như vậy, hết người này tới người khác như tre già măng mọc muốn gia nhập tông môn, bởi vì chỉ khi ở bên trong tông môn, tốc độ trưởng thành của họ mới có thể tăng vọt, đây chính là vùng đất cực hạn mà những người theo đuổi võ đạo muốn hướng tới!

Vì lẽ đó, tài nguyên tu luyện được tụ lại một nơi là vấn đề tất yếu.

Hàn Giang Tuyết vừa mới nghe xong, sắc mặt nàng ấy nhất thời thay đổi hắn: "Tông chủ..."

Khóe miệng của Thiên Điện chủ vô thức nở một ý cười tàn nhẫn, mục đích của hắn đã sắp thành hiện thực.

Nhưng mà chỉ một khắc sau, Tông chủ lại chuyển đề tài, ông ta nói: "Có điều việc hủy một điện không phải là chuyện nhỏ, Tứ đại điện là quyết định từ khi tông môn được khai sinh, kéo dài đã được mấy trăm năm, vì thế, bản tọa quyết định cho Linh Điện một cơ hội!"

"Nhưng nếu trong lần Thi điện này, đệ tử Linh Điện lại không hề thua kém, có thể giành được một trong bốn vị trí đầu ở trong kỳ Thi điện, ta sẽ giữ lại Linh Điện! Thế nhưng, nếu như Linh Điện vẫn tệ hại như trước, vậy thì huỷ bỏ Linh Điện, nhập vào Thiên Điện!"

"Bốn vị trí đầu trong Thi điện?" Vừa nghe đến đây, Hàn Giang Tuyết nhíu chặt đôi mày, không thản nhiên được nữa.

Bởi vì nàng ấy biết, muốn đạt được một trong bốn vị trí đầu trong kỳ Thi điện khó khăn đến mức nào, đệ tử Thiên Điện có bảy, tám trăm người, Địa điện và Anh điện cộng lại cũng khoảng một ngàn người.

Mà Linh Điện chỉ có vẻn vẹn mười ba người, sao bọn họ có cơ hội ngăn cơn sóng dữ được đây?

"Tông chủ..." Hàn Giang Tuyết mở lời, hình như còn muốn nói gì đó.

Nhưng Tông chủ đưa tay ngăn nàng lại, ông ta nói: "Tự nghĩ cách đi, tan họp!"

Linh Tiêu Tông không phải là nhà ấm, lại càng không phải là Thất đại quốc, đây cũng được xem là thử thách dành cho Linh Điện, có thể giữ lại được Linh Điện hay không đều tùy thuộc vào đệ tử của Linh Điện có làm nên cơm cháo gì hay không.

Điện chủ Thiên Điện nhìn về phía Hàn Giang Tuyết, đáy mắt hắn ta vô cùng đắc ý, không hề che giấu một chút nào.

Bốn vị trí đầu của Thi điện à?

Nếu Linh Điện có thể giành được bốn vị trí đầu của Thi điện thì sao có thể giống như ngày hôm nay, bị người ta đưa lên bàn cân mặc người xâu xé? Thiên điện chủ nghĩ thầm.

Cho dù đệ tử của Linh Điện có được chia gấp đôi tài nguyên tu luyện đi nữa thì bọn họ cũng không có khả năng giành được bốn vị trí đầu kia, cho dù là xác suất vô cùng nhỏ bé.

Có thể nói, việc huỷ bỏ Linh Điện sẽ là điều chắc chắn!

Tông chủ và hai điện chủ đại điện kia lần lượt rời đi.

Điện chủ Thiên Điện cười lạnh, nhìn về phía Hàn Giang Tuyết, hắn nói: "Hàn Giang Tuyết, cô cố gắng hưởng thụ chút đãi ngộ của điện chủ trước khi Thi điện đi nhé, sau khi Thi điện kết thúc, Linh Điện của cô phải thuộc về ta rồi!"

Hàn Giang Tuyết trừng mắt nhìn Thiên Điện chủ, hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, nàng ấy vung tay áo bào màu trắng lên, xoay người rời khỏi đó!

Ban đêm.

Bên trong Linh Điện, ánh đèn sáng trưng.

Bốn người Trình Vũ Hiên, Trần Mộc, Hàn Giang Tuyết và Hạ Chỉ Lan ngồi trước bàn cơm.

Vừa ăn cơm, Hàn Giang Tuyết vừa kể lại những chuyện xảy ra trong hội nghị hôm nay.

Lần Thi Điện này liên quan đến vận mệnh tương lai của Linh Điện, cho nên Hàn Giang Tuyết cũng không muốn giấu diếm.

Đệ tử Linh Điện có quyền biết chuyện này.

Nghe xong, đám người Trần Mộc đều nhíu mày lại.

"Cô nói là nếu lần Thi Điện này chúng ta không vào được top 4 thì phải sáp nhập vào Thiên Điện?” Trần Mộc hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK