Mục lục
Vạn cổ đệ nhất kiếm - Trần Mộc (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đây chẳng phải là đang khiêu khích tất cả các đệ tử của Thiên Điện sao?"

Tất cả mọi người bàn tán xôn xao, phải biết là ban nãy Trương Mặc Văn chính là bị đệ tử máu lạnh vô tình của Thiên Điện giết hại.

Và tất cả hành động của Trần Mộc hệt như đang ăn miếng trả miếng, Trương Mặc Văn đã chết như nào thì Dương Triển nhất định cũng phải chịu chết tương tự như vậy!

Hơn nữa, đầu của Dương Triển dù là vô tình hay cố tình bị đá bay về phía các đệ tử của Thiên Điện thì cũng chẳng phải là đang vả thẳng vào mặt các đệ tử của Thiên Điện sao?

"Tên chết tiệt!", điện chủ Thiên Điện tức đến tím mặt, ánh mắt vô cùng phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Trần Mộc.

Đây rõ ràng là đang khiêu khích một cách trắng trợn!

Hơn nữa, dường như Trần Mộc cũng chẳng coi đám người Thiên Điện ra gì cả, thẳng tay đáp ngay đầu lâu đầy máu dưới chân bọn họ, hệt như những gì Võ Hùng đã làm khi nãy.

Hành động quyết đoán và tàn nhẫn như vậy giống như đang chứng minh một điều là: Thiên Điện giết hại đệ tử của Linh Điện như thế nào thì Linh Điện cũng sẽ trả đòn bằng cách thức tương tự!

"Tên nhóc này được đấy!", điện chủ Địa Điện bật cười, nếu nói đến việc ăn miếng trả miếng thì trong tứ đại điện, e là chẳng có ai dám đối kháng với Thiên Điện như vậy!

Hơn nữa, một người ở cấp tầng thứ chín của cảnh giới Thông Thiên lại có thể dễ dàng bị Trần Mộc xử đẹp như vậy, thì điều này cũng đủ để chứng minh được rằng thực lực hiện tại của Trần Mộc đã nằm ngoài sức tưởng tượng của tất cả mọi người rồi.

"Ta nói rồi, đừng quá xem thường Trần Mộc!", Hạ Phi Vũ khẽ cười, ánh mắt lộ vẻ tán thưởng.

Một khi Trần Mộc của hiện tại bộc phát hết toàn bộ thực lực thì e là sẽ vượt qua cả Hạ Phi Vũ!

"Phải như vậy, giết là đúng!", khác với biểu cảm tức giận của điện chủ Thiên Điện, Hàn Giang Tuyết vô cùng đắc chí, vui đến mức không kìm được mà nắm chặt nắm đấm tay.

Hành động tàn nhẫn này của Trần Mộc không những khiến Linh Điện của bọn họ nở mày nở mặt, mà còn làm cho nhiều đệ tử của Thiên Điện khiếp sợ.

Sau khi rời khỏi đấu trường, Trần Mộc lại quay về vị tí tập trung các đệ tử của Linh Điện.

Nhưng điều Trần Mộc không ngờ đến là vừa mới quay về đã có một bóng dáng xinh đẹp lao vút tới nhanh như một cơn gió, cánh tay thon thả dang ra ôm chặt lấy hắn.

"Sư đệ, ngươi làm tốt lắm, sư tỷ ta yêu thương nhà ngươi quá đi mất!"

Trình Vũ Hiên hệt như xúc động đến phát điên.

"Sư tỷ, đừng làm vậy!"

Trần Mộc bị ngực của nàng ta ép tới nỗi khó thở.

Cảnh tượng này khiến các đệ tử khác đang ở xung quanh nhìn mà phát thèm, mẹ kiếp, sao thanh niên này lại có số hưởng thế cơ chứ!

Một lát sau, Trình Vũ Hiên hệt như đã nhận ra điều gì, vội vàng đẩy Trần Mộc ra, ngượng ngùng ngước mắt nhìn hắn, nói: "Đúng là đồ háo sắc!"

Trần Mộc cạn lời: "..."

Hắn cũng cảm nhận được xung quanh không ít người đang nhìn hắn bằng ánh mắt đầy sát khí, với nét đẹp nghiêng nước nghiêng thành của Trình Vũ Hiên chắc chắn có sức cuốn hút rất lớn trong Linh Tiêu Tông, đặc biệt là cặp chân thon dài khiến không ít đệ tử thi nhau nuốt nước miếng.

Nhưng bây giờ, khi thấy Trình Vũ Hiên có cử chỉ thân mật với Trần Mộc như vậy, đương nhiên sẽ dồn mọi sự thù hận lên người hắn.

“Sắc đẹp quả đúng là tai hoạ!", Trần Mộc tặc lưỡi nói.

Trên ngai vàng trên cao, Đông Phương Dịch nhìn chằm chằm về phía Trần Mộc với ánh mắt đầy hứng thú: "Hắn ta chính là chàng thanh niên kỳ tích trước đây từng nổi tiếng khắp vùng Ninh Quốc đó sao?"

"Chắc đúng là hắn rồi!", một vị trưởng lão ngồi kế bên đáp.

Ninh Quốc cách Linh Tiêu Tông rất gần, vậy nên rất nhiều chuyện xảy ra ở Ninh Quốc ít nhiều cũng lan tin tới Linh Tiêu Tông.

"Hoàng đế Ninh Quốc ra lệnh cho ba trăm nghìn quân tinh nhuệ bao vây nhưng đến cuối cùng thanh niên này vẫn thoát ra được, xem ra hắn thật sự có bản lĩnh!", Đông Phương Dịch khẽ cười nói.

“Nhưng tôi lại nghe nói là Linh Căn của hắn chỉ dừng ở mức Linh Căn Ngũ Hành thôi, sở dĩ thực lực của hắn ta có thể tăng vọt như vậy, tôi nghĩ chắc chắn có liên quan tới vật báu bí mật mà trưởng lão Thất Huyền Tông lúc còn sống đã truyền lại!"


Nhưng Đông Phương Dịch lại lắc đầu phủ định nói: "Chắc không phải đâu, trưởng lão Thất Huyền Tông thì có mấy đồ có giá đâu, ngoài Ấn Thần ra thì cũng chỉ còn có vài viên linh đan, mấy thứ này chắc chắn không đủ để thực lực của Trần Mộc có thể mạnh như vậy được!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK