Mục lục
TA THÂN PHẬN ĐẠI ĐẠO BỊ MUỘI MUỘI ĐẮC KỈ CÔNG KHAI - Đại Đường Chủng Thổ Đậu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lần này có được pháp tắc chi lực giam cầm không gian, ta phải lập tức quay về Kim Ngao đảo một chuyến củng cố.” Kim Linh Thánh Mẫu định rời khỏi Triều Ca.

Tam Tiêu liếc nhau rồi nói: “Lúc trước chúng ta ăn linh quả cũng chưa luyện hóa xong, cũng phải về Tam Tiên đảo tu luyện.”

Đát Kỷ: “Các ngươi đi hết, ta ở lại đây cũng không có gì vui, vậy ta cũng về Kim Ngao đảo tu luyện vậy. Đúng rồi, ta có thể giới thiệu Vô Đương sư tỷ và Quy Linh sư tỷ cho ca ca ta không?”

“Chết đi!”



Khi Lý Nguyên và Văn Trọng, Hoàng Phi Hổ chơi cờ xong, quay về từ Khoái Hoạt Lâm, hắn lập tức phát hiện Kim Linh Thánh Mẫu và muội muội đều đã đi.

Trong nhà chỉ còn lại hai người hầu là Dương Hoè và Thược Dược.

Muội muội phiền phức đi rồi, Lý Nguyên không cảm thấy gì, nhưng Kim Linh Thánh Mẫu khí chất ưu nhã, ngự tỷ mê người cũng rời đi làm hắn cảm thấy hơi tiếc nuối.

Trong khoảng thời gian này ở chung với Kim Linh Thánh Mẫu, lần đầu tiên hắn cảm nhận được sự vui sướng và thích ý khi ở chung với bạn gái.

Đặc biệt là khi hắn đánh đàn, Kim Linh Thánh Mẫu làm bạn nhảy, giống như thần tiên quyến lữ vậy.

Đáng tiếc, hiếm khi gặp được một tri kỷ trong âm nhạc, cũng không biết còn có thể gặp nhau nữa không!

Tâm trạng buồn bực, Lý Nguyên lập tức muốn tìm việc để làm, hắn đứng trong sân hét to: “Đánh bài, có ai tới không?”

“Tới, tới!”

“Lập tức tới!”

Chỉ trong chớp mắt, quản gia Dương Hòe, nha hoàn Thược Dược, Thi Hống thú Tiểu Hắc, vẹt Nê Côn đều nhanh chóng bay tới, dáng vẻ khó dằn nổi.

Dương Hoè và Thược Dược nhìn thấy Tiểu Hắc và vẹt có thể nói chuyện cũng không hề cảm thấy bất ngờ, vẫn rất bình tĩnh tự nhiên.

Ba người, hai thú nhanh chóng ngồi vây quanh một chiếc bàn tròn.

Dương Hoè thuần thục móc ra một bộ bài poker từ trong ngực, vừa đảo bải vừa hỏi Lý Nguyên: “Công tử, có phải vẫn theo quy tắc cũ không? Đế chú một lượng kiếp, đơn chú đỉnh cao năm mươi lượng kiếp, thủ số đỉnh cao mười lăm thủ?”



Lý Nguyên, Dương Hoè và Thược Dược đánh bài cũng có tiền đặt cược, nhưng tiền đặt cược không phải tiền tài mà là thời gian.

Dương Hoè, Thược Dược, Tiểu Hắc, vẹt và tất cả người phục vụ, chưởng quầy trong Khoái Hoạt Lâm đều là đại năng tuyệt thế chúa tể hồng mông.

Đặc biệt là Dương Hoè và Thược Dược còn tu luyện tới cảnh giới Hỗn Nguyên Thái Cực Kim Tiên (Thiên Đạo).

Chẳng qua trong thế giới Hồng Mông của mỗi người, họ đều từng tạo thành giết chóc vô biên.

Ví dụ như Thược Dược, bản thể của nàng là một tiên tử hoa thược dược rễ cắm ở dòng sông dài thời gian, lá ở hành lang không gian.

Nhưng bởi vì tỷ muội hoa tiên bên cạnh nàng liên tục bị nam nhân phụ lòng tổn thương và vứt bỏ, từ đó hận thù nam nhân, thề phải giết chết nam nhân với tịnh lập.

Vì thế, người có giới tính nam trong thế giới của Thược Dược, dù già hay trẻ, dù là chủng tộc gì đều bị Thược Dược đuổi tận giết tuyệt.

Lý Nguyên thấy sát khí của nàng quá nặng bèn câu nàng ra từ trong thế giới Hồng Mông, trừng phạt nàng làm nha hoàn bên cạnh mình để trả lại tội nghiệt phạm phải, làm đến lượng kiếp vô lượng mới trả lại sự tự do cho nàng.

Bản thể của Dương Hoè là cây hoè gai ngoài cửa, tu luyện đạo thôn phệ, thông qua việc cắn nuốt sinh linh để đột phá tu vi.

Khi hắn đột phá Hỗn Nguyên Thái Cực Kim Tiên, tất cả sinh linh trong thế giới hỗn độn của hắn đều đã bị hắn cắn nuốt hết. Hơn nữa, hắn còn định vượt qua không gian hồng mông, giết tới thế giới hỗn độn khác.

Sau khi phát hiện ra ý đồ của Dương Hoè, Lý Nguyên cũng câu hắn lên, trừng phạt hắn làm quản gia, đợi sau hai lượng kiếp vô lượng, hắn mới có thể đạt được tự do.

Tiểu Hắc đã từng biến tất cả sinh linh trong thế giới của hắn thành cương thi có xác không hồn.

Vẹt là một con thú khổng lồ tham ăn, nó đã từng nuốt sinh linh của ba trăm sáu mươi lăm thế giới vô biên vào trong bụng.

Chúc chưởng quầy phá thế giới Hồng Mông thành bột mịn…

Vậy nên, tất cả những sinh linh trong nhà Lý Nguyên là kẻ ác chân chính.

Nguyên nhân Lý Nguyên bắt bọn họ làm nô làm phó, hơn nữa không hề có thái độ tốt với bọn họ chính là vì trừng phạt những kẻ ác này.

Một lượng kiếp bằng 1399680000 năm, 480000000 lượng kiếp bằng một lượng kiếp vô lượng.

Thời gian những người này bị nô dịch ít nhất đều là một lượng kiếp vô lượng.



Nhưng Lý Nguyên cũng đưa cho những người này một cách nhanh chóng kết thúc nô dịch, đó chính là đánh bài với hắn.

Tiền đặt cược chính là thời gian.

Nếu những người này thắng thì có thể giảm thời gian bị phạt lại.

Đương nhiên, nếu những người này thua, thời gian bị phạt cũng sẽ kéo dài.

Bởi vì đánh bài không thể sử dụng pháp lực gian lận, hơn nữa ở lại đây thật sự quá nhàm chán, vậy nên Thược Dược, Dương Hoè, Tiểu Hắc và vẹt đều muốn đánh cược với Lý Nguyên.

“Dựa theo quy tắc cũ.” Lý Nguyên gật đầu nói.

Thược Dược lấy tiền ra chia cho mọi người, thúc giục: “Đặt tiền, chia bài.”

Vì thế Dương Hoè bắt đầu chia bài, mọi người bắt đầu cuộc thi vua bài.



Bích Du cung.

“Ha ha ha ha!”

Thông Thiên giáo chủ không khỏi phát ra một tiếng cười sảng khoái.

Từ lần nghe bài Tề Thiên Đại Thánh Lý Nguyên đánh, bình cảnh đã có dấu hiệu buông lỏng.

Trải qua việc tu luyện trong khoảng thời gian này, cuối cùng hắn cũng thành công đột phá tu vi từ Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên trung kỳ tới Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên hậu kỳ.

Đương nhiên tâm trạng sẽ vui vẻ rồi!

“Bây giờ tu vi của ta đã lên tới Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên hậu kỳ, cộng thêm Tru Tiên kiếm trận và Lục Hồn phiên, hẳn là có thể bảo vệ Triệt giáo vượt qua sát kiếp đúng không?”

“Lần này có thể đột phá nhanh như vậy đều nhờ có tiếng đàn của Lý Nguyên tiểu hữu, ta phải đi cảm ơn hắn mới được. Thuận tiện xin ít rượu Bách Hoa, rượu tiểu hữu ủ đúng là tuyệt vời…”

Nghĩ đến đây, Thông Thiên giáo chủ lập tức gấp không chờ nổi ra khỏi phòng luyện công rời khỏi Bích Du cung, bay ra Kim Ngao đảo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK