Mục lục
TA THÂN PHẬN ĐẠI ĐẠO BỊ MUỘI MUỘI ĐẮC KỈ CÔNG KHAI - Đại Đường Chủng Thổ Đậu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng không biết qua bao lâu, Kim Linh Thánh Mẫu mới lấy lại tinh thần từ trong chấn động, nàng mở to mắt, phát hiện Tam Tiêu và Đát Kỷ đã dừng đả toạ.

Chỉ thấy mấy người đang nói gì đó với vẻ mặt vô cùng kích động.

“Trời ạ, vừa rồi ta đả toạ một lát, tu vi đã tăng thêm một vạn năm!”

“Tu vi của ta không tăng lên, nhưng thần thức của ta mạnh hơn trước kia gấp năm lần!”

“Cường độ thân thể của ta mạnh hơn ngày xưa gấp mười lần!”

“Trời ạ, quả nhiên những trái cây này đều là thiên tài địa bảo, hơn nữa còn có những tác dụng khác nhau!”

“…”

Hoá ra ngoài Đát Kỷ, sau khi Tam Tiêu ăn trái cây và đả toạ, tất cả đều có thu hoạch. Có người tăng tu vi, có người tăng thần thức, có người tăng thân thể.

Vậy nên lúc này cả đám mới hưng phấn hoa tay múa chân.

“Đáng giận, vì sao ngoài tăng tu vi, ta không thay đổi gì hết?” Đát Kỷ tức giận nói.

Bích Tiêu lập tức nghĩ ra nguyên nhân: “Chắc là do trước kia ngươi ăn quá nhiều, đã sinh ra kháng thể với những linh quả này, vậy nên ngươi mới không có thay đổi gì rõ ràng.”

“Cuối cùng bây giờ đã có thể xác định, cây ăn quả trong vườn trái cây này thật sự đều là Tiên thiên linh căn cực phẩm.” Vân Tiêu nói với khuôn mặt phấn khởi.

“Ngươi nói sai rồi!” Kim Linh Thánh Mẫu lắc đầu nói.

“Đại sư tỷ, ngươi tỉnh rồi à?”

“Vì sao đại sư tỷ lại nói chúng ta nói sai? Chẳng lẽ điều này còn chưa thể chứng minh những trái cây này không tầm thường ư?”

Kim Linh Thánh Mẫu nói: “Những trái cây này thật sự không tầm thường, nhưng bọn chúng không phải Tiên thiên linh quả cực phẩm, mà là Hỗn độn linh quả, trân quý hơn Tiên thiên linh quả rất nhiều.”



“Hỗn độn linh quả!?”

Tam Tiêu và Đát Kỷ đều bất ngờ.

“Không phải Hỗn độn linh quả là đồ trong truyền thuyết à? Nghe nói chỉ có trong hỗn độn mới có, vô cùng ít ỏi, ngoài Hỗn Độn Ma Thần đã ngã xuống ba nghìn năm trước thì đến nay chưa từng xuất hiện!”

“Đúng vậy, sao trong hồng hoang có thể có Hỗn độn linh căn được?”

“Vì sao đại sư tỷ lại nói những trái cây này là Hỗn độn linh quả?”

Kim Linh Thánh Mẫu thấy mọi người không tin không khỏi giải thích: “Bởi vì sau khi ta ăn quả hồng hạnh kia, ta đã đạt được một pháp tắc chi lực, đây là chuyện không có bất cứ Tiên thiên linh quả gì có thể làm được. Vậy nên ta mới xác định, những trái cây này hẳn là Hỗn độn linh quả, ít nhất, chắc chắn quả hồng hạnh ta ăn là Hỗn độn linh quả.”

“Trời ạ, Hỗn độn linh quả!”

Tam Tiêu và Đát Kỷ cảm thấy mình sắp điên rồi.

Lúc trước các nàng nghĩ rằng nó là Tiên thiên linh quả cũng đã chấn động không nhẹ. Bây giờ biết được nó lại là Hỗn độn linh quả trong truyền thuyết, các nàng cảm thấy mình sắp treo máy luônrồi!

Đát Kỷ nhở tới cảnh tượng mình ăn no trái cây trong vườn trước kia không khỏi cảm thấy đau lòng.

Phá của, quá phá của!

“Ca ca ngươi đào tạo ra những linh quả này thế nào vậy?” Quỳnh Tiêu khó có thể tin hỏi Đát Kỷ.

“Đúng vậy, tu sĩ bình thường có thể đào tạo ra một hai cây Tiên thiên linh căn hạ phẩm cũng đã không thể tưởng tượng nổi rồi, nhưng nhìn số lượng cây ăn quả trong vườn đi? Thứ này căn bản không phải là thứ người bình thường có thể đào tạo ra!” Ánh mắt Bích Tiêu tràn đầy khó hiểu.

Đát Kỷ suy đoán: “Ta nghi ngờ ca ca giống như linh dược sư, là thiên tài tuyệt thế trong phương diện đào tạo tiên chi linh thảo, hơn nữa hắn còn có phương pháp độc đáo để đào tạo linh căn, vậy nên trong vườn mới có nhiều linh căn tuyệt thế như vậy.

“Cũng chỉ có lý do này mới có thể giải thích được!”

Tam Tiêu và Kim Linh Thánh Mẫu nghe vậy không khỏi tỏ vẻ đồng ý.



Các nàng căn bản không thể tưởng tượng đến chuyện thật ra, thực lực của Lý Nguyên đã đạt tới cảnh giới Đại Đạo Chí Cao, điều này đã vượt qua phạm vi lý giải của các nàng, không dám nghĩ tới phương diện này.

“Nhưng vì sao chúng ta lại không cảm nhận được quá nhiều linh lực trong những Hỗn độn linh quả này?” Bích Tiêu lại thắc mắc hỏi.

Đát Kỷ tỏ vẻ ta hiểu: “Có gì mà không rõ? Chắc chắn ca ca lo lắng hơi thở những linh quả này toả ra sẽ làm người khác chú ý, vậy nên hắn đã dùng phương pháp gì đó phong ấn linh lực của những linh căn và linh quả này. Giống như hắn che giấu hơi thở của cây chuối tây vậy.”

Vân Tiêu ngạc nhiên nói: “Phương pháp phong ấn linh lực của Lý Nguyên còn rất mạnh, ngay cả chúng ta cũng không phát hiện ra điểm khác thường.”

Kim Linh Thánh Mẫu cảm thán: “May mà Lý Nguyên phong ấn linh lực của những linh căn này, nếu để hơi thở của những linh căn này phát ra, chắc chắn sẽ lập tức làm hồng hoang nổ tung, vô số người có ý xấu sẽ sử dụng mọi cách để cướp đoạt những linh căn linh quả này, còn Lý Nguyên chỉ sợ sẽ đưa tới hoạ sát thân.”

Không có ai có thể chịu đựng được sức hút của Hỗn độn linh căn và Hỗn độn linh quả.

Đến lúc đó, vì cướp đoạt linh căn, chỉ sợ tu sĩ tam giới đều sĩ bị cuốn vào bên trong, hồng hoang sẽ tái hiện trận chiến vu yêu đầy thảm thiết.

Nghĩ vậy, trong mắt mọi người không khỏi xuất hiện sự sợ hãi vô tận.

Đát Kỷ nôn nóng nói: “Bốn vị sư tỷ không được nói chuyện vườn trái cây cho bất cứ ai biết, nếu không ca ca ta sẽ gặp nguy hiểm.”

Kim Linh Thánh Mẫu an ủi: “Yên tâm, chúng ta biết nặng nhẹ, chắc chắn sẽ không nói linh tinh.”

Tam Tiêu cũng lập tức gật đầu nói: “Chuyện hôm nay chỉ có năm người chúng ta biết, ta tuyệt đối sẽ không tiết lộ cho người thứ sáu.”

“Chúng ta nhất định phải giữ bí mật.”

“Giết chết ta ta cũng không nói, nói rồi sau này ta đi đâu để ăn linh quả ngon như vậy!”

Tuy mọi người đảm bảo không tiết lộ bí mật của vườn trái cây, nhưng Đát Kỷ vẫn không yên tâm.

Chủ yếu là bí mật của nó quá đáng sợ, chỉ một chút sai lầm thôi cũng sẽ đưa tới tai hoạ ngập trời.

Đát Kỷ cảm thấy, phải biến Kim Linh Thánh Mẫu và Tam Tiêu thành tẩu tử thì nàng mới yên tâm được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK