Mục lục
Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm hôm sau, sau một đêm nghỉ ngơi, như đã định sẵn trước, Hoàng Việt và Tần Úc rời đi Thanh Sơn học viện, lại quay trở về Hắc Huyền Sơn.

Tần Úc cũng đã nói cho hắn biết, đoá Quỷ Âm Hoa này nằm ở trong một sơn cốc ở Hắc Huyền Sơn, ở trong vòng khá sâu, lại là nơi ít người lui tới, nên cho đến nay vẫn chưa bị người hái.

Quỷ Âm Hoa, loại hoa này tuy rằng tên gọi quỷ dị, nhưng thật ra là một loại dược liệu tuyệt hảo dành cho nữ tử tu luyện loại công pháp âm hàn, nhưng cũng vì đặc tính này của nó mà nếu võ giả không có khí dương cương đủ mạnh rất dễ bị âm hàn nhập thể, nam tử không thể sử dụng.

“Hoàng Việt huynh đệ, không giấu gì huynh, trong một lần đi liệp sát dị thú ở trong Hắc Huyền Sơn, ta vô tình tiến nhập một sơn cốc, đi vào một cái hang nhỏ nghỉ ngơi, ai ngờ đâu trong đó có đoá hoa này, ta vừa tiến vào trong đã cảm thấy cả người ớn lạnh, run lên cầm cập, xung quanh đó cũng không có dị thú nào lởn vởn, ban đầu ta đã thấy nơi đó kỳ quái, nào ngờ đâu lại có một đoá Quỷ Âm Hoa.”

“Trùng hợp như vậy sao?” Hoàng Việt nghe Tần Úc nói vậy, có chút hứng thú, xem ra sau này hắn phải đọc thêm thư tịch về các loại dược liệu, sau này gặp phải dược liệu gì đó còn có thể thu thập về.

“Đúng đó Hoàng Việt huynh đệ, ta cũng không chắc bây giờ ở đó đã bị ai tìm ra chưa, dù sao cũng là hơn nửa tháng trước ta đi tới đó, nếu như không tìm thấy gì, huynh cũng đừng trách ta nha.” Tần Úc gãi gãi đầu, lộ ra vẻ rất ngây thơ.

“Tần Úc huynh, ngươi đến từ đâu, vì sao lại chọn Thanh Sơn học viện?” Hoàng Việt thấy người này cũng dễ gần, nên cũng không ngại kết giao, hỏi thăm nhiều hơn.

Tần Úc nghe thấy Hoàng Việt muốn hiểu rõ về mình, trên mặt không giấu nổi niềm vui:” Hoàng Việt huynh đệ, ta đến từ Ngô Đông Trấn, cách khá xa Thanh Sơn Thành, ta nghe danh Thanh Sơn học viện đã lâu, trấn chúng ta ai ai cũng muốn vào Thanh Sơn học viện.”

“Huynh cũng biết mà, Thanh Sơn học viện có quan hệ rất tốt với Chấn Võ học viện của hoàng thất, học viên ưu tú có thể đặc cách chiêu sinh, không cần trải qua tuyển sinh của Chấn Võ học viện, mà Chấn Võ học viện, ai mà lại không biết nơi đó là thánh địa tu hành của Chấn Võ Quốc chúng ta chứ.” Tần Úc nói đến đây, trong mắt không giấu nổi vẻ ước ao.

“Hoàng Việt huynh đệ, huynh cũng muốn vào Chấn Võ học viện đúng không?”

“À, chuyện này thật ra ta vẫn chưa nghĩ tới.” Hoàng Việt cười khẽ, cảm thấy người này thật đúng là đơn thuần.

“Nếu như huynh có thể thể hiện tốt ở tân sinh bỉ tái năm sau, sẽ đạt được rất nhiều điểm cống hiến, ta tin huynh có thể làm được, đến khi đó, có khi huynh trở thành người mà ta có muốn tiếp xúc cũng không tiếp xúc được nữa.” Tần Úc như có thâm ý mà nói câu này, nói thật, hôm nay hắn mời Hoàng Việt cùng đi lấy Quỷ Âm Hoa, làm sao không động chút tâm tư, muốn kết giao với người thiếu niên này, sau này lỡ đối phương có trở thành học viên thiên tài, chính mình cũng có thể được lợi.

Hoàng Việt như nghe ra ý trong lời của đối phương, cũng không nói thêm gì, chỉ ậm ừ cho qua.

Hai người cưỡi hai con ngựa tốt, đi đường rất nhanh, buổi sáng đi đường, buổi tối nghỉ ngơi, chỉ dùng hai ngày, đã tới Hắc Huyền Sơn.

Hoàng Việt cũng không phải quay về Thanh Hoàng Trấn, Hắc Huyền Sơn rất lớn, rất nhiều toà thôn trấn vây xung quanh nó, lần này hắn và Tẩn Úc quay trở về trấn nhỏ Ngô Đông, cũng từ nơi này đi vào Hắc Huyền Sơn, có thể đi đến vị trí sơn cốc có Quỷ Âm Hoa.

Bầu bạn hai ngày đường, Hoàng Việt và Tần Úc cũng đã thân mật hơn, tuy rằng Tần Úc tỏ ra rất thân thiện, nhưng hắn luôn cảm thấy người thiếu niên này muốn giữ khoảng cách, tạo ra một lớp ngăn cách vô hình, lại luôn cảm thấy Hoàng Việt dường như có bí mật gì đó.

Trưa hôm đó, dưới sự dẫn đường của Tần Úc, Hoàng Việt cũng đã đến Ngô Đông trấn.

Hắn và Tần Úc cũng đã thay đổi trang phục, dù gì đi ra ngoài cũng nên cẩn thận một chút, không nên quá phô trương, nên người trong trấn cũng không biết bọn họ là người của Thanh Sơn học viện.

Đi trên đường trấn nhỏ, Hoàng Việt có thể thấy Ngô Đông Trấn lớn hơn Thanh Hoàng Trấn khá nhiều, tuy cũng là từng toà kiến trúc cổ theo phong cách của thế giới này, từng dãy nhà san sát, nhưng người đi trên đường đôi lúc có thể gặp võ giả Ngưng Đan sơ kỳ.

Để tránh lộ hành tung, Tần Úc đội một chiếc nón lá dài, đeo khăn che mặt, hắn khá nổi danh trong toà trấn này, tuy rằng xuất thân hàn môn, nhưng ở trấn này có thể xưng là thiên tài trẻ tuổi có tiềm năng lớn.

Đi ngang qua Ngô Đông Trấn, Hoàng Việt và Tần Úc cũng tiến vào một mép của Hắc Huyền Sơn, theo Tần Úc nói, chỉ cần đi thêm ba ngày đường tiến nhập Hắc Huyền Sơn, có thể đến chỗ sơn cốc đó.

Bình thường, võ giả vào Hắc Huyền Sơn chủ yếu để săn thú, kiếm tài liệu, vật liệu như xương cốt, da thú, linh thảo, rất có giá trị, dùng để mang về đổi lấy nguyên thạch, mua tài nguyên tu hành.

Vì vậy trên đường đi vào Hắc Huyền Sơn cũng gặp không ít võ giả Ngưng Đan sơ kỳ, nơi này võ giả đông hơn so với Thanh Hoàng Trấn, Ngưng Đan tứ trọng cũng không phải không gặp được.

Đi vào đường núi, hai người Hoàng Việt và Tần Úc để lại ngựa ở vòng ngoài, trong núi này có dị thú, ngựa khi đi vào trong sẽ cảm thấy khiếp sợ, không dám chạy nữa, nên phải đi bộ, bằng không đi ngựa cũng có thể tiết kiệm cả ngày đường.

Nếu là Hoàng Việt và Tần Úc mua hai con Hoa Mai Báo, thì không cần ngại chuyện này, nhưng Hoa Mai Báo là thú cưỡi dị thú khó thuần dưỡng, giá cả khá cao, nếu như Hoàng Việt mua một con hẳn là không có vấn đề, nhưng làm như vậy có chút rêu rao.

Hắn dù sao cũng mới vào Thanh Sơn học viện, tốt nhất vẫn nên điệu thấp một chút.

Hai người dù sao cũng là võ giả, chạy bộ không biết mệt, chỉ chậm hơn so với tốc độ ngựa đôi chút.

Trên đường đi cũng gặp được một vài dị thú cấp 1, nhưng hai người bọn hắn cũng bỏ qua, việc gấp rút cần làm là xác định xem Quỷ Âm Hoa có còn ở vị trí cũ không đã.

Nhưng Hoàng Việt và Tần Úc cũng không biết, hành trình đi đường của bọn họ đã bị người khác để mắt tới, cũng đang truy đuổi rất nhanh đến chỗ hai người nơi này.



“Vị lão bá này, những gì ngài cần biết, ta đã nói hết. Có cần phải hỏi nhiều lần như vậy không?” Hoàng Kiệt rất ấm ức, sáng sớm hôm nay, hắn đã bị lão giả này đến làm phiền, người này không phải là hắn không biết, nhưng chưa từng có giao lưu qua, lại bắt hắn đi một vòng học viện, còn bắt hắn rời đi học viện, như hắn thiếu nợ người ta vậy.

“Tiểu tử, chuyện về Vương Huy là chuyện quan trọng, nếu suy đoán của ngươi là đúng, lần này bọn hắn đi Hắc Huyền Sơn đúng là vì kỳ ngộ gì đó, ngươi cũng sẽ có phần.” Lão giả không ai khác ngoài nhị trưởng lão của Vương gia, nghe lệnh của gia chủ Vương Đỉnh đến điều tra chuyện Vương Huy.

Hắn cũng đã dò tra được sáng nay Hoàng Việt cùng một học viên tên là Tần Úc đã rời đi học viện, hướng về phía bắc Hắc Huyền Sơn mà đi, đây không phải là hướng đi về Thanh Hoàng Trấn, mà hắn cũng đã dò ra được, Ngô Đông Trấn là nơi xuất thân của Tần Úc, vừa đúng với phương hướng lần đi này.

Chuyện về Vương Huy gia chủ đã dặn kỹ, khá là quan trọng, nên dù là một chi tiết nhỏ cũng không bỏ qua, theo như suy đoán của tiểu tử Hoàng Kiệt này, cái tên tên là Hoàng Việt đó sau khi chiếm được kỳ ngộ với Vương Huy thì đã đột phá đến Ngưng Đan tứ trọng, có lẽ có thể từ chuyện này tra được manh mối biết hướng đi của Vương Huy cũng nên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang