Mục lục
Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường phố Thanh Sơn thành vô cùng náo nhiệt, võ giả đi qua tấp nập, còn có thể bắt gặp nhiều võ giả vác trên mình tài liệu từ dị thú săn bắt được đi ngang qua.

Những tài liệu này, theo Hoàng Việt biết, có thể luyện chế binh khí, hoặc dùng để luyện đan dược, do võ giả từ các tòa trấn nhỏ đi săn mang về, từ những nơi như Hắc Huyền Sơn.

Thanh Hoàng trấn nằm ở hướng tây nam ngoại ô Thanh Sơn Thành, khu vực Hoàng Việt chém giết dị thú trong Hắc Huyền Sơn cũng tiếp cận Thanh Hoàng trấn, nằm ở góc khá hẻo lánh, nên vẫn là chưa bắt gặp nhiều võ giả đi săn dị thú, chứ thật ra số lượng võ giả săn bắt dị thú kiếm tài liệu cũng khá nhiều.

Trong quá trình săn giết dị thú ở Hắc Huyền Sơn, Hoàng Việt cũng tìm được khá nhiều vật liệu, tỷ như mấy đóa hoa màu vàng khi giết con Đại Hùng kia, cùng một số loại thảo dược khác.

Tất cả những thứ này hắn đều thu vào không gian hệ thống, bằng không số tài liệu Hoàng Việt kiếm được, có thể chất đầy hai cái bao lớn.

Từ trong thư tịch đọc được ở Vương phủ, Hoàng Việt cũng biết được về túi trữ vật, loại túi này được gia trì trận pháp áp súc không gian, chỉ cường giả Nguyên Anh trở lên mới có thể sở hữu.

Cho dù là trong Thanh Sơn thành, võ giả cảnh giới Nguyên Anh hẳn cũng không quá nhiều, nên Hoàng Việt vẫn là thấy võ giả chủ yếu đeo túi để mang vật liệu.

“Những vật liệu này, hẳn là có nơi chuyên thu về vật liệu dị thú đi?” Hoàng Việt nghĩ nghĩ, nếu cần dùng đến tiền, Hoàng Việt cũng có thể tìm nơi thu mua đống tài liệu mà hắn kiếm được.

Hoàng Việt cũng thử hỏi thăm người trên đường về Thanh Sơn học viện, thì nghe được một ít tin tức tốt, trong đó khiến Hoàng Việt vui nhất là biết học viện này đang trong thời gian chiêu sinh, chỉ cần có đủ thực lực, tuổi tác không quá cao, thì muốn trở thành một học viên của học viện này cũng là có thể.

Hoàng Việt cũng muốn thử học luyện đan, luyện khí, hắn còn nhớ hệ thống nói rằng chỉ cần luyện ra nhiều đan dược và binh khí, sau khi bán đi cũng có thể tính là làm việc thiện, có thể lại nhận thưởng gói quà.

Tuy rằng Hoàng Việt cảm thấy hệ thống có chút mâu thuẫn, nhưng hắn đoán chắc hệ thống cũng vì muốn tốt cho hắn, không muốn cho hắn quá chú trọng chém giết cực đoan, có thể xem việc làm việc thiện như một cách cân bằng lại tâm tình, từ đó mới có thể đi xa trên con đường võ đạo.

Không giống như Thanh Hoàng trấn chỉ có một học viện, ở Thanh Sơn thành còn có một vài học viện khác, tuy rằng không bằng Thanh Sơn học viện, nhưng so với Thanh Hoàng học viện vẫn mạnh hơn xa.

Nguyên nhân thành lập những học viện này cũng là vì số võ giả ở Thanh Sơn thành quá nhiều, chỉ một học viện khó mà đáp ứng được nhu cầu học tập của vô số võ giả, lại thêm Thanh Sơn học viện chỉ tuyển tinh anh, dù sao cơ sở vật chất cũng có hạn.

“Tiểu huynh đệ, có điều Thanh Sơn học viện học phí khá cao, nếu không đủ nguyên thạch có thể lựa chọn các học viện khác nha!” Người võ giả Hoàng Việt hỏi thăm trên đường bồi thêm một câu, hắn nhìn bộ dạng Hoàng Việt không giống mấy với người quyền quý, chỉ là thấy Hoàng Việt khôi ngô tuấn tú, nên muốn nói thêm vài lời.

Hoàng Việt dĩ nhiên không cho rằng với thực lực hiện tại của mình, Thanh Sơn học viện còn bắt hắn đóng học phí.

Dù sao với tu vi Ngưng Đan thất trọng, trong vô số học viên, có thể xếp là tư chất hiếm có đi.

Sau mấy ngày mỏi mệt đi đường, Hoàng Việt cũng không vội đến học viện ghi danh đăng ký, mà trước tiên tìm một tửu điếm nhỏ dùng bữa nghỉ ngơi.

Thuận tiện nghe ngóng một chút tin về nơi bán đi tài liệu.

Hoàng Việt muốn đổi một ít nguyên thạch để khi cần có thể dùng.

Trong người hắn, thật sự không có nhiều nguyên thạch lắm.

Trên bàn ăn, Hoàng Việt nhấm nháp từng miếng thịt dị thú được người bản địa chế biến, cảm thấy có chút vị đạo mới lạ.

“Hẳn là do Ngự Trù Sư làm!” Hoàng Việt lẩm bẩm, tỏ ra khá hài lòng, ở Thanh Hoàng học viện, hắn cũng biết được có lớp học chuyên dạy nấu ăn, có những võ giả tư chất thấp, vẫn là tình nguyện đi theo con đường này, kiếm lấy chi phí để tu luyện.

Do thịt của dị thú khá cứng, người bình thường khó mà chế biến tốt, dù sao đầu bếp còn phải nếm thử thức ăn, người bình thường nếu nếm thịt dị thú cấp cao, sợ rằng sẽ bị bổ quá mà chết.

Từ đó, nghề Ngự Trù Sư được coi là một chức nghiệp khá được ưa chuộng của các võ giả.



Ngày hôm sau.

Trước cổng Hồng Bảo Thương Hội.

Hoàng Việt lưng đeo một bao tải lớn, bước vào đại sảnh.

Người phụ trách tiếp đón biết là khách hàng lớn, hồ hởi dẫn Hoàng Việt vào trong gặp chưởng điếm.

Hồng Bảo Thương Hội là một trong những thương hội lớn, chuyên thu mua vật liệu từ dị thú, nằm ở phía Tây Thanh Sơn thành.

Ngay cả chưởng điếm cũng phải nhìn Hoàng Việt bằng hai mắt sau khi kiểm kê một vài vật tài.

“Công tử, ngươi chọn đúng nơi rồi, về giá cả, thương hội của ta vẫn là rất uy tín!”

“La Linh Hoa, giá 500 nguyên thạch một đóa, Nguyên Huyền quả, giá 700 nguyên thạch,….” Chưởng điếm không ngừng kiểm kê, Hoàng Việt nghe đọc giá cả cũng không bận tâm nhiều.

Nhiêu đây là phân nửa tài liệu Hoàng Việt săn giết dị thú ngẫu nhiên lấy được, sau khi kiểm kê xong, tổng cộng bán được 12 ngàn nguyên thạch.

Nhận lấy ngân phiếu, Hoàng Việt tiến về trung tâm Thanh Sơn thành, muốn đến Thanh Sơn học viện ghi danh.

Nếu có thể, để nhanh gọn, Hoàng Việt cũng không ngại chi thêm một ít nguyên thạch.

Dù sao chút nguyên thạch này, hắn rất dễ dàng có thể kiếm được, cái cần thiết là thời gian.

Thanh Sơn thành rất rộng, Hoàng Việt ngồi ngựa hơn 3 tiếng đồng hồ trên đường phố tấp nập, mới đi được đến khu trung tâm.

Hắn càng vào trung tâm, trên đường phố càng nhiều khí tức mạnh mẽ, có nhiều võ giả cũng như hắn, đã đạt tới tu vi Ngưng Đan hậu kỳ, còn có một ít là Ngưng Đan bát trọng, cửu trọng.

Từ đó có thể thấy, võ giả trong thành khác với các trấn nhỏ ra sao.

Những võ giả này, cũng có một ít không cưỡi ngựa, mà cưỡi những con dị thú lớn đã được thuần dưỡng, như những con Hoa Mai Báo cỡ lớn được khá nhiều người chuộng cưỡi.

Trang phục của những võ giả này cũng có phần khá giống nhau, Hoàng Việt đoán thầm không ít trong số này là học viên của các học viện, hoặc đảm nhiệm chức vụ nào đó trong các học viện này.

“Tiểu huynh đệ, cầm lấy!” Thấy Hoàng Việt hay nhìn trước ngó sau, một vài người trung niên võ giả đưa cho hắn mấy tờ giấy, Hoàng Việt xem mới biết là giấy giới thiệu học viện, các học viện cũng cạnh tranh nhau tuyển mộ võ giả, một số học viện còn miễn phí học phí cho các thiên tài.

“Du Vân Học Viện, học viện có nhiều Ngự Trù Sư nổi tiếng nhất Thanh Sơn thành, chuyên bồi dưỡng kỹ thuật nấu nướng…!”

“Quyền Vương Học Viện, học viện do đệ nhất Quyền Thuật Thanh Sơn thành xây dựng, công pháp bí truyền Đằng Long Quyền…!”

“La Hầu Học Viện…”

Hoàng Việt liếc qua từng tờ giấy giới thiệu, trong lòng suy nghĩ, quả thật một số học viện cũng có những thế mạnh của mình so với Thanh Sơn học viện, nhưng vẫn không thay đổi được chủ ý của hắn.

Trong mấy tờ giấy này, Hoàng Việt cũng không thấy Thanh Sơn học viện, nhưng từ bộ dáng kiêu ngạo của một vài người mặc đồng phục màu xanh dương, hắn có thể đoán ra những người mặc đồng phục này trên đường đến từ Thanh Sơn học viện, học viện mạnh nhất Thanh Sơn thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK