Lần này, Hoàng Việt muốn tiến sâu hơn vào Hắc Huyền Sơn, khi đã phần nào có thực lực.
Nhưng trước hết, hắn muốn thử nghiệm Ma Tượng Huyền Thân Công, thử xem đúc Huyền Thân Ma Tượng rốt cuộc có bao nhiêu khó.
Vừa vặn gặp phải một con dị thú Báo Hoa Mai cấp 1 sơ kỳ, Hoàng Việt sau khi giết chết nó, lập tức thử vận chuyển Ma Tượng Huyền Thân Công.
Một màn như trước kia lại lặp lại, từng sợi ma khí mỏng manh từ trong đan điền Hoàng Việt sinh ra, sau đó bắn ra từ miệng Hoàng Việt, ma khí phủ xuống thi thể con Báo Hoa Mai, tức thì xương cốt của con báo hoa mai như đá gặp nước nóng, nhanh chóng hóa tan.
Sau khi hòa tan xương cốt của con báo hoa mai, sợi ma khí mỏng manh bắt đầu trở nên thêm đen nhánh, Hoàng Việt cũng dựa theo chỉ dẫn của Ma Tượng Huyền Thân Công, hấp thu trở lại sợi ma khí này.
Ma khí vừa vào thể, Hoàng Việt như cảm giác được trong cơ thể nhộn nhạo, như có thêm một luồng kình khí, luồng kình khí này hiện tại rất nhỏ bé, nhìn như không đáng nhắc tới, nhưng Hoàng Việt mơ hồ cảm nhận được, nếu khi tấn công dùng tới luồng kình khí này, lực đạo của đòn đánh chắc chắn mạnh hơn rất nhiều.
“Đây mới chỉ là dị thú cấp 1 sơ kỳ a!” Hoàng Việt thầm cảm khái, chỉ là một con dị thú tương đương với Ngưng Đan tam trọng, đã mang lại cho hắn một luồng sức mạnh không nhỏ, nếu như luồng kình khí này có thể vô hạn tăng lên, vậy thực lực của Hoàng Việt sẽ đạt đến một mức độ không tưởng tượng nổi.
Hoàng Việt cũng không nán lại lâu ở vòng ngoài, từng bước xâm nhập sâu hơn vào Hắc Huyền Sơn.
Dần dần, dị thú Hoàng Việt gặp phải cũng có cảnh giới cao hơn, đều là dị thú cấp 1 trung kỳ, có những con dị thú còn mạnh hơn con Đại Hùng hôm nọ.
Hoàng Việt cũng thử dùng luồng kình lực tạo ra khi đúc Huyền Thân Ma Tượng, quả thật uy lực của nó khiến cho hắn càng có niềm tin xâm nhập sâu hơn, vào địa phận của những con dị thú cấp 1 hậu kỳ.
Điều làm cho Hoàng Việt mừng rỡ chính là, luồng kình lực này vẫn đang không ngừng lớn mạnh, tuy rằng chỉ mới là tầng 1 của Huyền Thân Ma Tượng, lại còn chưa thành hình, nhưng sử dụng nó, lực tấn công của Hoàng Việt vẫn tăng lên gấp 2, gấp 3.
Hoàng Việt càng lúc càng cảm khái uy lực của môn công pháp này.
Hoàng Việt cũng mơ hồ cảm nhận được, thân thể của hắn đang dần trở nên to lớn hơn, có vẻ như hiệu lực của trái Bạch Ngọc Quả kia không cản nổi việc hắn quay trở lại thân thể bình thường.
“Xem ra không thể giả dạng làm Vương Huy nữa!”
Mấy ngày nhanh chóng trôi qua, một ngày này, Hoàng Việt cảm thấy luồng kình lực từ Ma Tượng Huyền Thân công giờ phút này đã đạt đến một bình cảnh nào đó, khó mà lại tăng lên.
Hắn cũng biết, tầng thứ 1 của Ma Tượng Huyền Thân Công sắp thành.
Khi Hoàng Việt vận dụng luồng kình lực này, sau lưng mơ hồ như có bóng dáng của một tôn Ma Tượng gia trì, sẵn sàng đạp nát hết thảy.
Hoàng Việt cũng đã giết gần trăm con dị thú cấp 1 trung kỳ, tu vi tăng lên Ngưng Đan lục trọng đỉnh phong, sắp bước vào Ngưng Đan hậu kỳ.
Điểm làm ác cũng đạt tới 7600 điểm, vẫn là cách 250 ngàn điểm để đổi gói quà cao cấp rất xa.
“Ma Tượng Huyền Thân Công đột phá!” Ngay ngày hôm đó, Hoàng Việt mượn tay vài con dị thú cấp 1 hậu kỳ, nhất cử đột phá Ma Tượng Huyền Thân công đến tầng 2.
Sau khi đột phá xong, hình hài Ma Tượng huyễn ảo đã trở nên như thực chất, nếu trong lúc chém giết, hắn đột nhiên vận dụng Ma Tượng kình lực, hẳn là sẽ khiến đối thủ sợ hết hồn.
Tất nhiên cũng không thể đơn giản sử dụng, bằng không người khác sẽ biết hắn vận dụng công pháp tu ma.
Dù sao ngoài hấp thu thi thể dị thú, Ma Tượng Huyền Thân Công cũng có thể hấp thụ thi thể võ giả, làm tăng lên kình lực Ma Tượng.
Theo Hoàng Việt suy đoán, hấp thu thi thể võ giả, có khi còn nhanh hơn nhiều hấp thu thi thể dị thú.
Bằng không, Ma Công cũng sẽ không nổi tiếng chuyên môn hại người.
Dành thêm một ngày ở sâu trong núi, Hoàng Việt cũng đã đột phá đến Ngưng Đan thất trọng.
Hắn chính thức bước vào hàng ngũ Ngưng Đan hậu kỳ.
Có thể nói, giờ đây ở Thanh Hoàng trấn, Hoàng Việt không còn sợ bất luận kẻ nào.
Ngay cả con Bun, giờ phút này cũng đã là Ngưng Đan trung kỳ.
Quả thật tốc độ trưởng thành của con Bun làm Hoàng Việt cũng phải khiếp sợ.
Về vóc dáng, nó giờ phút này cũng to lên một vòng, bằng một con ngựa nhỏ, cũng mọc ra vảy giáp, trông vô cùng uy mãnh.
“Mày cũng coi là dị thú đi!” Hoàng Việt vuốt ve chú chó ‘nhỏ’, cùng quay trở về Thanh Hoàng trấn.
Lúc này Hoàng Việt cũng không còn dịch dung thành Vương Huy, mà dùng bộ dáng thật của mình.
Để tránh gây chú ý, khi gần quay về Thanh Hoàng trấn, Hoàng Việt vẫn là để con Bun đi vào Linh Điền Không Gian.
Không phải hắn sợ gì đó, mà chẳng qua không muốn quá nổi bật mà thôi.
Vào trấn rồi, Hoàng Việt liền mua một con ngựa, cùng một tấm địa đồ, rồi rời đi ngay trong đêm, hướng về tòa thành gần Thanh Hoàng trấn nhất, Thanh Sơn thành.
Nhìn vào địa đồ, Hoàng Việt cũng than thầm cương vực nơi đây quá rộng lớn, từ đây đi đến Thanh Sơn thành, phải tốn hơn 3 ngày, mà số lượng các tòa trấn nhỏ xung quanh Thanh Sơn thành, nói ít cũng phải hơn trăm tòa, thế mới biết quy mô của tòa thành này lớn bao nhiêu.
…
3 ngày sau.
Trước một tòa thành đồ sộ, tường thành trải dài, xa xa không thấy điểm cuối.
Hoàng Việt trải qua ba ngày đi đường, cuối cùng cũng đến Thanh Sơn thành, đó là vì ngựa ở Dị Giới tốc độ rất nhanh, ngày đi mấy ngàn dặm đường.
Trước cửa thành, người ra vào thành tấp nập, Hoàng Việt sau khi trải qua một phen kiểm tra, tiêu tốn 100 nguyên thạch mới được vào thành.
Từ việc mấy tên lính canh ngoài cổng cũng có tu vi Ngưng Đan trung kỳ, Hoàng Việt cũng biết phần nào nội tình của tòa thành này, nếu ở một trấn nhỏ, tu vi như vậy đã đủ để làm trưởng bối của một gia tộc đi.
Lần này Hoàng Việt đến tòa thành này, mục đích cũng chỉ là muốn tham quan, chiêm ngưỡng một chút phong tình của Dị Giới, nếu có thể tìm được gì đó giúp hắn tăng thực lực lên, vậy thì càng tốt hơn.
Hắn cũng muốn xem cách tu luyện nào có thể giúp hắn tăng thực lực nhanh nhất, ở Thanh Hoàng học viện, chỉ dạy bảo những thứ cơ bản, nhưng ở tòa thành này, chắc hẳn có những phương pháp tu luyện cấp cao.
Nếu Hoàng Việt cứ mài đầu vào trong Hắc Huyền Sơn giết dị thú, tuy rằng có thể tăng nhanh tu vi, nhưng hắn cũng thấy tốc độ tăng trưởng tu vi khi giết dị thú càng ngày càng chậm, như từ Ngưng Đan lục trọng đến Ngưng Đan thất trọng cần tốn hơn 4 ngày.
Nhưng kể từ đó, Hoàng Việt thầm tính, nếu từ Ngưng Đan thất trọng đến Ngưng Đan thất trọng trung kỳ, hẳn là tốn hơn một tuần.
Càng lên cao, giết dị thú không phải là một cách hay.
Tuy rằng chức năng này của hệ thống rất bá đạo, nhưng hẳn là có những cách khác giúp tăng thực lực lên nhanh hơn.
Câu trả lời cho điều này chính là nguyên nhân khiến Hoàng Việt tìm tới Thanh Sơn thành.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK