“Dương Khải, lực đạo ba ngàn sáu trăm cân, thông qua!”
“Triệu Vũ, lực đạo hai ngàn tám trăm cân, thông qua!”
“Hàn Mạc, lực đạo hai ngàn bốn trăm cân, thất bại!”
Lần lượt các thanh thiếu niên bước lên đánh vào bệ đá khảo hạch, sau khi đánh vào, trên bệ đã sẽ sáng lên từng vệt sáng, đại biểu cho lực lượng của thí sinh.
“Hàn Mạc huynh đệ, tiếc cho huynh quá.” Sau khi Hàn Mạc bước xuống, vài thanh niên vỗ vỗ bả vai hắn an ủi, để thông qua khảo hạch lực đạo, chỉ cần hai ngăn năm trăm cân là đủ rồi, người này chỉ thiếu một trăm cân là thông qua, nhưng nếu cố gắng tu luyện thì sau này vẫn có thể sẽ là đồng môn.
Hoàng Việt nhìn từng người lần lượt lên thử sức, hắn cũng thầm tấm tắc, phải biết lực đạo của hắn khi còn ở Địa Cầu đã mạnh hơn vạn cân, tuy nhiên ở đây là ở Dị Giới, mọi vật có độ cứng cáp hơn rất nhiều, muốn đánh ra một lực đạo mấy ngàn cân cũng không phải đơn giản.
Nhưng Hoàng Việt bây giờ đã là võ giả Tiên Thiên, hay nói khác hơn là cảnh giới Ngưng Đan ở Dị Giới, còn là Ngưng Đan hậu kỳ, vượt qua ải này có thể nói là không cần cố sức.
“Tiếp theo, Hoàng Việt!” Thanh niên Kiết Cương hô to, ánh mắt có vài phần chờ mong, thiếu niên Hoàng Việt này hắn cảm thấy ở vòng khảo hạch trước biểu hiện rất xuất sắc, nếu về phần lực đạo có nổi trội thì hẳn là một mầm mống tốt để đào tạo.
Những người phụ trách chiêu sinh như hắn nếu như tìm được mầm mống tốt cho học viện cũng sẽ được tưởng thưởng, vì vậy hắn càng có thêm thiện cảm với các thiên tài.
Hoàng Việt nắn nắn bóp nắm đấm, chậm rãi bước lên bệ đá, tuy công kích vào bệ đá là vật cứng, nhưng đối với võ giả Ngưng Đan kỳ thì không nhằm nhò vào đâu, dù sao võ giả Ngưng Đan kỳ cũng đã sơ bộ sở hữu cương khí, sức chịu đòn rất mạnh.
“Kiết Cương đại ca, ngươi nghĩ tiểu tử này lực đạo bao nhiêu cân?” Tên phụ việc nọ hỏi thăm, hắn cũng là người tán dóc với Kiết Cương khi trước.
“Tiểu tử này là Ngưng Đan tứ trọng, đánh ra được bốn ngàn năm trăm cân đã rất tốt, nếu có thể đánh ra cao hơn, vậy khẳng định có thiên phú về lực lượng.” Kiết Cương liếm liếm môi, có vẻ rất chờ mong.
Trên bệ đá.
Hoàng Việt đứng đối diện bệ đá này, hắn cũng có thể nhìn ra ở phía sau bệ đá có một mặt trận kỳ, xem ra là cũng có vận dụng trận pháp để khảo thí lực lượng.
Hắn khẽ vận công, trong ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, đánh ra một quyền.
“Bành!!!” Một tiếng vang trầm đục vang lên, bệ đá vẫn y nguyên không tổn hại, nhưng trận văn phía trên lần lượt sáng lên.
Một vạch.
Hai vạch.
Ba vạch.
Bốn vạch.
Chưa dừng lại ở đó, trận văn dần dần kéo lên, rất nhanh đã đến một nửa của bốn vạch đến năm vạch.
“Bốn ngàn năm trăm cân!” Kiết Cương thấy trận văn phía trên bệ đá sáng lên bốn vạch, hai mắt không khỏi toả sáng, hắn biết lần này mình nhặt được bảo rồi.
Bình thường võ giả Ngưng Đan tứ trọng, đánh ra được bốn ngàn cân đã rất tốt, dù sao tiêu chuẩn của Ngưng Đan tứ trọng là bốn ngàn cân, nhưng cũng có một số võ giả không đạt tới tiêu chuẩn lực lượng này dù cảnh giới tương đồng, nhưng nay Hoàng Việt có thể đánh ra bốn ngàn năm trăm cân, cũng coi là người ưu tú trong Ngưng Đan tứ trọng.
Đám võ giả thí sinh bên dưới nhìn thấy vạch đá sáng lên đến đây, rất nhiều người bất ngờ, hâm mộ, cũng một số khá ghanh tị với Hoàng Việt.
Ngưng Đan tứ trọng cũng là cảnh giới cao nhất trong các võ giả tham gia khảo hạch, vừa rồi thanh niên Dương Khải kia cũng là Ngưng Đan tứ trọng, tuy nhiên chỉ đánh ra được ba ngàn tám trăm cân, giờ phút này hắn nhìn Hoàng Việt cũng có chút ngũ vị tạp trần, người trước ở Vấn Tâm Trận nhẹ nhàng như thế không tính, nay ở khảo thí lực lượng cũng ưu tú như vậy, có còn công lý hay không a?
“Còn chưa hết!”
“Vẫn còn!”
Ánh mắt mọi người tập trung nhìn lên trên bệ đá khảo thí, lúc này dường như tốc độ trận văn còn chưa dừng lại, đang chậm rãi dâng cao lên trên.
“Đừng nói là năm vạch chứ?” Một người không nhịn được than.
Nhưng lời hắn nói rất có linh, rất nhanh trận văn sáng lên vạch thứ năm.
“Hay, hay!” Kiết Cương lúc này cũng không kiềm chế được hô lên hai tiếng, hắn nhìn về Hoàng Việt vẫn điềm tĩnh đứng trước bệ đá, không nhịn được vỗ vỗ tay.
“Hoàng Việt đúng không, rất rất tốt!” Kiết Cương tiến lại gần bệ đá, sau khi kiểm tra không có vấn đề gì, hắn vỗ vỗ vai Hoàng Việt, ra hiệu cho hắn có thể về vị trí được rồi.
“Hoàng Việt, lực đạo năm ngàn cân, thông qua!” Kiết Cương hô to, Hoàng Việt nghe xong cũng không lộ ra biểu cảm gì, đi xuống đài.
Nhưng vừa rồi khi thấy kết quả của bệ đá, Hoàng Việt quả thật có chút ngạc nhiên.
Vừa rồi hắn dùng đến sáu thành lực lượng, vậy mà mới đánh ra được năm ngàn cân lực đạo, nói cách khác, lực đạo toàn lực của hắn là hơn tám ngàn cân, tuy rằng hắn đã đạt đến Ngưng Đan thất trọng, lực đạo tiêu chuẩn của cảnh giới này là bảy ngàn cân, nhưng thân thể Hoàng Việt đã trải qua biết bao võ công cải tạo, lại còn phương pháp Luyện Thể ở Địa Cầu, nói cách khác, tất cả những gì hắn từng tu luyện chỉ giúp hắn hơn người ở Dị Giới này hơn một ngàn cân lực lượng tiêu chuẩn mà thôi a.
Nhưng Hoàng Việt cũng không có quá phiền lòng, sau khi đến Dị Giới, hắn cũng đã đạt được một số kỳ ngộ, nếu như hắn vận dụng Ma Tượng Huyền Thân Công, tin chắc lực lượng sẽ tăng lên rất nhiều lần, đủ để thấy công pháp cao cấp của Dị Giới này có cân lượng như thế nào.
Sau đó, lần lượt có từng võ giả lên đài, nhưng không ai vượt qua được mốc bốn vạch, chứ đừng nói chi là năm vạch như Hoàng Việt, sau khoảng ba mươi phút, khảo hạch lực lượng cũng kết thúc, đứng sau Hoàng Việt là một thanh niên tên Tần Úc, đánh ra lực đạo ba ngàn chín trăm cân.
Vòng khảo hạch tiếp theo, cũng là khảo hach sau cùng, đó là khảo hạch tốc độ, nhưng từ trong miệng các võ giả bàn luận, Hoàng Việt biết được đây cũng là vòng khảo hạch qua loa nhất, chủ yếu chỉ kiểm tra xem có ai tốc độ quá rùa bò hay không thôi, vì thường thường võ giả ở nơi đây khi chiến đấu chủ yếu là xem lực lượng, những người lợi dụng tốc độ nhanh để chạy trốn gì đó rất bị khinh thường.
Điều này cũng làm cho Hoàng Việt nhớ tới trong Hắc Huyền Sơn hôm nọ, tuy rằng hắn chỉ học võ công Địa Cầu là Lăng Ba Vi Bộ, nhưng cũng nhanh hơn một vài võ giả Ngưng Đan kỳ như Tiểu Huy, đúng là có lẽ ở nơi này, tốc độ khá là bị xem nhẹ, nên thằng nhóc đó mới không tu luyện thân pháp.
Ở vòng khảo hạch này, chỉ cần có thể bước nhanh qua các cọc gỗ được đóng trên không là có thể chính thức được vào học viện, với Hoàng Việt, hoàn toàn không có chút thách thức nào, rất nhanh thì đơn giản thông qua.
“Hoàng Việt, 43 giây!” Kiết Cương trên mặt không giấu nổi vẻ vui mừng, tiểu tử này thân pháp đúng là rất tốt, mà lại lực lượng và ý chí lại càng giỏi hơn, lần này không thiếu được phần thưởng cho mình.
Mấy võ giả khác cũng cố gắng dùng hết tốc lưc của mình, tuy rằng khảo hạch tốc độ có hệ số điểm để xét duyệt thấp nhất nhưng tranh giành thêm một vài điểm cũng phải cố gắng để có thể được vào học viện.
Cứ thế, khi trời chập choạng tối, Hoàng Việt nhẹ nhõm thông qua khảo hạch, chính thức trở thành một học viên của Thanh Sơn học viện.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK