“Đinh! Kí chủ nhận được gói quà làm ác trung cấp!” Sau khi hệ thống thông báo, trong không gian hệ thống nhiều hơn một rương quà màu đỏ.
Kèm theo đó, hệ thống cũng lập tức truyền tu vi vào cho Hoàng Việt, không ngoài dự đoán của hắn, tu vi thu được khi giết con dị thú cấp 1 trung cấp này đủ để cho Hoàng Việt thuận lợi bước vào Ngưng Đan tứ trọng.
“Tốt!” Hoàng Việt khẽ tấm tắc, cảm nhận lực lượng mạnh mẽ tuôn trào trong thân thể mà không nhịn được vui mừng.
Hoàng Việt cũng không vội mở ra gói quà làm ác trung cấp, mà hỏi hệ thống xem trong túi quà làm ác trung cấp này có những gì.
“Đinh! Thưa kí chủ, trong túi quà làm ác trung cấp có 1 viên Dạ Ma Chi Tâm, 3000 điểm tu vi, cùng 3 vạn nguyên thạch!” Hệ thống lập tức trả lời.
“Hệ thống, Dạ Ma Chi tâm là gì?” Hoàng Việt tò mò hỏi.
“Kí chủ, nếu ngươi ăn viên Dạ Ma Chi Tâm này, tu luyện công pháp Ma Đạo tiến độ sẽ tăng gấp bội, có thể nói là báu vật dành cho người tu ma!” Hệ thống tường tận giải thích.
Hoàng Việt nghe vậy, trong lòng cũng phải lộp bộp, xem ra không thành một tiểu ma đầu là không được rồi a…
Nhưng biết đâu trở thành ma đầu lại là sự lựa chọn tốt nhất, dù sao hoàn cảnh nơi Dị Giới này cũng không như Địa Cầu, mà vô cùng ác liệt, nếu không có sự ngoan độc, sợ rằng hắn sẽ không sống được là bao.
Hoàng Việt cũng không thể ngày ngày an nhàn được, hắn còn phải về Địa Cầu bảo hộ gia đình đây, miễn là có thể tăng nhanh tu vi, Hoàng Việt cũng không ngại thân mang tiếng xấu.
Sau đó, Hoàng Việt hỏi hệ thống xem cần bao nhiêu điểm làm ác để nhận được món quà làm ác cao cấp, thì được hệ thống thông báo rằng cần đến 250 ngàn điểm, nói cách khác là gấp 250 lần số điểm bây giờ, hiện tại con số này quá là xa vời với Hoàng Việt.
Hoàng Việt cũng không vội mở ra gói quà làm ác trung cấp, 3000 điểm tu vi cũng không quá cao, tuy rằng đủ cho hắn đột phá đến Ngưng Đan lục trọng, nhưng nếu để lại phòng ngừa bất trắc thì hay hơn.
Ít nhất đối phương có thể nghi ngờ hắn là Ngưng Đan tứ trọng, lúc bất ngờ bỗng nhiên đột phá hai tiểu cảnh giới chẳng phải rất tốt sao?
Mới tới Dị Giới, Hoàng Việt cũng phải điệu thấp một tí a, chờ căn cơ vững rồi lại triển lộ khoa trương một chút cũng không muộn.
Còn về Dạ Ma Chi Tâm, hiện tại hắn cũng chỉ có một bí pháp ma đạo là Cuồng Nộ Công, lại cũng không phải công pháp, nên tạm thời vẫn là chưa dùng tới.
Hoàng Việt dự định sau tranh tài khảo hạch của học viện Thanh Hoàng, lẻn vào Vương Gia, thử xem trong gia tộc này có công pháp tu ma nào hay không.
Ở Dị Giới, Âm Dương Chân Kinh phần nào đã lộ ra không còn quá hiệu quả, tuy rằng mạnh ở chỗ hài hòa, nhưng ở môi trường ác liệt này dùng công pháp cực đoan mới có thể bảo mệnh.
Có thể nói, muốn trở thành cường giả ở Dị Giới, Hoàng Việt nghĩ rằng vẫn là phải đánh đổi không ít.
Tuy rằng không thể quá mạo hiểm, nhưng nếu an an ổn ổn, thì sợ rằng sẽ sớm bị người ức hiếp, bắt nạt.
Sau khi Hấp Huyết Đao hút hết máu huyết của con Đại Hùng, Hoàng Việt sau khi thu vào mấy đóa hoa màu vàng kế bên xác con Đại Hùng, thì liền tiến vào Linh Điền Không Gian bình ổn tâm tình, sau đó lên đường quay trở lại Thanh Hoàng Trấn.
Nếu giờ phút này tiểu Phan có ở đây, nhìn thấy xác một con Đại Hùng dị thú cấp 1 trung cấp nằm rục xương dưới đất, không biết có còn dám gọi Hoàng Việt là đại ca hay không, dù sao cho dù là Liễu Vịnh Ca lão sư, muốn giết một con Đại Hùng như vầy cũng không thể a.
Hoàng Việt vừa đi về vừa hí hửng hát ca, hiện nay ở Thanh Hoàng Trấn, ít nhất hắn cũng phần nào có sức lực tự vệ đi, tuy rằng chỉ có sức cắm dùi ở một thôn trấn nhỏ, nhưng với người mới đến Dị Giới chưa đầy hai tuần như
Hoàng Việt, vẫn là có chút tự hào.
Hoàng Việt cũng muốn thông qua ca hát để giải tỏa tâm trạng, một tuần vừa rồi, hắn ngày đêm chém giết, không ngừng nhuốm máu tươi, cũng có chút không quá thích nghi, có điều thịt của dị thú mùi vị cũng rất không tệ, ngon hơn xa thịt thú vật ở Địa Cầu.
Hoàng Việt mỗi ngày cũng cho con Bun của hắn ăn thịt dị thú, làm thực lực con Bun giờ phút này cũng tăng tiến không ít, từ sau khi hấp thu Xuyên Sơn Ngao chi huyết, con Bun ăn càng lúc càng nhiều, cũng từ một chú chó bình thường trở thành dã thú cấp độ Hậu Thiên, làm Hoàng Việt cũng phải tấm tắc.
Nếu tốc độ trưởng thành của con Bun cứ nhanh như vậy, không quá mấy tháng, nó hoàn toàn có thể đuổi kịp Hoàng Việt, đến lúc đó, Hoàng Việt cũng coi như có thêm một trợ thủ đắc lực.
Hiện tại Hoàng Việt còn gần 6 ngàn tỉ điểm tích phân, đủ để rút thưởng Thần cấp 5 lần, tuy vậy ở Dị Giới không thể lại kiếm điểm tích phân, nên Hoàng Việt dù rất muốn rút thưởng nhiều lần, nhưng vẫn là kiềm lòng lại.
Đến khi trời chập tối, hắn cũng đã quay về phụ cận Thanh Hoàng Trấn, khẽ thu liễm thực lực, Hoàng Việt trở về kí túc xá Thanh Hoàng học viện, rất nhanh tiểu Phan liền chạy tới tìm hắn.
“Đại ca, nghỉ ngơi mấy ngày, đầu óc đã khá hơn chưa?” Tiểu Phan nhìn thấy Hoàng Việt, lần này hắn lại cảm nhận được Vương Huy đại ca của mình khí thế lại trở nên đáng sợ, có chút mừng thầm.
“Yên tâm, trận khảo hạch ngày mai, ngươi liền sẽ biết!” Hoàng Việt lạnh nhạt nói.
“A Huy đại ca, ngươi trông khác lắm a!” Tiểu Phan không giữ được miệng, khẽ bật ra, nhưng thấy khuôn mặt lạnh của Hoàng Việt, cũng không dám hỏi nhiều, rời đi để Hoàng Việt nghỉ ngơi.
…
Sáng hôm sau, diễn võ trường của Thanh Hoàng học viện.
Hàng trăm học viên tụ hội lại trước những võ đài lớn được dựng nên ở giữa diễn võ trường, có 4 lôi đài ở bốn góc và một lôi đài trung tâm, như thường lệ hàng năm, Thanh Hoàng học viện tổ chức trận khảo hạch tranh tài giữa các học viên, hình thức thi thố chính là Lôi Đài Chiến, tìm ra các học viên có chiến lực, tư chất tốt nhất để tập trung tài nguyên bồi dưỡng.
Tuy rằng tài nguyên của Thanh Hoàng học viện không nhiều, nhưng nó cũng là học viện nằm trong hệ thống học viện của Thanh Nguyên đại lục, nhân tài hàng đầu có thể được tiến cử đến các học viện ở các thành trấn lân cận.
Tỷ như những đại thiên tài của tứ đại gia tộc trong Thanh Hoàng trấn, hầu hết đều theo học ở Thanh Sơn học viện của Thanh Sơn thành, mà những người không có đại bối cảnh như các đại gia tộc, muốn vào Thanh Sơn học viện tu luyện nhất định phải có thư tiến cử của Viện Trưởng.
Hoàng Việt cũng đã biết một người trong học viện Thanh Sơn này, không ai khác ngoài mấy tên thiếu niên Kiệt thiếu hắn gặp trong sơn cốc lần nọ, nếu không phải vì có tin tức về Xuyên Sơn Ngao thành niên ở khu vực rìa ngoài Hắc Huyền Sơn, bọn hắn cũng không quay về Thanh Hoàng trấn đợt này.
Tuy rằng cuộc thi tài của Thanh Hoàng học viện đối với những học viên bình thường rất quan trọng, nhưng đối với con em trong tứ đại gia tộc Thanh Hoàng trấn, có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Tài nguyên cùng thế lực của tứ đại gia tộc này đã khiến bọn họ có thể vươn tay tới Thanh Sơn thành, tuy vậy, tứ đại gia tộc vẫn là cử trưởng bối đến xem lần khảo hạch này, dù sao có vài đệ tử trẻ tuổi trong tộc, muốn mượn Thanh Hoàng học viện để mài giũa, chờ đến khi đủ tuổi lại gia nhập Thanh Sơn học viện.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK