Mục lục
Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chờ bọn hắn quay trở lại ký túc xá tân sinh, lúc này Hoàng Việt đã không còn ngoài cổng.
Tuy rằng ở trong khuôn viên học viện ma sát chân tay một chút vẫn là không có vấn đề gì, nhưng là không cho phép đánh vào khu nhà ở đấy.

“Chết tiệt, Diêm Xán đại ca, hay là mình chờ ở đây, chờ hắn đi ra ngoài?” Một người trong đó lên tiếng hỏi.

“Chờ, vậy thì ngươi chờ, lỡ như hắn trốn trong đó mãi không ra, vậy phải chờ tới bao giờ?” Diêm Xán bực tức nói, hắn cũng không có nhiều kiên nhẫn như vậy.

“Một mình ta chờ?” Tên học viên kia rõ ràng không có lá gan đó, một đám người bọn hắn đi chung với nhau hắn mới có đủ lực lượng a.

“Vậy phải làm sao?” Một người khác rõ ràng không cam lòng.

“Ngày tháng còn dài, chờ hắn đi ra ngoài lịch luyện, chúng ta nhất định sẽ cho hắn không trở về được.” Diêm Xán trên mặt lộ rõ vẻ ác độc, sau đó dẫn đám người rời đi.

Cổng ký túc xá tân sinh lại trở nên yên tĩnh, có mấy người lúc đi ngang qua nghe đám người Diêm Xán nói, nhưng cũng làm như chưa nghe thấy gì.



Thật ra, Hoàng Việt lúc này cũng không ở trong ký túc xá, hắn sau khi cùng đám học viên cũ về tới đây, đã bắt đầu đi tìm hiểu kỹ về học viện.

Lúc này, hắn đang ngồi trong Thư Viện, đọc kỹ từng loại thư tịch giới thiệu kỹ về học viện Thanh Sơn này.

Trong học viện, có rất nhiều học viên đang ngồi, nam có nữ có, hầu hết đều là những học viên những khoá đầu, Hoàng Việt từ cách ăn mặc của bọn họ tương tự mình là có thể nhỉn ra.

“Thanh Sơn học viện, học viện trung cấp ở Chấn Võ Quốc, Thanh Nguyên Đại Lục…”

“Học viện thành lập vào bảy trăm năm trước, đã qua ba đời viện trưởng, viện trưởng đời đầu từng là cường giả Nguyên Anh trung kỳ…”

“Thanh Sơn học viện thuộc hệ thống Võ Viện của Chấn Võ Quốc, chuyên bồi dưỡng người trẻ tuổi, cung cấp nguồn huyết dịch cho Chấn Võ Quốc, liên thông cùng Chấn Võ học viện, chỉ cần đột phá Nguyên Anh kỳ, có thể được cử đi Chấn Võ học viện, tiếp cận nền võ học tiên tiến nhất.”

“Chấn Võ Quốc nằm ở phía Đông Nam Thanh Nguyên Đại Lục, tiếp giáp Hồng Vân Quốc, Nam Sơn Quốc,….”

“Cường giả Nguyên Anh kỳ có thể bước đi như bay, lực đạt vạn cân, tuổi thọ ba trăm năm…”

Lần lượt tin tức được Hoàng Việt thu nạp từ những thư tịch trong thư viện, Thanh Sơn học viện quả nhiên là một học viện lớn, có rất nhiều thư tịch về nhiều phương diện, so với thư tịch trong Vương Gia thì chi tiết hơn quá nhiều.

Nhưng khiến Hoàng Việt hứng thú nhất không phải những tin tức này, mà là những tin tức tầng thứ cao hơn.

“Ma Hoàng Tông, tông môn Ma Đạo, địa bàn không rõ, hành tung bí ẩn, thường xuất hiện ở Hắc Huyền Sơn, chưởng môn mơ mơ hồ hồ có tu vi Nguyên Anh trung kỳ…”

Hoàng Việt biết rõ, tu luyện càng lên cao càng khó, cảnh giới Ngưng Đan sơ kỳ và Ngưng Đan trung kỳ trước đây chỉ là bước đầu tiên của tu hành trong thế giới này, bắt đầu từ Ngưng Đan hậu kỳ, quá trình tu luyện sẽ khó khăn hơn rất nhiều.

Nếu như không có phương pháp rõ ràng, cho dù là Hoàng Việt có hệ thống trích lấy tu vi sau khi đánh quái, muốn từ Ngưng Đan thất trọng lên Ngưng Đan bát trọng cũng cần ít nhất hai tháng thời gian, chứ đừng nói từ Ngưng Đan bát trọng đến Ngưng Đan cửu trọng.

Tu luyện Nguyên Anh, theo Hoàng Việt chắc chắn là một quá trình khó khăn hơn, vị chưởng môn Ma Hoàng Tông này đã đạt được Nguyên Anh trung kỳ, đối với hắn ở hiện tại cũng không thể trêu chọc.

Lúc này Hoàng Việt nghĩ, nếu như mình dùng bom nguyên tử, phải chăng có thể giết được cường giả tầng thứ Nguyên Anh hay không, nhưng mà dị giới nơi này chắc chắn là có cường giả còn mạnh hơn cả Nguyên Anh, nếu như bom nguyên tử không giết được đối phương, chắc chắn khi mình sử dụng ra, bị đối phương nhắm vào, trừ khi hắn mãi mãi lẩn trốn ở Linh Điền Không Gian không ra, nếu không đi đêm có ngày gặp ma, biết đâu cường giả cảnh giới cao hơn có thủ đoạn kỳ bí gì, mình lúc đó hẳn là chết chắc.

Trong thư tịch của Thanh Sơn học viện, cũng không có đề cập quá nhiều đến cường giả Luyện Hư cảnh, xem ra Luyện Hư cường giả cũng đã là một cảnh giới rất cao ở thế giới này, không phải ở một thư tịch bình thường có thể tìm hiểu được.

Hoàng Việt vốn đang lật xem thư tịch, nghiền ngẫm từng tin tức trong này, nhưng từ xa có một học viên đi tới gần hắn, ngồi đối diện với Hoàng Việt, có chút vui mừng nói: “Hoàng Việt huynh đệ, ta tìm ngươi nãy giờ, không biết ta có thể ngồi ở đây không?”

Hoàng Việt nhìn lên, người thanh niên này khuôn mặt khá quen mắt, hắn rất nhanh thì nhớ ra, đối phương hình như tên là Tần Úc, người đứng sau Hoàng Việt ở lần khảo thí tân sinh mới rồi.

“Có chuyện gì à?” Hoàng Việt nhàn nhạt hỏi.

“Hoàng Việt huynh đệ, không ngại nói thẳng, ta có một chuyện, muốn hợp tác với huynh, thù lao chúng ta chia đều.” Tần Úc hạ thấp thanh âm, không muốn người khác nghe được.

“Không ngại nói thẳng.” Hoàng Việt tuy rằng không quá hứng thú, nhưng nghe một chút vẫn là không mất bao nhiêu thời gian.

“Ta biết một nơi có Quỷ Âm Hoa, chỉ cần lấy được hoa này, có thể về học viện đổi lấy 400 điểm cống hiến, thấy huynh đệ thân thủ bất phàm, muốn ngỏ lời hợp tác.” Tần Úc đi thẳng vào chủ đề nói.

“Vì sao phải mời ta?” Hoàng Việt có chút nghi hoặc, người tu vi cảnh giới Ngưng Đan tứ trọng như hắn, hẳn là đâu đâu cũng có mới đúng.

Tần Úc dĩ nhiên là có lý do riêng, hắn ghé sát vào tai Hoàng Việt nói: “Ta thấy huynh có khí thế bất phàm, mà loài hoa này có khí âm quỷ cực mạnh, nếu người có khí thế như huynh đi vào đó, có thể dễ dàng hái ra đoá hoa này mà không bị tổn hại.”

“400 điểm cống hiến cũng không phải là ít, Hoàng Việt huynh đệ, bình thường đệ tử mới gia nhập học viện như chúng ta, một năm chưa chắc có thể kiếm đủ 200 điểm cống hiến đó a!”

Hoàng Việt dĩ nhiên cũng biết điểm cống hiến có giá trị, ngoài có thể đổi công pháp, tài nguyên ra, muốn lên lớp nghe giảng đạo mỗi lần cũng cần một điểm cống hiến, để kiếm điểm cống hiến có rất nhiều cách, những cách đơn giản nhất là làm những việc khổ cực, như chăn thú, trồng linh dược, làm bao cát cho người khác tập luyện, nhưng những việc này làm cả ngày cũng chỉ được một điểm cống hiến.

Dù sao hắn cũng đang rảnh rỗi, tên Tần Úc này hẳn cũng không lừa hắn, mà dù cho có lừa gạt hắn, hắn cũng chẳng lo lắng gì, kiếm được một bút cống hiến lớn như vầy, cũng tính là tiết kiệm thời gian.

“Ta tám ngươi hai, nếu ngươi đồng ý, chúng ta liền đi.”

“Huynh đệ, làm vậy có phải ép người quá không?” Tần Úc có vẻ giãy dụa, tuy rằng 80 điểm cống hiến đã rất nhiều, nhưng vị trí Quỷ Âm Hoa chỉ có hắn biết mà thôi a.

“Ta bảy ngươi ba, giá chót!” Hoàng Việt như chém đinh chặt sắt nói.

“Thành giao.” Tần Úc vội vàng đồng ý, quả thật nếu không phải tìm Hoàng Việt, hắn khó mà chiếm được số lượng lớn điểm cống hiến như vầy, vì nếu mời võ giả Ngưng Đan hậu kỳ đi lấy Quỷ Âm Hoa, được chia một thành đã là nhiều lắm rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK