Các huyệt khiếu trên người Hứa Ứng giao cảm với các đại Chư Thiên, dần dà cảm thấy trong mỗi Chư Thiên có từng luồng sức mạnh kỳ diệu ập tới, tràn ngập trong các khiếu huyệt, tăng cường lực lượng huyệt khiếu.
Nguyên Vị Ương thì lợi dụng những lực lượng này tồn tưởng thần linh trong huyệt khiếu, phương thức tu luyện khác hẳn y.
Thần thức của hai người giao cảm trong hư không, chạm vào nhau, giao hòa, dần dà đi sâu vào hư không, thăm dò được càng nhiều Chư Thiên.
Nhưng đúng như Nguyên Vị Ương đã nói, trong lăng mộ Ly Sơn không chỉ mai táng mình Tổ Long!
Khi bọn họ Thiên Nhân Cảm Ứng, lập tức chứng kiến lăng mộ Ly Sơn vốn hỗn loạn, giờ tràn ngập oán niệm, phẫn nộ, thù hận và máu huyết cường đại!
Bọn họ cảm ứng được vô số thi hài chôn trong dãy núi, cảm ứng được tiên sơn trên không trung, biến thành tâm can tỳ phổi thận của luyện khí sĩ thời Tiên Tần, máu huyết trôi nổi bồng bềnh giữa không trung!
bọn họ còn cảm ứng được những luyện khí sĩ bị chết oan, nguyên thần bị luyện thành linh trí trong pháp bảo, mang theo oán hận nguyền rủa không ngừng nghỉ, nấp trong bóng râm của dãy núi, tập kích ám sát mỗi người xâm nhập hoàng lăng!
Lăng mộ Ly Sơn, có nói là núi thây biển máu cũng không quá đáng!
Bọn chúng nhiễu loạn, vội vã quấy rối, định thôn tính thần thức của hai người, đồng hóa bọn họ. Nhưng các huyệt khiếu trên thân thể Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương liên kết với Chư Thiên, cho dù là hồn của luyện khí sĩ cường đại cũng không thể rung chuyển thần thức của họ.
Đột nhiên, Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương thân thể chấn động, thời khắc này thần thức của bọn họ bị một lực lượng hùng hồn thu hút!
Trong tầm mắt của thần thức bọn họ, bầu trời đang xoay tròn, mặt đất đang lật nghiêng, một vết rách lộng lẫy không gì sánh được hiện lên trên bầu trời.
Trong vết rách đó ẩn giấu một thời không dị vực, đẹp đẽ không gì sánh nổi, có tiên sơn lơ lửng, tiên quang rực rỡ, trong tiên quang lại có Thiên cung mà thần tiên cư ngụ, chẳng khác nào tiên cảnh!
Thần thức của bọn họ không kiềm chế được, bị dẫn dắt bay về phía vết rách trên bầu trời, dần dần có dấu hiệu mất khống chế!
Hai người vội vàng cảm ứng Chư Thiên, các huyệt khiếu trong cơ thể đều bị kéo căng, cảm ứng với Chư Thiên lại càng chặt chẽ, khống chế thần thức bản thân, tránh cho rơi vào một thời không khác, tốc độ tăng tới mức không khống chế được.
Đột nhiên hai người siết chặt bàn tay, không kìm được nắm lấy tay nhau, cứ như làm vậy sẽ mang lại dũng khí cho mình!
Cách đó không xa, Kiêu bá thấy cảnh này, lông mày cau lại, tiếp tục mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, giả bộ không chứng kiến, thầm nghĩ: “Khi ở Thần Đô, đừng nói nắm tay, thậm chí ngày ngày ăn son, tưởng ta không thấy chắc. Chẳng qua ta mắt nhắm...”
Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương cách cái khe kia càng lúc càng gần, chỉ thấy trong tầm mắt bọn họ đã không còn bầu trời, thay vào đó là một vực thẳm vừa hẹp vừa dài, hai bên là vách núi cheo leo, bên trên bám đầy các loại máu thịt kỳ quái, còn có lân phiên bám lên!
Nhưng tiên cảnh lại ở điểm cuối của vực sâu, rất gần gũi, cứ như đang kêu gọi bọn họ!
Hai người dốc toàn bộ khả năng, khống chế tốc độ hạ xuống của thần thức. Theo thần thức của họ xâm nhập, dường như đã kinh động sinh mệnh trong vực thăm, đột nhiên hai bên vực thẳm, từng tảng thịt mở ra con mắt lớn lớn nhỏ nhỏ, nhìn về phía bọn họ!
Những con mắt này có cái hoảng sợ, có cái hiếu kỳ, có cái phẫn nộ, có cái vui sướng, có cái cười trên nỗi đau của người khác; nhưng nhiều nhất chính là tuyệt vọng, tuyệt vọng, vẫn là tuyệt vọng!
Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương kinh hãi khiếp vía, tiếp tục rơi xuống “tiên cảnh”, đột nhiên hai người chứng kiến một thân hình nằm nhoài trên vách đá dốc đứng.
Đó là một nam tử máu me đầm đìa, tứ chi của hắn, mười ngón tay hắn đã biến thành máu thịt hình quạt. Máu thịt kia dán lên bết cứ khe hở nào trên vách đá, ra sức trồi lên trên, khó khăn lắm mới kéo được thân thể nam tử kia, từ từ nhích ra bên ngoài!
“Mau lùi lại!”
Nam tử kia như “nhìn thấy” thần thức của họ, cố gắng ngẩng đầu lên, há miệng hô to với họ: “Phía trước là Ngôi Khư tuyệt cảnh!’
“Rầm!”
Hắn bị một luồng lực lượng kéo về phía “tiên cảnh”, máu thịt do tứ chi và mười ngón tay biến thành bị kéo căng. Cứ trượt như vậy cả trăm ngàn trượng, hắn mới ổn định được thân hình, lại khổ sở trèo lên.
Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương tê dại da đầu, nhìn về phía hai vách vực sâu mênh mông không gì sánh nổi. Lúc này bọn họ mới thấy vô số thân hình bò sát vách vực như sâu kiến!
Không biết bao nhiêu người đang cố gắng hết sức để trèo khỏi vực sâu này!
“Những người này là luyện khí sĩ Thiên Nhân Cảm Ứng trong thời Đại Hán?”
Thần thức của Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương run rẩy, đột nhiên cảm thấy trong vực sâu có một ý thức cường đại vô biên, kết nối với thần thức của họ.
Vừa tiếp xúc thì ý thức thâm thúy vô biên kia đã thể hiện đủ những tươi đẹp trong tiên cảnh vực sâu cho họ thấy.
Thời khắc này, thần thức của bọn họ chỉ cảm thấy cực kỳ phấn khích, đủ loại cảm ngộ đạo pháp ùn ùn kéo tới, lâng lâng như đang phi thăng, chợt cảm thấy thế gian như địa ngục, mọi thứ tình cảm như cặn bã, tất cả khoái hoạt như của kẻ nghèo hèn, chỉ có phi thăng tới tiên cảnh ở cuối vực sâu mới là khoái hoạt lớn nhất, là niềm vui sướng vĩnh hằng!
“Chạy~~”
Hứa Ứng đột nhiên truyền một ý thức cho Nguyên Vị Ương, thần thức của hai người lập tức đổi hướng, mượn lực bay lên trên.
Lúc này tiếng gầm như trời long đất lở vang lên, tiên cảnh ở dưới vực sâu phát ra tiếng đứt gãy, thần thức hai người liếc nhìn, chỉ thấy vực sâu đang khuếch trương, mở rộng!
Một thân hình khổng lồ tới khó tả xuất hiện ở cuối vực sâu, chăm chú quan sát bọn họ.
Trong con mắt cực kỳ khổng lồ đó, có vô số tiên nhân bay lượn.
Đột nhiên thân thể một vị tiên nhân dán lên bên ngoài con mắt, để lộ một gương mặt trắng bệch.
“Vị Ương, giữ chặt lấy Chư Thiên!”
Hứa Ứng lớn tiếng nói: “Đừng để bị kéo vào!”
Thần thức của hai người khó mà ổn định được, bị luồng lực lượng khổng lồ kéo về phía con mắt. Cả Nguyên Vị Ương lẫn Hứa Ứng đều ra sức cảm ứng Chư Thiên, cố gắng ổn định thân hình, nhưng đối mặt với luồng lực lượng đó, bọn họ không cách nào chống nổi!
Trong lăng mộ Ly Sơn, Nguyên lão thái quân và Nguyên phu nhân một trái một phải đứng hai bên Nguyên Vô Kế. Nguyên Vô Kế vẫn đang xâm nhập lăng mộ Ly Sơn, tuy hiện tại rất nhiều phong ấn cấm chế trong lăng mộ Ly Sơn đã bị phá hủy, nhưng vẫn cực kỳ nguy hiểm.
Luyện khí sĩ tiên tần chế tạo lăng mộ Ly Sơn, treo pháp bảo ở trong núi, có một số pháp bảo nhắm vào hồn phách, cực kỳ âm hiểm.
Na sư rất khó tu luyện hồn phách, chỉ na sư mở bí tàng Dũng Tuyền mới có thể tu luyện hồn phách đến mức cường đại, nhưng số người nhận được bí tàng Dũng Tuyền quá ít.
“Lão gia, rốt cuộc ngài định làm gì?” Nguyên lão thái quân dò hỏi.
Nguyên Vô Kế cười nói :”Ta nghe nói trong thời Tiên Tần có dị bảo, Tùy Hầu châu, thấu hiểu thiên địa u minh, có thể chiếu rọi vạn giới. Được hạt châu này phối hợp với Chư Thiên Vạn Đạo của Nguyên gia ta là có thể tiến vào không gian vạn giới, lấy được vô số của cải. Lại nghe nói hai vị Thiên công cao cường nhất thời Tiên Tần, Âu Dã Tử và Can Tương liên thủ, tập hợp uy đạo vô hình vô tích, luyện khí làm kiếm, chế tạo thành Thái A kiếm. Kiếm này tuân theo kiếm khí trong thiên hạ, kiếm khí có thể diệt quốc, không gì cản nổi! Có lẽ Tùy Hầu châu và Thái A kiếm này đều ở trong lăng mộ Ly Sơn.”