Chất lỏng vừa cay vừa chát rót vào họng, trước kia Ninh Tu Viễn cảm thấy thứ này chả có gì ngon cả, nhiều nhất chỉ để giải tỏa tâm trạng, nhưng hiện tại, hắn thật sự rất buồn bực, không có cách nào vơi bớt.
Hắn nghĩ đến Sầm Lễ trước nay đều không uống được rượu, nhưng vào hôm hắn tổ chức sinh nhật, chính hắn ép cậu uống vài ly.
Lúc ấy trong bụng Sầm Lễ, hẳn là đang mang thai con hắn.
Mảnh vỡ rải đầy đất, tay Sầm Lễ còn bị miếng thủy tính cứa rách, hắn còn tưởng Sầm Lễ chịu thua, nhưng Sầm Lễ lại ương ngạnh cứng đầu, sau đó hắn trực tiếp kéo người tới khách sạn, mặc kệ sắc mặt cậu tái nhợt, hắn cũng chỉ cho là người này thân thể quá yếu ớt, như một thói quen xâm chiếm cưỡng bức người này.
Lúc trước hắn sẽ không cảm thấy có gì không đúng, nhưng nếu lúc ấy Sầm Lễ nói cho hắn biết cậu có thai, hắn khẳng định sẽ dịu dàng với cậu hơn.
Hắn sẽ không cương quyết mà bắt cậu uống rượu.
Ninh Tu Viễn mơ hồ đã biết tỉnh cảm mà Hạ Xuyên đối Hạ Sơ Ngạn, chỉ là hắn cảm thấy rất hiếm lạ, rõ ràng bên cạnh cũng có không ít người, nhưng Hạ Xuyên vẫn luôn lãnh đạm.
Ninh Tu Viễn nói, "Ông ta mua đồ cho cậu, có gì khác người bình thường sao, phần lớn đều dành thời gian hết vào công việc."
"Hôm nay cậu vì Sầm Lễ, mới gọi tôi tới sao?" Hạ Xuyên hỏi hắn.
"..."Ninh Tu Viễn nhíu nhíu mày, hắn không quá muốn thừa nhận bản thân là vì Sầm Lễ, mà đi làm chuyện gì đó," không có việc gì thì không thể gọi cậu tới sao?"
Hạ Xuyên né tránh vấn đề của Ninh Tu Viễn, nói, "Gần đây Hạ Lộ luôn tìm tôi hỏi thăm tình hình của Sầm Lễ, con bé rất thích cậu ấy."
Sắc mặt Ninh Tu Viễn càng thêm khó coi, nắm chặt ly rượu,"Cô ta không phải đã sớm nhìn thấy tôi và Sầm Lễ hôn nhau sao, tại sao vẫn còn chưa từ bỏ ý định."
"Cái gì?" Hạ Xuyên có chút kinh ngạc.
Ninh Tu Viễn cầm lên ly rượu, uống một hơi cạn sạch, nói, "Tôi kéo Sầm Lễ tới thuê một phòng ở khách sạn ngoài trường học, bị Hạ Lộ phát hiện."
"..."Hạ Xuyên biểu tình vi diệu, Sầm Lễ là một người tâm cao khí ngạo như vậy, thể diện rất quan trọng với cậu, nhưng Ninh Tu Viễn lại dùng toàn bộ dẫm dưới nát dưới chân.
"Tôi đã cảnh cáo cậu ấy rất nhiều lần, cậu ấy còn không chịu chấm dứt quan hệ với Hạ Lộ, vậy thì tôi chỉ có thể ra tay giúp một phen."
"Cậu trước kia sẽ không đối với mấy tình nhân của cậu như thế." Hạ Xuyên ngừng một lát mới nói.
"Vậy sao?" Ninh Tu Viễn cẩn thận nghĩ nghĩ, hình như thật sự chưa từng.
Hắn sao có thể vì bạn giường bị người khác nhòm ngó, mà nóng lòng chứng minh quyền sở hữu của mình, để những người đó đều biết, người này thuộc về hắn.
Càng không vì người nào đó, đối với bất cứ chuyện gì đều không có cách nào nổi lên hứng thú, từ sau khi mẹ Sầm Lễ qua đời, hắn luôn suy nghĩ, phải dùng những thủ đoạn nào để có thể giữ cậu mãi bên mình, lúc trước Ninh Tu Viễn cho rằng mình chỉ hứng thú nhất thời, nhưng đã lâu như vậy, hắn chẳng những không chán, ngược lại càng ngày càng để ý Sầm Lễ nhiều hơn.
"A Viễn, có chuyện này tôi hẳn nên nói cho cậu biết, Giang Ngôn không giống như vẻ bề ngoài cậu ta biểu hiện đâu." Hạ Xuyên nói như vậy, vào mấy năm trước lúc gã tới phòng giáo vụ nộp bài tập, vừa lúc nghe thấy Giang Ngôn nói gì đó với chủ nhiệm, trưa hôm đó liền tra được hoa khôi lớp bên cạnh đang hẹn hò với người khác, lúc ấy nữ sinh, còn đang mặn nồng với Ninh Tu Viễn.
"Tiểu Ngôn làm sao?"
"Nếu cậu xác định kết hôn với Giang Ngôn, đợi Sầm Lễ sinh con xong, tốt nhất là đưa Sầm Lễ tới nơi nào xa chút."
"..."
Giang Ngôn ở trong mắt hắn vẫn luôn một em trai nhỏ dịu ngoan hiểu chuyện, trước kia ở trường học, để tránh có người bởi vì Giang Ngôn thể chất yếu ớt bắt nạt cậu ta, bọn họ dính với nhau nhue hình với bóng, trừ ra những khi hắn đi hẹn hò với người khác......
Giang Ngôn ở trước mặt hắn cũng không quấy phá gì, Ninh Tu Viễn nghĩ, vị trí của Sầm Lễ là ai đã tiết lộ cho Giang Bách biết, tối hôm đó vừa lúc hắn qua lại mấy câu với Giang Ngôn, nói muốn đón người về.
Hắn đối với mấy lời của Giang Ngôn, trước nay đều không có nghi ngờ gì.
"Cậu định đi đâu?" Hạ Xuyên thấy Ninh Tu Viễn đứng dậy, hỏi.
"Còn có chút việc."
Hắn đã lắp camera theo dõi trong phòng Sầm Lễ, tuy nói từ sau vị tráo thuốc tránh thai, hắn liền ít để ý tới, nhưng thiết bị theo dõi vẫn luôn đặt ở đó, vài chuyện trước kia hắn cũng lục lại.
*************
Má ưiiii qua từ tám đời tám thất rồi phải nhờ Hạ Xuyên nhắc mới nhớ ra mình có lắp cam:))))) Viễn cẩu ngu quá trời, mọi người đoán xem Viễn cẩu sẽ xem được gì??? Thề luôn đọc chương sau tức ói máu ấy.