Mục lục
Mở Mắt Thấy Thần Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 101

 

Lý Chấn Quốc và cha con Hoàng Hồng Vận cùng bước lên bục.

Hơn nữa còn tự động đứng thành một hàng.

Họ khom người chín mươi độ trước Trần Hạo trong ánh mắt ngỡ ngàng cúa tất cả mọi người “Chào cậu Trần! Chúc mừng cậu Trần mua được biệt thự Vân Đỉnh!” Giọng rất đồng đều, như đã bàn bạc rất kỹ với nhau vậy.

“Am Ngay khi những lời này được nói ra, hệt như ném một quả lựu đạn hạng nặng vào đám đông, khiến cho tất cả mọi người đều chấn động.

“Cậu Trần! Hóa ra cậu ấy chính là cậu Trần à!” “Trời ơi! Cậu Trần của Kim Lãng, cậu Trần cực kì giàu có của cá nước chính là cậu ấy 32 Mọi người há to miệng, vô cùng ngạc nhiên và thích thú, “Cái gì? Câu Trần, hóa ra Trần Hạo chính là cậu Trần!” Đường Nhiên yếu ớt lùi lại mấy bước.

Lần trước lúc mọi người trong nhà tụ tập, có người đoán Trần Hạo có phái là vị đại thần giàu có cậu Trần kia hay không? Nhưng sau đó lại bị Đường Nhiên bác bó ngay.

Bới vì Trần Hạo hoàn toàn không giống mà Thế nhưng cảnh tượng trước mắt đã khiến cho Đường Nhiên choáng váng, câu Trần! Trần Hạo chính là cậu Trần! Chẳng trách, trong mắt cậu ta tám trăm triệu không đáng một đồng.

Chạm vào chiếc xe hai mươi triệu mà mắt cũng không chớp lấy một cái.

Bởi vi cậu ta chính là cậu Trần giàu có bậc nhất! Là con trai của gia đình quyền thế bậc nhất! Sắc mặt Đường Nhiên thay đối thất thường! Cô ta thật sự hối hận rồi! Mà bên dưới, sắc mặt của Lý Vọng Phong tái xanh, cũng đang rất hối hận.

Vừa nấy, Trần Hạo muốn bắt tay với mình, còn cười với mình nữa.

Đây là cơ hội cá chép hóa rồng tốt biết bao chứ! Kết quả thì sao, ngay cá nhìn cậu Trần một cái mình cũng không thèm nhìn.

Rồi mình còn nói cái gì? Sí nhục cậu Trần là người không ra gi? Minh lại còn khoe khoang khoác lác dạy đời người ta, còn cậu Trần người ta thì chỉ cười mà chẳng thèm nói gì! Lúc này Phương Tỉnh, Từ Na, Vương Soái và Lý Minh Phi đều đã há to miệng đến nỗi có thể ngậm một quả trứng gà.

Tóm lại, mấy người này chỉ muốn tìm được chỗ nào đó chết đi cho rồi! Trần Hạo đứng trên bục, nhìn bọn họ đang ngạc nhiên, mím cười như chẳng có gì quan trọng.

Tội gì mà mình phải nổi giận vì bọn họ chứ.

Thế này đã rất tốt rồi, còn khoái hơn rất nhiều so với việc trực tiếp đánh bọn họ một trận.

Trần Hạo nhìn sang Đường Nhiên: “Chị Đường Nhiên này, nhà tôi cũng đã mua rồi, có phải chị nên giao chia khóa cho tôi, sau đó dẫn tôi đi xem cãn biệt thự Vân Đỉnh này không nhỉ?” “Há? Tôi tôi tôi.. Vâng, Trần… Cậu Trần!” Đường Nhiên khó khăn nói ra câu này.

‘Cô ta không biết nên xưng hô với Trần Hạo thế nào cho phải! Xoay người, chẳng mấy chốc đã dắn nhóm của Trần Hạo đến dưới chân núi biệt thự Vân Đỉnh.

“Nhiên Nhiên, bọn tớ cũng muốn đi, có thể xin cậu Trần dẫn bọn tớ đi xem với được không?” Lúc này hai người đẹp Phương Tinh và Từ Na chạy đến.

Đứng bên cạnh Đường Nhiên, bọn họ cố ý nói thật to là để Trần Hạo cũng nghe thấy lời sám hối chân thành trong lòng bọn họ.

Bây giờ đừng nói đến mặt mũi gì nữa, mặt mũi có ích gì đâu! Điều quan trọng nhất là làm cho cậu Trần vui vẻ, tha lỗi cho bọn họ. Bọn họ tin tầng dựa vào sắc đẹp của mình, cho dù không được cậu Trần coi trọng thì sau này cũng có thể ở lại bên cạnh cậu Trần, làm một người giúp việc chắc cũng được nhí? “Tớ.. Tớ không xin được câu Trần đâu!” Bảy giờ não của Đường Nhiên sắp chập.

mạch đến nơi rồi, còn có thể đi xin người ta được à? “Cậu Trần, cho bọn tôi đi xem với được không? Vừa nãy bọn tôi sai rồi, thật sự sai rồi! Cậu muốn thế nào mới bãng lòng tha lỗi cho bọn tôi?” Mât hai người Phương Tỉnh và Từ Na đều ngấn nước.

Nói thật, nhìn bọn họ thế này, trong lòng Trần Hạo cũng hơi khinh thường.

Lật mặt thế này cũng nhanh quá rồi nhí?   Cộng với bầu không khí lúc nãy, Trần Hạo thẳng thừng nói với bọn họ: “Được chứ, nếu muốn tôi tha lỗi cho hai người, vậy sủa vài tiếng cho tôi nghe đi!” Đây chỉ đơn thuần là lời nói giận dỗi, ý muốn bảo bọn họ mau củt xéo đi “Gâu gâu gâu!” “Gâu gâu gu!” Không ngờ hai cô gái này lại dứt khoát sủa tiếng chó trước mặt mọi người.

Vừa súa vừa lâc lư cơ thể, nói: “Cậu Trần, cậu xem tôi bắt chước có giống không? Cậu muốn xem loại chó cái nào? Người ta bắt chước cho cậu xem có được không?”   Hai người thè lưỡi với Trần Hạo! “Mẹ kiếp!” Da đầu Tiần Hạo như sắp nổ đến nơi.

Hai cô gái này thật sự là… Cuộc đời cúa Trần Hạo lần đầu thấy, hai người này còn không có giới hạn hơn cá Dương Hạt Báo bọn họ súa thi họ sủa thật à? Thật ra ở đây, Phương Tỉnh và Từ Na đều đang làm liều, cậu Trần này, hai bọn họ sống chết cũng phải bám thật chặt, cho dù anh có bảo mình làm gì đi chăng nữa.

Chiêu này thực sự rất hiệu nghiệm.

Trần Hạo đã hoàn toàn cạn lời rồi, xua tay: “Hai người thích đi thì đi!” “Cậu Trần!” Lúc này, Lý Vọng Phong hô lên một câu, giơ cao hai tay, khom lưng, chen chúc.

ra khỏi đám đông, chạy thẳng đến trước mật Trần Hạo.

“Cậu Trần! Lúc nấy là tôi có mắt mà không thấy Thái Sơn, rất hi vọng câu Trần tha lỗi cho tôi, vừa rồi chúng ta có làm quen với nhau!” Lý Vọng Phong giơ hai tay, muốn có một lần bắt tay thán thiết với Trần Hạo.

Đây là cậu Trần mà một trãm Lý Vọng Phong cũng không thể đác tội được, bất cứ lúc nào cũng có thể làm mình đi đời nhà ma được đấy! “Nhưng tôi không quen ông!”Xin ủng hộ team truyện one bằng cách truy cập trực tiếp vào truyên.one Trần Hạo đút tay vào túi quần, nhàn nhạt nói “Cái này… Cậu Trần… Vừa nãy tôi với con gái có đắc tội với câu, đến đáy đế nhận lỗi với cậu!” Lý Vọng Phong tái mặt, vội vảy tay, Lý Minh Phi lúc này mới đứng lên đi qua Cái tên tầm thường này lại là cậu Trần, ai mà ngờ được chứ! “Cậu Trần, là tôi không đúng!” “Ồ, không phải cô có bệnh sạch sẽ à? Vừa nãy tôi ngồi sau cô, cô vội đối chỗ như sắp khóc đến nơi, giờ hết bệnh sạch sẽ rồi à? Cô đứng gần tôi vậy không sợ sao?” Trần Hạo cười, thật sự chỉ cười mà thôi “Tôi Lý Minh Phi ngượng đó cá mặt, vé ngoài cúa mình, không có một chút sức hấp.

dẫn nào đối với cậu Trần sao? Trần Hạo cười khổ lâc đầu, cũng không quan tâm đến bọn họ nữa, xoay người dẫn Lý Chấn Quốc và những người khác đi lên núi.

Đây là lần đầu tiên Trần Hạo hạ thấp người khác, nói thật, lúc nãy tức không chịu được, bảy giờ xỉ vá họ một trận, trong lòng cũng cám thấy rất khoái trả.

Huống hồ, cánh người chị họ thứ hai Đường Nhiên kiêu ngạo đến mức ngông cường này đang cầm chia khóa cửa đi đằng sau mới khiến cho Trần Hạo cảm thấy có tiên quả thật rất tuyệt Thực tế bây giờ Đường Nhiên rất bối rối, bởi vì lúc này đây, hình như cô ta có một loại cảm xúc khác với Trần Hạo.

Chính là cảm thấy Trần Hạo đẹp trai, võ củng bá đạo và đẹp trai! Rõ ràng là vừa bị vả vào mặt nhưng Đường Nhiên lại cảm thấy đáng lắm, bởi vì mong muốn được giàu sang có quyền thế cúa mình nhiều năm qua, dường như.

đã có bước ngoặc mới rồi Nhìn thế này thì cậu Trần có vé cũng đâu có ghét mình Hơn nữa sau này mình sẽ là quán gia của biệt thự Vân Đính này, nhất định sẽ có nhiều thời gian ở cùng cậu Trần.

Em gái, chẳng lẽ chị phải xin lỗi em sao? Cả buổi sáng hôm nay đương nhiên là vô cùng thú vị.

Trần Hạo tham quan bên trong biệt thự một hai tiếng đồng hồ, gần bốn giờ chiều mới cùng mọi người xuống núi.

Vừa xuống chân núi thì nhận đột nhiên nhận được vài tin nhản trong group lớp.

Là giáo viên hướng dẫn Mạnh Thái Như gửi nhắn.

ấn mấy tấm hình và đoạn tin “Các bạn chuyến tiếp tin này lên trang cá nhân và vòng bạn bè nhé!” “Giúp đỡ người bạn này, em gái bạn ấy bị bệnh nặng, bạn ấy lại không có khả năng kiếm tiền, mọi người quyên góp một ít để giúp gia định họ thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn nhé! Cảm ơn! Cảm ơn! Cảm ơn rất nhiều!”   Còn nội dung mấy tấm hình, là do Mạnh Thái Như hướng dẫn chụp, Là Hách Lan Lan.

Cô ta bảo Hách Lan Lan giơ tấm bảng có ghi đòng chữ “Xin mọi người hãy giúp tôi”, đứng trên bục giáng của lớp, đáng vé như đang cầu cứu mọi người Sắc mặt Hách Lan Lan lúc này đã tái nhợt, hai mắt nhâm nghiền, tay nắm chặt tẩm bảng giấy, có thế thấy rõ những ngón tay cô ấy đã bấm sáu vào trong tẩm báng.

“Các bạn học, đây là nội dung bức ánh tôi thiết kế để gây quỹ cho bạn Hách Lan Lan, mọi người thấy có chỗ nào cần thay đổi không, nếu không thì tôi sẽ thông báo lên khoa? Nếu thấy không có vấn đề gì thỉ gõ 17 Hoàng Mao: “1!” Hàn Tư Dự: “.

”   Quá nhiên là người phụ nữ này! Chuyện này giống như lấy lòng tự trọng của một người ném mạnh xuống đất rồi nghiền nát nó ra vậy! Trần Hạo không biết Hách Lan Lan về trường lúc nào, cũng không biết tại sao lại bắt đầu gây quỹ.

Nhưng cách gây quỹ dựng chuyện linh tinh thế này, Trần Hạo liếc mắt cũng biết là do Mạnh Thái Như bày ra.

Bởi vì trước đây Trần Hạo cũng bị Mạnh Thái Như ép làm chuyện này! Nói cái gì mà thể hiện tình thương, tăng thêm danh dự cho lớp! “Mẹ nó chứ!” Có thể nói là Trần Hạo rất đồng cảm với tâm trạng của Hách Lan Lan lúc này! Kiểu sỉ nhục thế này, đến minh còn chịu không nối, huống chỉ là người có lòng tự trọng cao như Hách Lan Lan chứt “Vĩnh Hào, chuẩn bị cho tôi một chiếc xe, tôi muốn về trường ngay bây giờ!” Trần Hạo vội nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK