Ngồi ở mép giường, Á Văn hai tay ôm đầu, cơn đau đầu mãnh liệt làm cho hắn không tự chủ được phát ra tiếng rên rỉ thống khổ. Bắt đầu từ lúc năm tuổi, hắn tuyệt không được có tâm tình phập phồng quá lớn, bằng không, hắn sẽ phải chịu đựng những con đau đầu kịch liệt đến mức muốn nổ tung cả đầu.
Nhưng đêm nay, đối diện nguy cơ gia tộc, sự thân tình người nhà, khiến cho tâm tình hắn xáo động, trái với nguyên tắc xử sự lãnh đạm bình thường, rốt cục làm cho cơn đau đầu ác mộng lại tái hiện.
Á Văn hít sâu một hơi, hắn ngồi xuống, hai tay ma xát vào nhau. Một cỗ nhiệt khí từ lòng bàn tay sinh ra, tiếp theo đó, bàn tay duỗi thẳng, từ từ tách ra, toàn bộ tinh thần tập trung tại lòng bàn tay. Sau đó hai tay hợp lại trên trán, một cỗ nhiệt khí từ lòng bàn tay truyền nhập thái dương. Á Văn dùng ý chí khống chế đạo nhiệt khí này, bắt đầu từ trán, qua nửa đầu bên phải, huyệt Thái Dương phải, xuống phần cổ bên phải, xuyên theo xương sống phải đến eo lưng, sau đó quanh quẩn theo xương sống trái, sang cổ bên trái, huyệt Thái Dương trái lại quay về lên trước trán, sau đó dừng lại một chút phía trước trán, rồi lại tiếp tục chu trình lần nữa. Cứ như thế vòng lặp liên tục tuần hoàn ba mươi sáu lần, Á Văn mất gần một tiếng đồng hồ.
Kỳ quái ở chỗ là Á Văn lại cảm giác được dòng nhiệt khí chẳng biết khi nào đã bắt đầu chuyển thành lãnh khí, tại mấy vòng cuối cùng, không ngờ còn làm cho Á Văn cơ hồ cảm thấy toàn thân bắt đầu nổi da gà, nhưng thói quen mỗi lần vận khí phải đúng 36 vòng tuần hoàn khiến Á Văn kiên trì tiếp tục. Tại vòng cuối cùng, Á Văn phảng phất cảm giác toàn thân đều bị ngâm trong hàn băng ngàn năm, làm cho hắn sau khi vận khí, nhịn không được run run hắt xì. Mặc dù cơn đau đầu chưa biến mất, nhưng trong đầu lại có vẻ thập phần thanh tĩnh.
Á Văn trong lòng cảm thấy kỳ quái, trước giờ không phải là không có đau đầu, nhưng chỉ cần hắn y theo biện pháp mẫu thân chỉ dạy liên tục chu trình dòng nhiệt khí sau 36 lần, cơn đau đầu sẽ không đuổi mà biến mất.
Nhưng lúc này đây lại không giống với những lần trước, chẳng những cơn đau đầu không biến mất, dòng nhiệt khí cũng không hiểu sao lại trở thành dòng lãnh khí lạnh vô cùng. Trước kia chưa bao giờ có chuyện này, có phải là đã xảy ra vấn đề gì?
Á Văn ngổn ngang trăm mối tơ vò, hơn nữa cơn đau đầu càng lúc càng kịch liệt mà hắn lại không có cách nào át chế được. Đầu óc càng thanh tĩnh, lại càng cảm thấy áp lực đau đầu rõ hơn, khiến hắn thập phần khó chịu.
Đột nhiên, Á Văn linh cơ chợt động. Hắn xuống giường tìm ra một cái rương đã lâu phủ đầy bụi. Chiếc rương màu trà chừng một thước vuông, là chỗ mà Á Văn dùng để cất giữ di vật của mẫu thân.
Hắn vội vàng mở rương, lục lọi một lúc, cuối cùng tìm được ở đáy rương một hộp gỗ nhỏ màu bạc.
Á Văn hắn còn nhớ rõ, mười năm trước, lúc mẫu thân đang bệnh nằm trên giường, đã lấy ra từ trong hộp gỗ nhỏ màu bạc này một quyển sách da nhỏ màu vàng cũ kỹ, dạy cho hắn những điều trong sách.
Hắn còn nhớ, mẫu thân đã tận tâm tận lực dạy cho hắn từng chữ một, cho đến khi hắn hoàn toàn thuộc lòng quyển sách. Thời gian vẻn vẹn chỉ một tháng, thật sự là cả tâm huyết của mẫu thân hắn lúc ấy.
Mặc dù bà đã hao phí hết tâm lực để dạy hắn bộ công pháp chẳng biết tên gọi là gì, nhưng điều xấu hổ chính là bây giờ ngoại trừ việc luyện tập theo công pháp đã biến thành thói quen hàng ngày của hắn ra, còn thì nội dung trong đó hắn đã quên sạch.
Á Văn mở hộp gỗ, lập tức nhìn thấy một phong thư nằm trên cùng, mặt trước ghi:"Cho con ta". Bút tích đẹp đẽ, giống y hệt bút tích của mẫu thân viết mà cha còn giữ lại, đích xác là chữ mẫu thân.
Á Văn lập tức cầm lấy phong thư, mở ra thấy bên trong viết:
- “Á Văn con ta! Khi con nhìn thấy phong thư này, không biết là con đã bao nhiêu tuổi? Có khỏe mạnh, vui sướng hay không? Mẫu thân cả đời này tưởng rằng sẽ có thễ dẫn dắt con, nhưng tiếc là đã không thể nhìn thấy con trưởng thành được. Hãy tha thứ tha thứ cho ta vì không thể đưa con đi đến cuối cùng. Chắc hẳn là bây giờ đầu con đang đau đến mức muốn nổ tung ra? Đừng hoảng hốt! Hãy làm theo lời mẫu thân dặn, trước tiên là hít sâu một hơi, sử dụng bộ công pháp mà mẫu thân đã dạy, dùng tốc độ nhanh nhất, vận hành ba lượt.”
Á Văn không chút do dự làm theo, trước đây hắn chưa bao giờ dùng tốc độ quá nhanh vận hành ba lượt. Thật bất ngờ, hàn khí lạnh lẽo trong đầu tiêu biến chỉ trong chớp mắt. Cơn đau đầu mãnh liệt vừa rồi phảng phất chỉ là trong mộng, hoàn toàn biến mất. Cảm giác thật dễ chịu, làm cho Á Văn không khỏi thở ra khoan khoái.
Lại tiếp tục xem:
- “Mặc kệ con là vì đau đầu hay trong lúc vô ý phát hiện ra phong thư này, mẫu thân bây giờ cũng có chuyện muốn nói cho con biết. Con nên biết mẫu thân đến từ Long gia tại Thái Long đế quốc, Long gia đã có lịch sử từ rất lâu, có lẽ là có từ thời kỳ Đại Phá Diệt. Căn cứ lịch sử gia tộc sử ghi lại, đệ nhất đại tổ tiên của Long gia ta là Bối Tạp Long gia, tại thời kỳ Đại Phá Diệt đã được chư thần ban cho tinh thần lực cường đại. Nhờ vào tinh thần lực này mà Bối Tạp tổ tiên đã lập nên một Long gia cực kì hưng thịnh. Nhưng cũng đáng tiếc là, ngoại trừ bản thân lão tổ tiên ra, những hậu nhân sau này, hễ ai mà sở hữu tinh thần lực này kết cục cuối cùng tất cả đều vì tinh thần lực này mà nổi điên hoặc thần trí thất thường. Đó là bởi vì không phải ai cũng có thể tiếp nhận nổi tinh thần lực cường đại như thế, ngay cả tổ tiên cũng là do cơ duyên ngẫu nhiên mà học được cách thao túng cỗ tinh thần lực cường đại này. Điều đáng tiếc nhất là tổ tiên đã không lưu truyền phương pháp này lại. Cũng may là tình trạng này phải cách bốn thế hệ mới xuất hiện một lần, cho nên Long gia mới có thể tồn tại đến ngày nay.
Nói như thế, mẫu thân tin rằng con đã biết ta muốn nói gì rồi. Đúng vậy, con chính là Long gia thế hệ thứ năm, cũng là người có thể sẽ có tinh thần lực dị thường. Bất quá con đừng lo lắng, trong tổ tiên Long gia không có gì là không biết, qua thời gian dài nghiên cứu đã phát hiện một phương pháp có thể phong ấn tinh thần lực dị thường này, nhờ thế làm cho rất nhiều tổ tiên bình an cả đời. Khi mẫu thân từ trong lịch sử gia tộc biết được sự việc này, trong lòng không khỏi nổi lên một nghi vấn, vì cái gì mà tổ tiên có thể lợi dụng tinh thần dị lực khai sáng sự nghiệp mà hậu nhân chúng ta vì sự sinh tồn lại phải nó phong ấn đi? Theo tính toán của mẫu thân thì thế hệ tiếp theo của ta hoặc tiểu cữu con sẽ xuất hiện người mang tinh thần dị lực, làm cho ta càng thêm lo lắng.
Vì vậy, ta bắt đầu nghiên cứu một vài phương pháp có thể không cần phong ấn nhưng vẫn lợi dụng được lực lượng này mà không gây nguy hiểm. Sau một thời gian bỏ công nghiên cứu, ta phát hiện tinh thần dị lực sinh ra có vài điểm chung. Thứ nhất, tinh thần dị lực sinh ra đều là trong giai đoạn đương sự ước chừng 15-20 tuổi, gặp phải chuyện mừng rỡ hoặc buồn khổ mới phát sinh. Thứ hai, khi bắt đầu sinh ra tinh thần dị lực, một năm sau sẽ là thời gian tiến triển nhanh nhất, cho đến khi đạt xấp xỉ tám thành, sau đó mặc dù vẫn tiển triển nhưng không có biểu hiện rõ ràng. Thứ ba, đại bộ phận tổ tiên, có thể nói cơ hồ chín phần đều là trong giai đoạn sơ kì, vì tinh thần dị lực phát triển quá độ, dẫn đến xuất hiện dị tượng ảo ảnh, bởi thế chịu không nổi mà tự sát.
Từ những kết luận này, ta bắt đầu nghiên cứu theo hai hướng, một là tìm cách để chúng ta khi còn sống thích ứng với tốc độ phát triển cao của tinh thần dị lực; hai là tìm biện pháp sau khi tinh thần dị lực bắt đầu phát triển, có thể khống chế tốc độ phát triển và phát huy nó.
Kết quả rất may mắn, trong thư viện của Thái Long đế quốc, ta đã tìm được một quyển sách có quan hệ với một tông giáo thần bí cổ đại. Trong sách có một quy tắc có quan hệ đến việc tế bái thần minh, tín đồ nếu tin tưởng vào thần minh sẽ được ban cho sự kiên cường. Sau khi nghiên cứu, ta phát hiện ra trừ những ca ngợi quá dư thừa, thì đằng sau những sùng kính, đây là một quyển sách hoàn hảo tu luyện tinh thần công pháp. Mặc dù sự hiệu quả của nó đối với người bình thường không biểu hiện rõ, nhưng lại có thể có hiệu quả cho người rèn luyện tinh thần lực, hơn nữa có khả năng đạt tới mục tiêu khống chế chính mình.
Phát hiện trọng đại này làm cho ta vui đến phát điên, quả thực đúng là cần cho người Long gia chúng ta sở hữu tinh thần dị lực để khai sáng công quyết này! Về sau khi ta được gả cho cha của con, hạ sinh con xong, ta liền bắt tay vào thử tu luyện công quyết này. Tích lũy 5 năm kinh nghiệm, ta phát hiện mỗi lần vận hành 36 lượt hiệu quả sẽ rõ rệt nhất, hơn nữa trong lòng bận tâm càng ít, gia tăng khả năng chuyên chú, công quyết này đã phát huy tác dụng.
Năm con 5 tuổi bắt đầu hiểu biết sơ sơ, ta liền dạy con công quyết này để sớm tập cho con có thói quen tại mọi tình huống gia tăng tinh thần lực. Bất quá ta sợ ta không có thời gian, không thể dạy con được toàn bộ công quyết, lại sợ nếu dạy con quá sớm toàn bộ công quyết thì con sẽ không thể hấp thu hết, cho nên trước tiên ta để lại phong thư này để ngừa bất trắc. Trong thư ta có ghi lại hiện tượng của từng giai đoạn, con có thể đối chiếu mà luyện, không phải sợ rằng đã luyện sai.
Còn nữa, lúc tinh thần dị lực chính thức phát động khi tu luyện công quyết này, vì tinh thần lực gia tăng mà thường xuyên gây đau đầu, đây là chuyện rất bình thường không cần lo lắng, chỉ cần giữ vững trạng thái tinh thần bình thường, không nên có sự buồn vui quá lớn, làm theo phương pháp khống chế này thì sẽ không sao.
Chỉ hy vọng những lời này là đích thân mẫu thân nói với con mà không phải là do con từ trong thư mà biết. Cuối cùng, ta không thể không nhắc nhở con, nếu khi con nhìn thấy phong thư này đúng lúc đang gặp sự mừng rỡ hoặc buồn khổ khiến con đau đầu muốn chết thì điều đó chứng tỏ tinh thần dị lực của con bắt đầu phát sinh. Nếu phương pháp áp dụng phía trước không có hiệu quả giảm bớt đau đầu, thì điều ấy chứng tỏ công quyết này đối với tinh thần dị lực Long gia chúng ta vô dụng. Lúc ấy con cần phải nhanh chóng sử dụng phương pháp ở mặt sau bức thư mà phong ấn tinh thần dị lực, ngàn vạn lần không thể quá cưỡng ép mình. Ta không mong sẽ gặp lại con quá sớm tại thiên đường.
Mẫu thân. "
Sau khi xem hết phong thư, Á Văn không khỏi thở dài một hơi, trong lòng mọi thứ lẫn lộn rối tung, chẳng biết nên nói cái gì là tốt. Buổi tối hôm nay thật sự phát sinh quá nhiều sự tình, tựa như toàn bộ những chuyện 16 năm trước, trong đêm nay đều lần lượt diễn ra trước mắt.
Hắn lắc đầu, không nghĩ ngợi nhiều nữa, trước mắt phải chiếu theo như lời mẫu thân học toàn bộ công quyết rồi mới nói đến chuyện gì khác.
Á Văn cầm lấy quyển sách bằng da vàng trong hộp gỗ, phía trên ghi "Thiên Tâm Quyết". Không biết có phải là tên công quyết hay do mẫu thân tự đặt ra nữa? Mở sách ra thấy phần đầu trong ba phần chính là sở học mà hắn đã học qua: ‘Chú Cơ Thiên’. Phần giữa là ‘Luyện Tâm Thiên’, Á Văn vừa nhìn đã biết đây là phần mở rộng của ‘Chú Cơ Thiên’, biến hóa hơn, chủ yếu để rèn luyện tinh thần lực. Phần cuối lại rất kỳ quái, gọi là ‘Tự Tại Thiên’, cái gì mà "Ý thủ trung, luyện nguyên thần, tỏa ý mã, huyễn tự tại, hóa tinh tâm, ánh vũ trụ", xem ra hình như là đang miêu tả cái gì đó, vừa giống như dạy người làm thế nào. Á Văn mò mẫm nát cả óc, thật sự là không hiểu làm sao cả!
Cuối trang sách hé ra một tờ giấy kẹp vào, Á Văn mở ra vừa thấy, mặt trước quả nhiên ghi "Tinh thần phong ấn pháp". Vì an toàn bản thân, hắn trước tiên cũng xem qua phương pháp này, sau đó mới chuyên tâm nghiên cứu tâm quyết.
"Kỳ quái?" Á Văn xem sơ qua một lượt, phát hiện trong thư mẫu thân hoàn toàn không có để cập đến việc luyện Thiên Tâm Quyết vì sao nhiệt bỗng biến thành hàn? Sau khi đọc lại vài lần, Á Văn bỏ qua không nghĩ đến nó nữa, cho rằng đây chỉ là hiện tượng bình thường nên mẫu thân mới không nhắc đến.
Sự thật, mẫu thân Á Văn - Khải Lâm Long - thật sự không biết Thiên Tâm Quyết vì sao nhiệt chuyển thành hàn, bởi vì bà vốn không thể nào tiên đoán được trình độ Á Văn tu luyện vượt quá sự tưởng tượng của bà, không ngờ được hắn đã đạt đến giới hạn “cổ chai”. Hắn mới chừng tuổi này nhưng đã có khả năng dung nạp tinh thần lực cực hạn. Bà cũng không biết Á Văn sử dụng công quyết "Hồi Sinh Quyết" bí truyền của Tư Đạt Khắc gia, đem toàn thân năng lượng toàn bộ tập trung tại huyễn thú Tham Lang Tinh. Đương nhiên, bà lại càng không thể biết trước Á Văn trong lúc vô ý phá vỡ rồi sau đó lại lập một cách rất tự nhiên, khiến cho tinh thần lực của hắn tăng lên một tầng, hơn nữa từ bản chất đã có một sự thay đổi lớn.
Á Văn ngồi xếp bằng trên giường, sử dụng ngũ tâm (đỉnh đầu, lòng bàn tay, lòng bàn chân) hướng lên trời, hít thở với tiết tấu kỳ dị, bài trừ mọi sự vật tạp tâm. Bắt đầu từ đỉnh tâm đỉnh đầu một luồng khí tức lạnh lẽo dọc theo xương sống lan tỏa toàn thân, sau đó lại tập trung tại chưởng tâm bên phải, rồi khuếch tán khắp toàn thân, lại tập trung tại chưởng tâm bên trái, sau đó là tâm chân phải, tâm chân trái, cuối cùng trở lại đỉnh tâm. Cứ thế làm thành vòng tuần hoàn liên tục, hàn khí cũng càng ngày càng dày đặc.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK