• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Á Văn nhìn bộ dạng Lí Ngang như vậy, không khỏi bật cười:
- Ha ha, tiểu cữu, xem người kìa. Theo như lời gia gia cháu nói, đại khái là tại công quốc này không ai không đồng cảm đối với gia tộc Tư Đạt Khắc cả. Đây cũng mới chỉ là phỏng đoán thôi, có lẽ tình huống không đến xấu như thế đâu.
Lí Ngang trong lòng cười khổ. Sự tình so với những gì mà Á Văn có thể tưởng tượng còn nguy hiểm hơn rất nhiều. Đương nhiên, y không thể lộ ra quá nhiều, bằng không sẽ càng khiến cho Á Văn lo lắng hơn.
Ánh mắt y nhìn đến cánh tay phải của Á Văn, chợt nhớ tới thượng cổ huyễn thú kia - Tham Lang Tinh. Nghĩ đến đặc tính của nó, trong lòng thoáng động, có lẽ y có thể dùng một số cách thức khác để trợ giúp Á Văn.
Nghĩ vậy, y lập tức nói lảng sang chuyện khác:
- Thôi được, Á Văn, chúng ta không nói về những chuyện phiền muộn nữa. Đi nào, chúng ta đến lương đình đàm đạo nào.
Nói rồi xăm xăm đi tới lương đình hình ngũ giác cách đó không xa, ngồi xuống một chiếc ghế. Á Văn cũng vừa tiến đến, ngồi đối diện với Lí Ngang.
Lí Ngang sắp xếp lại suy nghĩ một lúc. Sau khi đã suy nghĩ kỹ, y bắt đầu hỏi:
- Vừa rồi ta nghe được ngươi muốn đi luyện công, là môn võ công gì vậy?
Á Văn sửng sốt, sao đột nhiên tiểu cữu lại chuyển sang đề tài luyện võ?
Bất quá hắn vẫn trả lời:
- Không có gì, chỉ là một vài tiểu xảo học trong trường thôi mà.
Lí Ngang có vẻ rất hứng thú, hỏi tiếp:
- Uy, là tiểu xảo gì vậy?
Á Văn nói:
- Cũng không có gì mấy, chỉ là mấy bộ Thú Lăng Quyền, Huyễn Vũ Kĩ, Trùng Kích Pháo. Trong đó, ngoại trừ Trùng Kích Pháo ra thì Thú Lăng Quyền và Huyễn Vũ Kĩ phải chờ Tham Lang Tinh trưởng thành mới có thể luyện tập được.
Lí Ngang cắt ngang:
- Á Văn, ngươi quyết định bồi dưỡng Tham Lang Tinh thành huyễn thú giáp rồi à? Vậy còn mấy thứ Thú Lăng Quyền và Huyễn Vũ Kĩ thì có quan hệ gì?
Á Văn lúng túng nói:
- Bởi vì mọi người trong nhà đều dùng huyễn thú giáp cho nên cháu nghĩ là sẽ bồi dưỡng Tham Lang Tinh thành huyễn thú giáp. Còn hai thứ vũ kỹ kia, Thú Lăng Quyền là luyện tập làm thế nào để phát huy lực lượng huyễn thú, Huyễn Vũ Kĩ lại là kỹ năng chuyên dụng huyễn thú giáp, chuyên môn luyện tập huyễn thú giáp trở thành vũ khí thực thụ. Bởi vậy, cháu phải đợi sau khi Tham Lang Tinh trở thành huyễn thú giáp mới có thể luyện tập được. Nghe giáo sư nói, hai vũ kĩ này nếu luyện tập thành công, có thể thông qua huyễn thú giáp mà phát huy đến một trăm hai mươi phần trăm, đồng thời hóa ra trên ba loại vũ khí. Chỉ đáng tiếc là phải đợi huyễn thú của mình tiến vào thời kỳ thành thục mới có thể luyện được.
Lí Ngang cau mày:
- Ta đang nói đến là ngươi luyện vũ kỹ gì cho bản thân, không hỏi là luyện kĩ năng gì cho huyễn thú.
Á Văn sửng sốt, chẳng hiểu ra sao cả. Hắn nói:
- Chỉ có mấy thứ vũ khí đó thôi. Có vấn đề gì sao tiểu cữu?
Lí Ngang vỗ vào trán mình kêu lên:
- Thảm rồi! Giờ bảo ta phải giảng giải như thế nào mới được đây?
- Xem ra - Lí Ngang lẩm bẩm - Từ đầu cũng đã được dạy dỗ tốt rồi, chỉ là không biết có thể dùng được không đây?
Á Văn nghe không rõ lắm, hỏi lại:
- Tiểu cữu, người nói gì vậy?
Lí Ngang không trả lời mà hỏi ngược lại:
- Á Văn, ngươi có thể nói cho ta biết, năng lượng huyễn thú là từ đâu mà có? Ý ta muốn biết từ thời kỳ thành thục trở về sau thôi.
Á Văn không khỏi cau mày trả lời y:
- Tiểu cữu, người làm sao vậy? Chuyện này ngay cả tiểu hài tử ba tuổi cũng biết là do chủ nhân cung cấp!
Lí Ngang không để ý tới lời Á Văn, tiếp tục hỏi:
- Vậy năng lượng của chủ nhân từ đâu mà có?
Á Văn không do dự đáp ngay:
- Đương nhiên là do chính mình sinh ra! Tiểu cữu, người …
Lí Ngang không để cho Á Văn nói xong liền hỏi dồn:
- Chủ nhân làm cách nào mà sản sinh ra được năng lượng này?
Á Văn càng thêm không hiểu:
- Đương nhiên là … là … là …
Hắn suy nghĩ cả nửa ngày vẫn chưa đưa ra được câu trả lời.
Lí Ngang trả lời thay hắn:
- Có phải là bình thường do ăn uống mà tích lũy năng lượng?
Á Văn gật đầu:
- Đúng vậy, đúng vậy.
Lí Ngang lắc đầu, thở dài:
- Đáp án này thật ra không hoàn toàn đúng. Á Văn, ngươi phải biết rằng, thân thể con người thập phần ảo diệu, năng lượng tạo ra không chỉ được bổ sung từ ăn uống mà còn có rất nhiều phương pháp khác nữa. Dễ thấy nhất, chẳng hạn như ánh mặt trời, nếu con người trong thời gian dài không tiếp xúc với ánh mặt trời, thân thể dễ dàng sinh bệnh. Đó là bởi vì ánh mặt trời hàm chứa nhiệt lượng. Tiếp nhận sự chiếu xạ của ánh mặt trời có thể khiến thân thể ấm lên, giải trừ âm khí bên trong thân thể, hơn nữa toàn bộ thân thể lại trực tiếp hấp thu năng lượng nhiệt của ánh mặt trời.
Á Văn nghe lùng bùng cả tai. Lí Ngang vẫn tiếp tục:
- Nói cho cặn kẽ, nguồn năng lượng chủ yếu đương nhiên là do tiêu hóa những gì đã ăn vào, ngoài ra còn có những nguồn năng lượng khác nhưng chiếm tỷ lệ rất nhỏ. Năng lượng chủ yếu và thứ yếu được tổng hợp lại, ngoại trừ cung cấp cho những nhu cầu cần thiết của cơ thể, năng lượng dư thừa, đúng như lời ngươi nói, sẽ được chủ nhân cung cấp cho huyễn thú.
Mãi đến giờ thì Á Văn mới hiểu tiểu cữu đang nói gì, nhưng hắn vẫn không rõ lắm y nói những việc này để làm gì?
Lí Ngang khẽ cười nói:
- Đem cung cấp cho huyễn thú cũng có thể xem là cách tận dụng hết nguồn năng lượng dư thừa này, nhưng với người nào không có huyễn thú thì sẽ như thế nào? Chẳng phải là năng lượng bị lãng phí này sẽ hóa thành chất béo tồn tại trong thân thể, làm cho con người biến thành béo tròn ? Á Văn, ngươi nói xem, như thế có phải là quá lãng phí năng lượng không?
Á Văn bất tri bất giác gật đầu.
Lí Ngang lại nói tiếp:
- Nhưng mà Á Văn, ngươi cũng nên biết rằng, trên đời này có một số người có thể lợi dụng một số phương pháp đặc biệt để chuyển hóa nguồn năng lượng dư thừa này thành một loại hình thức đặc biệt tồn tại trong cơ thể. Nó sẽ được đem ra sử dụng trong một số trường hợp đặc biệt. Chẳng hạn như khi sử dụng năng lượng đặc biệt này vận khí tại nơi bị thương, sẽ làm tăng nhanh tốc độ phục hồi vết thương, hoặc trường hợp bị ngoại lực tập kích, có thể phóng xuất hình thức đặc biệt này để làm hóa giải ngoại lực tấn công.
Á Văn nghe đến đó, không khỏi a lên một tiếng. Hắn nghĩ đến vừa rồi Lí Ngang dùng hai tay phát ra một đạo quang mang màu lam nhạt, làm tiêu mất pháo kích mà Tham Lang Tinh phát ra. Hắn vốn rất ngạc nhiên, định hỏi Lí Ngang xem rốt cuộc là cái gì, chỉ là sau đó lại bị Lí Ngang chặn hỏi khiến hắn quên mất. Hiện giờ, theo như lời Lí Ngang nói, hắn biết đó chính là năng lượng dư thừa.
Lí Ngang gật đầu:
- Không sai, vừa rồi chính là ta dùng loại năng lượng đó để làm tiêu mất đợt tập kích của Tham Lang Tinh. Loại năng lượng này tên gọi không đồng nhất, vũ đạo gia gọi nó là "nội lực", "khí", … ; ma pháp sư thì gọi là "thần lực", "ma lực". Kỳ thật đều là đồng dạng như nhau, chỉ là cách sử dụng và phương thức lưu trữ không giống nhau mà thôi.
Á Văn há miệng lắng nghe, giống như đang nghe kể chuyện thần thoại.
Nhưng đến đây hắn lại có nghi vấn:
- Tiểu cữu, nói như thế thì nó có tác dụng gì? Vì sao ta đã lớn như vậy rồi mà mãi đến hôm nay mới lần đầu tiên từ người biết được những chuyện này?
Lí Ngang phì cười nói:
- Tiểu tử ngốc, ngươi tưởng rằng luyện khí dễ dàng lắm sao? Ai cũng có thể luyện được chắc?
Á Văn không phục tức giận nói:
- Chẳng lẽ không phải sao? Chỉ cần biết được phương pháp là có thể mỗi ngày luyện tập.
- Cái này cần phải có thiên tư, tính nhẫn nại. Không có thiên tư, cho dẫu có luyện bao nhiêu chăng nữa cũng không có hiệu quả gì. Không có tính nhẫn nại, vọng tưởng một bước lên trời cũng đừng mong thành công. Đặc biệt là khi bắt đầu luyện khí, tiến triển có thể nói là gần như không, nhưng nếu vì thế mà có một ngày buông lơi, công trình trước đó coi như bỏ đi. Bởi vậy, nếu người không có nhẫn nại, căn bản là không có khả năng luyện được gì.
Lí Ngang nghiêm mặt nói.
Á Văn càng nghe càng thêm kinh ngạc.
Lí Ngang tiếp:
- Bây giờ giật mình hãy còn quá sớm! Ngoại trừ điều kiện này ra, người luyện khí còn phải tùy thuộc vào môn phái nữa. Mỗi một môn phái đều có điều kiện truyền thụ, yêu cầu phẩm hạnh, có khi yêu cầu thiên tư, các loại tiêu chuẩn không đồng nhất. Bởi vậy, người luyện khí có thể nói rất ít, nhưng chỉ cần là người luyện khí, thường thường đều có dị năng, đạt thành tựu to lớn. Tại đại lục, nghe nói trong mười đại cao thủ thì mỗi một người đều có khí hoặc thần, ma lực.
Á Văn nghe mà tưởng như đang nằm mộng, nhưng hắn vô cùng tin tưởng vào lời nói của Lí Ngang. Hắn mộng có một ngày hắn cũng có thể học được loại khí kỳ diệu như thế.
Lí Ngang bật cười hỏi:
- Thế nào, ngươi có hứng thú luyện khí hay không?
Á Văn vừa nghe không khỏi thập phần hưng phấn, hét lên:
-Tiểu cữu, người dạy ta sao?
Lí Ngang lắc đầu nói:
- Giới luật tại sư môn đã quy định, ta không thể tùy tiện thu ngươi làm đồ đệ, truyền cho ngươi luyện khí pháp.
Á Văn nghe xong không khỏi tiu nghỉu thất vọng, nhưng Lí Ngang lại lộ ra một tia giảo hoạt, cười tà dị nói:
- Ta đích xác không thể dạy ngươi bổn môn luyện khí pháp, nhưng môn quy bổn môn lại không có quy định rằng ta không thể hướng dẫn ngươi luyện khí.
Á Văn sửng sốt, nhìn thấy nụ cười của y, hắn cũng nhịn không được cười:
- Hi hi, tiểu cữu, nhìn người đúng là nhất biểu đấng nhân tài, phong độ có thừa, không ngờ người cũng giảo hoạt như vậy!
Lí Ngang gõ lên đầu Á Văn, trừng mắt nói:
- Tiểu đầu quỷ, nói cho rõ ràng, ta đây là vì ai hả?
Á Văn xoa xoa đầu nịnh bợ:
- Đúng vậy! Đúng vậy! Tiểu cữu, là người thông minh nhất, hết thảy đều là vì đứa cháu này. Thật là cực khổ cho người rồi!
Lí Ngang thấy hắn như vậy không khỏi bật cười.
Y tiếp:
- Tới đây, trước tiên tiểu cữu sẽ giúp ngươi kiểm tra thuộc tính một phen, xem ngươi nên tu tập theo theo hướng nào mới tốt.
Á Văn đầy nghi vấn hỏi:
- Tiểu cữu, con người cũng có thuộc tính sao?
Lí Ngang thản nhiên nói:
- Sao lại không có! Nên biết rằng, thiên địa vạn vật đều có một vài thuộc tính được biểu hiện rõ ràng. Như huyễn thú, chúng chỉ có thể biểu hiện rõ ràng một trong các loại thuộc tính, có khi hiển thị không rõ ràng. Còn với loài người, vì không hiển thị rõ dưới hình thức nào nên có vẻ như con người không có thuộc tính. Việc luyện khí liên quan đến các phản ứng khác nhau, cho nên phải thận trọng đối với các hiện tượng lạ, cần phải xác định là thuộc tính gì để tránh khi luyện khí lại phát sinh xung đột đối với thể chất.
Á Văn a lên một tiếng, hắn không nghĩ tới việc luyện khí cần phải chú trọng như thế. Hắn dưới sự chỉ thị của Lí Ngang, hai tay nắm chặt, đặt trên hai mắt, toàn thân buông lỏng.
Chỉ cảm thấy Lí Ngang đặt tay trước ngực hắn, một cổ nhiệt lưu kì dị từ Lí Ngang truyền đến, bắt đầu từ ngực khuếch tán toàn thân hắn. Cả người hắn bắt đầu nóng lên.
Dần dần, trước mắt dường như xuất hiện một đạo ánh sáng, nói không rõ là màu gì, chỉ thấy càng lúc càng sáng. Hai mắt hắn ngày càng không thể chịu được luồng ánh sáng này, không khỏi kêu khẽ lên một tiếng.
Hắn hé mắt ra, trước mắt chói lòa, mãi một lúc sau mới khôi phục bình thường. Lúc này, Á Văn mới phát hiện Lí Ngang chẳng biết khi nào đã thu hồi tay khỏi ngực hắn, nhìn hắn mỉm cười.
Sau khi thấy hắn khôi phục vẻ bình thường, Lí Ngang hỏi:
- Thế nào? Á Văn, ngươi nhìn thấy ánh sáng đó màu sắc thế nào?
Á Văn hồ nghi nói:
- Tiểu cữu, cháu không biết nữa. Chỉ thấy trước mắt rất sáng, sáng đến nỗi cháu không thể chịu được.
Lí Ngang cười nói:
- Nguyên lai ngươi là thuộc tính hệ Quang.
Y giải thích nói:
- Vừa mới rồi ta đưa vào trong thân thể ngươi chính là khí năng lượng của ta. Do trong cơ thể ngươi chưa bao giờ có chuyện có dòng khí xâm lấn như thế, nên sau khi dòng khí của ta truyền vào, thân thể ngươi bằng bản năng sẽ bài xích dòng khí đó ra. Hai mắt của ngươi không có quan hệ đến việc rèn luyện, cho nên đương nhiên khi luồng khí trong thân thể dâng cao, ngươi có thể nhìn thấy màu sắc khí của chính mình. Nếu là thuộc tính Phong sẽ có màu xanh biếc; thuộc tính Hỏa màu đỏ; thuộc tính Thủy màu lam; thuộc tính Thổ màu vàng; thuộc tính Ám màu đen; còn lại thuộc tính Quang là ánh sáng không có màu sắc.
Á văn gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Lí Ngang nói tiếp:
- Sau khi biết được thuộc tính, tiếp đến là phải quyết định phương pháp luyện khí. Á Văn, ngươi luyện nội gia hay ngoại gia?
- Nội gia và ngoại gia có gì khác nhau?
Á Văn nghi hoặc hỏi.
Lí Ngang giải thích:
- Theo nội gia chuyên môn luyện khí mà nói, thời gian luyện khí càng lâu, khí càng thâm hậu, mỗi lần động tay đều có uy lực to lớn; còn ngoại gia khi luyện khí thành công, sẽ chuyển sang luyện tập ngoại môn chiêu thức, tìm kiếm khả năng phát huy uy lực lớn nhất. Trong nửa giai đoạn đầu, tiến độ và uy lực của nội gia không nhanh bằng bằng ngoại gia, nhưng nửa giai đoạn sau, ngoại gia lại không bằng một phần mười nội gia. Muốn lựa chọn như thế nào thì ngươi phải tự mình suy xét.
Á Văn tham lam hỏi:
- Tiểu cữu, chẳng lẽ không thể trong ngoài nội ngoại gia cùng tu luyện sao?
Lí Ngang nhíu mày nói:
- Người kiêm tu cả nội ngoại gia không phải không có, nhưng con người cuộc sống có hạn, thân mình luyện khí thật sự là rất khó thành tựu, muốn một người kiêm cả nội ngoại gia thực quá khó khăn. Bất quá, kỳ thật cho dù là ngoại gia hay nội gia, nền móng đều là giống nhau, phải có cơ bản mới có thể cầu mong phát triển. Bởi vậy, ta thấy ngươi trước tiên nên lựa chọn sớm, xây dựng nền móng trước, những chuyện khác lo sau.
Á Văn gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý, sau đó hỏi:
- Tiểu cữu, ta nên bắt đầu luyện khí như thế nào đây?
Lí Ngang khẽ cười nói:
- Chớ nóng vội, bây giờ ngươi nên luyện cho tốt thể năng đã. Phải biết rằng, thân thể con người không lúc nào là không tiêu hao năng lượng. Nếu thể năng của ngươi càng mạnh, thân thể sẽ quen dần với trạng thái hoạt động kịch liệt, nên khi hoạt động bình thường nhất định sẽ giảm bớt tiêu hao năng lượng so với người bình thường, như vậy sẽ có khả năng tích lũy năng lượng tự nhiên nhiều hơn. Hơn nữa, nếu thân thể tráng kiện, cho dù là trên phương diện luyện khí, công kích địch nhân hay phòng ngự đều có tác dụng lớn.
Á Văn gật đầu, nói:
- Cháu hiểu rồi.
Lí Ngang lại nói:
- Thời gian không còn sớm, muốn như thế nào để tăng cường thể lực chính mình thì ngươi cứ tự mình suy nghĩ. Bây giờ ta trước tiên sẽ dạy ngươi cơ bản làm thế nào luyện khí.
Suy nghĩ một chút, y nói tiếp:
1- Bổn môn chia luyện khí làm 5 bước:" Dưỡng khí "," Tập khí "," Luyện khí "," Hóa khí "," Dẫn khí ". “Dưỡng khí” tức là bồi dưỡng nơi phát ra khí, khiến cho khí trong cơ thể ngày càng lớn mạnh; “Tập khí” là bắt đầu tích lũy khí lại; “Luyện khí” là luyện hóa khí tích lũy trong cơ thể, khiến cho nó càng thêm tinh thuần. Ba bước này chỉ là cơ bản của phép luyện khí, có thể nói, tuy ba nhưng thật ra chỉ là một bước mà thôi. “Hóa khí” là hình thức phát huy các loại khí tích lũy được, thuộc loại ứng dụng kỹ xảo. “Dẫn khí” thì tùy thuộc khả năng lĩnh hội của từng người, ta cũng không rõ nên không thể nói cho ngươi biết được, chỉ biết là dường như khi hoàn thành giai đoạn này, có thể khai thiên tích địa, phi thăng thành tiên. Được rồi, ngươi chú ý, ta trước tiên dạy ngươi vài câu khẩu quyết, ngươi cần phải mỗi ngày luyện tập, trừ phi trong cơ thể đã cố định được khí, bằng không mỗi ngày không được luyện khí dưới bốn giờ.
Nói xong, Lí Ngang lập tức dạy Á Văn một đoạn khẩu quyết, sau đó giải thích chi tiết cho đến khi Á Văn hoàn toàn hiểu được mới thôi.
Sớm ngày thứ hai, Lí Ngang đến gặp Ngự Lai cáo từ, rời khỏi Tư Đạt Khắc gia tộc. Á Văn mặc dù thật sự không muốn, nhưng cũng biết Lí Ngang là muốn trở về phúc đáp với ngoại công nên đành để cho y đi.
Lí Ngang sau khi rời đi, Á Văn cũng bắt đầu luyện khí.
Mỗi ngày, chỉ thấy Á Văn lưng đeo một túi thật nặng, tại phòng luyện võ trong công tước phủ không ngừng chạy, huấn luyện thể năng, gia tăng cường lực thể năng chính mình.
Sau khi huấn luyện thể năng, hắn còn đồng thời y theo Lí Ngang dạy luyện tập hít thở pháp, khiến cho sự mệt nhọc trong huấn luyện thể năng tiêu trừ hơn phân nửa, đồng thời, năng lượng dư thừa cũng bắt đầu tích lũy.
Mỗi tối cứ sáu giờ luyện tập luyện khí theo như Lí Ngang dạy, nửa tháng nay, Á Văn phát giác rất có tiến bộ, rõ ràng nhất là sau lần chạm trán với Nạp Khẳng.
Hôm ấy, Á Văn vừa từ phòng luyện võ ra. Sau khi hoàn tất luyện tập thể năng, Á Văn muốn trở về tắm rửa thoải mái, nghỉ ngơi một chút, rồi lại đến luyện khí.
Ai ngờ hắn vừa ra khỏi phòng luyện võ, lại gặp phải Nạp Khẳng đang ở ngoài cửa, bộ dạng có vẻ cũng muốn đi vào phòng luyện võ.
Á Văn không để ý đến y, tiêu sái đi ra ngoài. Nạp Khẳng lúc đó cũng vừa trông thấy Á Văn.
Lập tức, trên mặt y hiện lên nụ cười tà dị mà Á Văn vô cùng chán ghét.
Chỉ thấy y cung kính hành lễ, hỏi:
- Á Văn thiếu gia vẫn khỏe chứ? Nghe những người trong phủ nói, thiếu gia gần đây mỗi ngày đều đến phòng luyện võ, sau đó mệt mỏi rời đi, ta vốn dĩ không tin. Chẳng biết thiếu gia đang luyện tuyệt học kinh thế gì vậy?"
Á Văn mất kiên nhẫn nói:
- Chuyện đó không liên quan đến ngươi.
Nói xong, hắn muốn định bỏ đi. Ai ngờ Nạp Khẳng chuyển người, tấm thân to lớn chắn ngang thân hình gầy còm yếu ớt của Á Văn.
Y nói:
- Á Văn thiếu gia, ngươi không nên như vậy. Tốt xấu gì chúng ta cũng coi như là bằng hữu, tiết lộ một chút đi!
Á Văn bực bội dùng tay đẩy y ra, cả giận nói:
- Tránh ra, đừng làm phiền ta.
Kẻ khác mà thấy nhất định kinh ngạc chuyện đã xảy ra. Nạp Khẳng bị Á Văn đẩy lui về sau hai bước.
Đừng nói là Nạp Khẳng giật mình, Á Văn vì biết rõ trình độ của Nạp Khẳng lại càng kinh ngạc hơn. Hắn tự biết mình vẫn chưa xuất bao nhiêu lực, nhưng có thể dễ dàng đẩy lui Nạp Khẳng cao hơn hắn cả cái đầu, thực làm cho Á Văn kinh hãi trong lòng.
Nhưng ngoài mặt hắn vẫn thản nhiên nói:
- Cút ngay, đừng ngáng đường ta.
Nói xong, không để ý tới Nạp Khẳng, Á Văn liền tự thân rời đi, hoàn toàn không biết phía sau hắn vẻ mặt Nạp Khẳng lộ ra sự giận dữ xen lẫn đố kị.
Y hoàn toàn không ngờ được. Mười ngày trước, Á Văn lúc đó mặc cho hắn đùa bỡn trong tay, thế nhưng hôm nay lại có thể đẩy hắn lùi lại hai bước. Mặc dù hiện tại Á Văn vẫn chưa thể được xem là đối thủ xứng tầm với hắn, nhưng tốc độ tiến bộ thế này cũng quá kinh người.
Hắn nghiến răng, thầm nghĩ :
- Quả nhiên là đang luyện cái gì đó. Mới bắt đầu mà đã được như thế, nếu thực sự để cho ngươi luyện thành, ta đây sẽ rất thảm a.
Trong lòng bất giác hình thành một kế hoạch.
Qua cuộc chạm trán với Nạp Khẳng, Á Văn đối với luyện khí pháp mà Lí Ngang dạy càng thêm tin tưởng.
Khỏi cần phải nói, hắn lập tức tự động gia tăng trọng lượng luyện tập của mình, vốn trước kia lưng đeo ba mươi cân nay tăng lên năm mươi cân, luyện khí từ bốn giờ lên sáu giờ. Mặc dù là một ngày chỉ còn ngủ không đến ba giờ, nhưng vì có Thiên Tâm Quyết nên thần tăng hơn trước cả trăm lần. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK