• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

vừa sáng sớm, mặt trời vẫn chưa mọc, Á Văn đã giặt giũ xong, và đã luyện thiên tâm chân khí được 1 lúc.

Nhìn quanh 4 phía, Á Văn bất giác thấy vẻ đẹp tĩnh mịch của phong cảnh, trước mắt hắn,1 cái sân nằm riêng biệt, 1 căn lầu 2 gác với 2 màu xanh trắng xen kẽ, còn có 1 cái sân nhỏ khoảng hơn 60m2, chòi nghỉ mát,

hòn non bộ, cái cầu nhỏ, nước chảy, tất thảy đều có, cách bài trí thì không còn gì để nói, trông cổ kính mà phong nhã, khiến ai ở đó đều rất thoải mái dễ chịu, hơn nữa, ở đây lại càng không có ai đến quấy nhiễu, trừ những lúc Á Văn cần, kéo sợi dây chuông trong phòng gọi người hầu tới, thì chẳng có ai đến đây, Á Văn sẽ có được 1 đêm yên tĩnh.


Vừa luyện xong thiên tâm chân khí, Á Văn thấy toàn thân ấm lên, rất dễ chịu, tinh thần cũng rất tốt.

đột nhiên, 1 bóng người bước vào sân, Á Văn nhìn ra, thì ra là Cái Xích, Á Văn lập tức từ trong chòi bước ra, chào: “cháu chào bá phụ.”

Cái Xích cười nói: “Á Văn, cháu dậy sớm vậy, tối qua ngủ ngon không?”

Á Văn nhìn xung quanh, cười đáp: “không khí ở đây rất tốt, lại rất yên tĩnh, lâu lắm rồi cháu mới ngủ ngon như vậy.”

Cái Xích cười lớn, Á Văn hỏi: “bá phụ, sao người ra đây sớm vậy, có việc gì không ạ?”

Cái Xích gật đầu, đáp: “cháu dậy sớm như vậy, chắc đang luyện khí công!”

Không phải câu hỏi, là 1 câu khẳng định, Á Văn gật đầu, đáp: “đúng là cháu có luyện khí công, nhưng vừa luyện xong rồi, bá phụ có việc gì không?”



Cái Xích nói: “Á Văn cháu luyện khí gì vậy, có phải phá ma chân khí?”


Á Văn đáp: “Cháu luyện thiên tâm chân khí.”


Cái Xích ngạc nhiên: “Thiên tâm chân khí? Không phải Phá ma chân khí gia truyền của nhà cháu sao?”

Á Văn vừa nghe, sững người hỏi lại: “sao bá phụ biết phá ma chân khí của nhà cháu?”


Cái Xích cười đáp: “vốn là cây trụ cột của Bang Công Quốc Hoa Na, mấy người chúng ta sao có thể không đi tìm hiểu căn nguyên của nhà Tư Đạt Khắc cháu chứ?”

Á Văn nghe xong thấy rất phải, chỉ có điều bỗng nhiên cảm thấy tinh thần hơi suy sụp, trong thời gian chẳng bao lâu,nhà Tư Đạt Khắc bây giờ lại rơi vào hoàn cảnh này?

Nhìn thấy sắc mặt Á Văn bỗng nhiên tối sầm, Cái Xích biết mình bất cẩn đã động đến mối hận thù của Á Văn, vội lảng sang chuyện khác: “Á Văn, Ta hỏi cháu, thiên tâm chân khí của cháu đã có mấy năm công lực rồi?”

Á Văn ngạc nhiên,”mấy năm công lực? thế nào là mấy năm công lực?” Á Văn hỏi vẻ nghi hoặc.

Cái Xích nghe Á Văn hỏi lại, ngớ người: “cháu không biết? Á Văn cháu không biết luyện khí được tính bằng đơn vị công lực sao?

Á Văn cười lắc đầu, thiên tâm chân khí của hắn là hắn tự tìm ra , nhưng những kiến thức luyện công thông thường, có khi hắn còn không bằng 1 đứa học trò.


Cái Xích không thể hiểu nổi:

“ta thật không hiểu rốt cuộc cháu học như thế nào mà ngay cả đến những điều cơ bản cũng không biết, được rồi được rồi, cháu nghe kĩ đây , cái gọi là chân khí là những người luyện công chúng ta dùng những cách đặc biệt, dự trữ năng lượng trong cơ thể, dựa vào những phương thức tu luyện khác nhau, những chân khí dự trữ cũng có hình thức khác nhau,

căn cứ vào những hình thức khác nhau đó, các loại chân khí cũng có những đặc điểm không giống nhau, dựa vào đặc điểm, chân khí sẽ có những tên gọi khác nhau, giống như liệt nhật chân khí của ta, và phá ma chân khí của nhà cháu, đều có đặc tính cực cương chí liệt,là thuộc loại chân khí cực cương, còn cái gọi là năm chân khí, chính là đơn vị tính toán cơ bản của luyện khí, lấy lượng khí luyện được trong vòng 1 năm để phán đoán công lực cao hay thấp, chắc cháu biết thời gian luyện chân khí càng lâu thì càng thâm hậu chứ?”


Á Văn gật đầu, nhưng hắn lại có 1 câu hỏi mới:

“bá phụ, nếu theo bá phụ nói như vậy thì quả là 1 sự so sánh rất khách quan, nhưng cháu lại có 1 nghi vấn, theo cháu nghĩ, mức độ chăm chỉ luyện khí của mỗi người không giống nhau, nên công lực mỗi người có được trong 1 năm luyện khí đương nhiên cũng khác nhau, như vậy chẳng phải không công bằng sao?”

Cái Xích mỉm cười cười, nói: “câu hỏi rất hay, đúng như cháu nói, chỉ dựa vào thời gian luyện khí để tính thì đương nhiên không công bằng, các bậc tiền bối của chúng ta đã nghĩ ra 1 cách tính vừa khách quan, vừa công bằng, cháu xem, dùng quả cầu năng lượng này, người luyện khí sẽ cho chân khí vào trong đó,

nếu độ sáng của cầu năng lượng thay đổi, đo xem rốt cuộc lượng chân khí trong cơ thể là bao nhiêu, sau đó lại đối chiếu với lượng của 1 năm chân khí cơ bản mà các bậc tiền bối đã mất rất nhiều công sức đo tính, là sẽ có thể tính toán 1 cách khách quan rồi.”


vừa nói, Cái Xích vừa lôi ra từ trong bụng 1 quả cầu trong suốt, đưa cho Á Văn.



Á Văn thích thú cầm lại xem.

Cái Xích mỉm cười: “Á Văn, cháu thử xem, phút chốc vận dụng toàn bộ công lực cho chân khí trong cơ thể vào trong đó xem.”

Á Văn cười, cũng không thấy động tác của hắn, quả cầu năng lượng trong tay đã phát ra ánh vàng mãnh liệt, ánh sáng chói mắt làm tay Á Văn ẩn trong ánh sáng vàng, may mà ánh vàng chỉ sáng lên rồi tắt ngay, trở về nguyên trạng.

Nhưng Cái Xích đã há hốc mồm kinh ngạc : “Á Văn, ban nãy cháu đã dùng hết công lực chưa?”

Á Văn cũng bị sự phản ứng kịch liệt của quả cầu năng lượng dọa 1 trận, ngượng ngùng nói: “cháu xin lỗi, hình như cháu ra lực quá mạnh.” hắn không dám nói mình mới chỉ dùng 8 phần công lực mà thôi.


Cái Xích kinh ngạc: “Á Văn, ta thật không biết cháu đã luyện như thế nào, công lực của cháu có lẽ không hề thua kém gì ta, theo ta, chân khí của cháu ít nhất đã có đến 50 năm công lực, cháu nói cháu mới 18 tuổi, ta thật không thể hiểu cháu rốt cuộc đã luyện như thế nào?”

Nếu Cái Xích biết được rằng Thiên tâm chân khí của Á Văn thực tế sớm đã vượt qua 60 năm, thì chắc còn kinh ngạc hơn nữa, nếu lại biết thiên tâm chân khí của Á Văn còn không thể bằng được 1 loại năng lượng khác mà cậu có – tinh thần dị lực, e rằng Cái Xích sẽ xỉu ngay tại chỗ.


tất cả đều là do Á Văn ngay từ khi bắt đầu luyện thiên tâm chân khí đã tu luyện tuần hoàn 36 lần khác hẳn với những người bình thường ,

thêm nữa Á Văn trước khi chưa luyện chính thức, đã có cơ sở cực kì thâm hậu, sau này lại qua 1 năm phiêu bạt, dưới sự uy hiếp của cái chết đã khiến hắn làm cho thiên tâm chân khí tăng lên gấp bội, điều quan trọng nhất là Á Văn lại giành được chiếc dùi thần chỉ có trong những lời đồn đại,

nhờ sự giúp đỡ của dùi thần, Á Văn đã thu nạp được nguồn năng lượng to lớn của dùi thần, biến năng lượng này thành thiên tâm chân khí của mình,

càng làm cho thiên tâm chân khí của hắn nhanh chóng mạnh lên gấp bội, bởi vậy mới tạo nên 1 trình độ chân khí thâm hậu không hề hợp với tuổi của hắn.

đương nhiên, những điều này ngay đến chính Á Văn cũng không hiểu rõ được, nhưng hắn vẫn biết thiên tâm chân khí của mình đã luyện đến trình độ nào, biết mình có thể đấu được với Cái Xích, dù sao Á Văn cũng cảm thấy rất vui.

Cái Xích nhìn Á Văn như đang nhìn cái gì đó, bỗng nhiên cười nói:

“Á Văn cháu thật xứng đáng là ác quỷ ánh trăng, sự tu luyện chân khí của cháu thâm hậu đến mức người bình thường có nằm mơ cũng không nghĩ đến, ta có thể yên tâm được rồi.”


Á Văn ngạc nhiên, công lực thâm hậu của hắn thì có liên quan gì đến sự yên tâm của Cái Xích? Á Văn vội hỏi nguyên nhân?


Cái Xích sau 1 hồi giải thích Á Văn mới hiểu, hoá ra, Cái Xích lần này định mời3 vị khách khanh, ngoài Á Văn ra còn có 2 người nữa, đều là những nhân vật có tiếng trong liên minh Kì Lan lầu, 1 người là Hoả Ma Đạo – Uý Đề.

Phì Tế, nghe đồn là đệ tử của Băng viêm ma long sứ - 1 trong 10 tay cao thủ đại lục, rất giỏi Hoả diệm ma phả, 1 lần trong 1 đêm đã cho hơn 800 tên đạo tặc Tự tề Minh hoành hành ở liên minh phía bắc thành tro bụi;

còn 1 người là Đại địa kị sĩ –Sắt Lạc.Ca Cát Sa, với cây kiếm tử tinh quang trong tay đã đánh cho thiên lam môn ở phía đông liên minh kì lan lầu không kịp trở tay.

Hơn nữa hắn còn là 1 tay kiếm thiên tài của ma vũ song tu, rất giỏi địa hệ ma pháp.


2 người này là 2 tay cao thủ kiệt xuất nhất của liên minh kì lan lầu trong 10 năm nay, trong liên minh kì lan lầu không còn địch thủ, thiết huyết minh của Cái Xích 3 năm trước đã chú ý đến bọn chúng,

đã có ý định mời chúng đến, nhưng, 5 ngày trước, Cái Xich nhận được tin, 2 tên này đã cự tuyệt lời mời của thiết huyết đoàn,Uý Đề.phì Tế rúc trong lòng của thánh ma đạo dung binh đoàn, Sắt Lạc.ca Cát Sa thì bây giờ đang mật đàm tường tận với Băng tuyết lầu dung binh đoàn,

xem ra gia nhập băng tuyết lầu chỉ là chuyện sớm muộn, thành ra bây giờ 3 người khách khanh được mời thì chỉ có Á Văn là gia nhập chính thức,

trong 3 người Á Văn là người nhỏ nhất, công lưc cũng bị cho là thấp nhất,

bởi vậy tối qua khi Cái Xích tuyên bố Á Văn gia nhập liên minh, lập tức gây nên sự phản đối, trong đó phản đối kịch liệt nhất là thống lĩnh Lưu Thủ của đoàn bộ thất đại đoàn.



điều nghi ngờ lớn nhất của họ là Á Văn có dễ dàng thừa cơ đại chiến hay không, dù gì, không ai hiểu rõ hơn họ về quyền lợi và trách nhiệm của khách khanh, nhưng cái khó là việc để Á Văn làm đoàn trưởng của các khách quan, bởi vậy họ đã nghĩ ra 1 cách, đó là hi vọng Á Văn có thể vượt qua được thiết huyết tam nan.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang