Trên máy bay đến Đường Hải, Lưu Minh nhìn những đám mây ngoài cửa sổ, trong lòng tràn đầy cảm thán.
Lúc rời khỏi nơi này, anh mới chỉ là một đứa trẻ hơn mười tuổi, thời gian thoi đưa, từ một đứa nhóc ngây thơ giờ đã lột xác thành một thiếu niên trẻ tuổi.
Khi bố mẹ mất anh vẫn còn nhỏ, được lão bất tử nhận nuôi, còn dạy thêm tài lẻ cho.
Ngày hôm qua, lão bất tử nói năng lực của anh cũng khá rồi, có thể xuống núi lang bạt kiếm sống, mới đưa cho anh một tấm vé máy bay.
Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh Review Rating: 0.0 out of 10 based on 0 reviews.
5 Chương mới cập nhật Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Danh sách chương Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Chương 101 “Thu Vũ, không được vô lễ!”
Chương 102 “Thần kỳ như vậy?
Chương 103 “Anh đang chữa bệnh?”
Chương 104 “Vừa rồi chỉ đùa thôi, mọi người đừng cho là thật!”
Chương 105 “Nếu cậu đã tin tôi, hãy nghe tôi!”
Chương 106 “Xuân Hoa này cũng khá thú vị!”
Chương 107 “Lần này khóc ra tiếng mán rồi!”
Chương 108 “Con mẹ nó, tay mình sao đen quá vậy!”
Chương 109 “Hai người muốn đặt gì?”
Chương 110* Bộ ba đồng nhất.
Chương 111 Quỷ mới tin lời của anh!
Chương 112 “Không dám, không dám!”
Chương 113 “Nếu thực sự uống say thì làm thế nào?”
Chương 114 “Hầu Tử, cậu đúng là có nhiều chủ ý quỷ quái!”
Chương 115 Ai có thể đến cứu tôi không?
Chương 116 “Trong công ty của bố tôi chỉ có cô ấy trông còn được!”
Chương 117 “Tôi tự phạt ba ly được không?”
Chương 118 “Mày là võ giả?”
Chương 119 “Mày cho cô ấy uống thuốc mê gì?”
Chương 120 Ăn vào sẽ chết đấy!”
Chương 121 “Cô là ai, sao lại quen biết cô Hạ Chi?”
Chương 122 “Là ông nội mày đây!”
Chương 123 “Lúc này nên có một bản nhạc mới vui!”
Chương 124 “Quá đáng!”
Chương 125 Rốt cuộc người này là ai?
Chương 126 Câu này nói vô cùng ấm áp.
Chương 127 “Hình như lần này mắc bẫy rồi”.
Chương 128 “Rốt cuộc cô muốn thế nào?”
Chương 129 “Là tên nhà quê đó!”
Chương 130 “Thật hay đùa vậy?”
Chương 131 “Cô là Mạc tổng sao?”
Chương 132 “Hàn Chí Siêu, anh điên rồi à?”
Chương 133 “Cô ta là ai?”
Chương 134 “Đây chính là nhà anh sao, cảm giác thật ấm áp”.
Chương 135 “Cũng đâu phải chỉ cho mình cô ăn!”
Chương 136 “Anh nói cô ấy là tổng giám đốc Mạc!”
Chương 137 “Cứ vậy đi!”
Chương 138 “Thạch Đầu, nhận lấy!”
Chương 139 Chỉ là kế hoạch lại có thay đổi không theo kịp.
Chương 140 “Tôi cũng tính vậy đấy!”
Chương 141 Cũng không ai như cô ta.
Chương 142 Chẳng lẽ anh là người giàu nhất Đường Hải sao?
Chương 143 “Tìm một kỹ thuật viên xinh đẹp nhé!”
Chương 144 Nơi này quả nhiên có điều cổ quái!
Chương 145 Là một người phụ nữ yêu mị đến xương cốt.
Chương 146 Nếu không tôi nhất định sẽ cho anh biết mặt!”
Chương 147 “Chẳng thú vị gì, về nhà thì hơn!”
Chương 148 “Người bình thường làm sao có thể giết chết mị hồn?”
Chương 149 “Các anh biết tôi à?”
Chương 150 “Làm người thì phải biết mình là ai!”
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK