Mục lục
[Dịch]Trọng Sinh Vi Quan- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Lập cùng Phạm Ngọc Hoa chụp ảnh cưới xong đã là 4h chiều. Hai người trưa chỉ ăn qua loa nên khá đói. Mà Tiếu Thiên Cường mặc dù nói muốn mời khách nhưng đến bây giờ cũng không có điện thoại, lát nữa Hứa Lập cũng không tiện dẫn Phạm Ngọc Hoa đi cùng. Cho nên hai người tìm một quán ăn nhanh. Mới ăn được một nửa thì Tiếu Thiên Cường gọi điện thoại tới xin mời Hứa Lập đến nhà hàng gặp nhau. Hơn nữa y còn thần bí nói.

- Lần này có một vị khách thần bí, nhất định làm cậu ngạc nhiên.

Hứa Lập không biết Tiếu Thiên Cường nói vị khách thần bí kia là ai, chẳng qua nhất định không phải Quách Duy Như cùng Tôn Lệ rồi. Hơn nữa Tiếu Thiên Cường cũng không có đề cập hai người này, Hứa Lập thầm đoán chẳng lẽ là Tiếu Khắc. Nhưng chắc không phải rồi, mình và Tiếu Khắc không có tiếp xúc gì, thậm chí gặp mặt riêng cũng chưa từng. Tiếu Khắc vì giữ thân phận siêu nhiên của mình nên ít khi tụ hội với người bên phía Mã Tuấn Tùng cùng Văn Thiên. Vậy nếu không phải Tiếu Khắc thì sẽ là ai?

Hứa Lập đưa Phạm Ngọc Hoa về nhà rồi lái xe thẳng tới nhà hàng. Xe Hứa Lập đang đi là xe thuộc sở hữu của công ty Shunin nhưng thực tế là do Hứa Lập tự bỏ tiền ra. Chẳng qua hắn một bí thư thị ủy mới 27 tuổi lại đi BMW khó tránh khỏi bị người dèm pha, hắn đành lấy công ty Shunin ra làm bia đỡ đạn cho mình, biển số xe cũng là ở Xuân Thành, lúc nào hắn lên tỉnh sẽ dùng tới.

Đến nhà hàng Hứa Lập theo lời Tiếu Thiên Cường mà trực tiếp lên tầng sáu. Tiếu Thiên Cường đã sớm chờ hắn ở cửa, vừa thấy Hứa Lập đã đi lên nói:

- Là ông anh này không đúng, lát tôi tự phạt ba chén coi như xin lỗi.

Nói xong y nhỏ giọng nói.

- Chú tôi cũng ở trong, lát nói giúp tôi vài câu đó.

Hứa Lập mỉm cười, Tiếu Thiên Cường trong thời gian này im lặng không liên lạc với mình, bây giờ Tiếu Khắc lại ra mặt gặp mình, Hứa Lập kỳ thật cũng có thể giải thích. Hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân tỉnh chưa kết thúc, các vị lãnh đạo tỉnh sao có thể yên ổn được. Mà lãnh đạo ở cấp bậc như Tiếu Khắc nếu không đợi có quyết định cuối cùng thì sao có thể dễ dàng tỏ thái độ? Nếu như là trước hội nghị truyền ra việc Tiếu Thiên Cường chấp nhận điều tới Vọng Giang làm bí thư thị ủy thì sẽ làm người phía Mã Tuấn Tùng nghĩ như thế nào? Mã Tuấn Tùng nhất định Tiếu Khắc đã cùng Văn Thiên liên hợp lại, vì hạn chế thực lực của phía Văn Thiên không chừng hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân lần này sẽ có phân tranh gì đó.

Nhưng hôm nay lại khác, hội nghị đã kết thúc, Văn Thiên được bầu làm chủ tịch tỉnh Cát Lâm với số phiếu cao, Văn Thiên có đủ thực lực chống lại Mã Tuấn Tùng. Lúc này Tiếu Khắc cho dù cùng Hứa Lập gặp mặt, Mã Tuấn Tùng cũng không dám nói này nói kia vì sợ có thêm kẻ địch.

Hứa Lập đi theo Tiếu Thiên Cường tiến vào phòng chữ Thuận đã thấy Tiếu Khắc ngồi ở chính giữa. Tiếu Khắc hôm nay không mặc cảnh phục nhưng ngồi rất thẳng, mặt mặc dù không có vẻ nghiêm túc nhưng vẫn toát ra khí phách vốn có.

Tiếu Khắc hôm nay có thể tới đây mặc dù là trong dự liệu của Hứa Lập nhưng Hứa Lập lại không nghĩ Tiếu Khắc là vị khách thần bí kia. Nhưng Hứa Lập nhìn sang bên cạnh Tiếu Khắc lại ngẩn ra. Chỉ thấy một người trẻ tuổi ngồi cạnh Tiếu Khắc đang nháy nháy mắt với mình. Đây không phải Tiếu Lợi Phi thì là ai? Y sao tới đây? Hơn nữa hôm nay Tiếu Thiên Cường mời mình là tiệc rượu trong nhà, vậy sao Tiếu Lợi Phi cũng ở đây?

Không đợi Hứa Lập suy nghĩ cẩn thận, Tiếu Lợi Phi đã đứng lên đi tới trước mặt hắn, ôm chặt lấy Hứa Lập.

- Hứa lão đệ, chúng ta đã lâu không gặp rồi. Hôm nay chúng ta không say không về.

Hứa Lập cũng ôm chặt lại đối phương.

- Anh sao cũng ở đây?

Nói xong Hứa Lập quay đầu lại nhìn thoáng qua Tiếu Thiên Cường:

- Đây là khách thần bí mà anh nói?

Tiếu Thiên Cường cười nói:

- Tiếu Lợi Phi là em họ tôi thì đương nhiên có thể tham gia rồi.

Tiếu Khắc ngồi ở đó cũng không có đứng dậy. Y mỉm cười khá vui vẻ, thông qua thời gian dài thầm quan sát và nói chuyện với hai anh em Tiếu Thiên Cường, Tiếu Khắc có thể cảm nhận được Tiếu Thiên Cường cùng Tiếu Lợi Phi có tình huynh đệ thật sự với Hứa Lập. Người có thể cùng làm bạn với Tiếu Thiên Cường và Tiếu Lợi Phi, Tiếu Khắc cũng không thể không nói Hứa Lập quả thật có lực tương tác hơn xa người bình thường.

Hứa Lập nghe xong Tiếu Thiên Cường nói đầu tiên là sửng sốt nhưng lập tức cũng nở nụ cười.

- Thì ra hai người là anh em. Sớm biết anh là huynh đệ của Tiếu Lợi Phi thì chúng ta đã sớm là bạn rồi.

Thả Tiếu Lợi Phi ra, Hứa Lập rất lễ phép chào.

- Bí thư Tiếu.

- Ừ, mọi người ngồi đi, ở đây hôm nay cũng không có người ngoài, cậu cũng đừng gọi tôi là bí thư Tiếu. Cậu đã là huynh đệ của hai thằng này thì gọi tôi một tiếng Tiếu thúc đi.

Tiếu Khắc đưa tay ra hiệu Hứa Lập ngồi cạnh mình. Tiếu Lợi Phi ngồi một bên Tiếu Khắc, Tiếu Thiên Cường ngồi ở dưới Hứa Lập.

- Tiếu thúc, Tiếu gia các ngài đúng là có nhiều nhân tài. Không nói thế hệ trước mà ngay cả thế hệ đồng lứa với cháu thì đều là người tài giỏi.

Hứa Lập bây giờ còn là có chút buồn bực, lúc đầu khi đầu tư vào mỏ quặng ở Giang Ninh, Tiếu Lợi Phi không nói Tiếu Khắc là chú mình, hôm nay sao lại có họ?

Tiếu Khắc chưa nói, Tiếu Lợi Phi đã xen vào.

- Cậu còn nói tôi là người tài giỏi ư. Câu này mà cậu nói vào mấy năm trước đó chính là chỉ vào hòa thượng mắng thằng trọc. Tôi làm Tiếu gia mất mặt thì có. Nếu không nhờ cậu giúp thì tôi bây giờ sợ rằng cũng không đáng gì trong mắt mọi người, là kẻ chỉ biết dựa hơi mà sống. Khi đó bố tôi thậm chí cũng không cho tôi lúc ra ngoài nói mình là người Tiếu gia, sợ làm ông mất mặt. Phải vậy không Tam thúc.

Tiếu Khắc gật đầu, y nói với Hứa Lập.

- Không sợ làm cậu cười, khi đó Lợi Phi quả thật không được người thích, Tiếu gia nổi tiếng trong hệ thống công an toàn quốc, cho tới bây giờ đều có tiếng là dám đánh. Tiếu gia cả nam lẫn nữ có mấy chục người theo ngành cảnh sát, chức vụ cao nhất chính là ông anh con nhà Nhị thúc – Tiếu Kiệm cũng chính là bố của Lợi Phi, những người khác cho dù không có tham gia vào ngành cảnh sát nhưng cũng đều làm ra một phen sự nghiệp. Chỉ có Lợi Phi từ nhỏ bị chi dâu chiều sinh hư, đến 30 tuổi vẫn không làm được việc gì cả. Cũng là do mấy năm trước cậu kéo Lợi Phi mới làm Lợi Phi một lần nữa đứng lên làm người. Lợi Phi bình thường không ít nhắc tới cậu trước mặt chúng tôi, nói tốt về câu.

Nghe xong Tiếu Khắc nói, Hứa Lập mới hiểu được tuy tình cảm giữa mình và Tiếu Thiên Cường cũng là tạm ổn nhưng hôm nay Tiếu Khắc ra mặt gặp mình chủ yếu là vì Tiếu Lợi Phi, hơn nữa còn được bố của Tiếu Lợi Phi – bộ trưởng Bộ Công an Tiếu Kiệm đồng ý.

Tiếu Lợi Phi vốn chỉ xem là tên lưu manh hạng sang ở trên Bắc Kinh, hàng năm dựa vào danh của ông bố mà mua bán sang tay một ít đồ dùng trong ngành cảnh sát, y miễn cưỡng có tiền tiêu xài mà thôi. Đừng nói người ngoài xem thường hắn, ngay cả người trong nhà như anh chị ruột, thậm chí là ông bố cũng coi thường hắn, cho rằng hắn đời này chỉ là con rắn không thể hóa rồng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK