Mục lục
[Dịch]Trọng Sinh Vi Quan- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thị trưởng Hứa, cậu là người trẻ tuổi, tôi chỉ là một lão già, cậu còn không chịu buông tha cho tôi ư?

Lưu Hồng Đào cười nói, Hứa Lập có thể thấy trước mặt Lưu Hồng Đào tươi cười nhưng phía sau lại có hàm ý khác. Nhưng Lưu Hồng Đào cũng đã nói như vậy thì Hứa Lập cũng không có cách nào khác. Còn chuyện cục Công an, Lưu Hồng Đào là bí thư thị ủy không có khả năng không biết, nhưng hắn đã tỏ rõ là không quan tâm Hứa Lập cũng không thể bắt người ta phải nghe. Có lẽ Lưu Hồng Đào có chuyện gì nên không muốn người ta biết suy nghĩ của mình.

- Được rồi, chuyện ở cục Công an tôi sẽ xử lý trước, nếu có gì không đúng thì bí thư Lưu cần kịp thời đưa ra ý kiến quý giá, tránh để người của chúng ta phạm sai lầm.

Nói xong Hứa Lập cáo từ rồi rời đi ra ngoài văn phòng thị ủy, Hứa Lập liền gọi điện cho Diêu Quế Tĩnh. Nói cô có thể chủ động điều tra, nếu Lưu Hồng Đào không muốn tham gia chuyện này thì mình cũng không thể chờ hắn, chuyện này phải làm ngay.

Ngày hôm đó Diêu Quế Tĩnh nói chuyện với sáu bảy tên ở cục Công an từng tặng lễ cho Triệu Quốc Khánh, vấn đề trong đó rất nghiêm trọng. Họ từng liên quan với Trịnh Quân Ba nên bị bắt, chẳng qua muốn họ khai nhất định phải có thời gian, đây chính là vấn đề của mình.

Hai ngày sau, tất cả những người tặng lễ trước sau đều bị tra hỏi, cuối cùng có 14 người bị bắt, toàn bộ là thuộc hạ thân tín của Trịnh Quân Ba hoặc Sử Lâm. Đồng thời ủy ban kỷ luật thị ủy cũng tiến hành điều tra tài chính đối với Triệu Quốc Khánh, cuối cùng phát hiện toàn bộ tài khoản đều lấy thân phận giả lập lên, không thể tra được người lập tài khoản này là ai. Cuối cùng chỉ coi như thu được tài khoản này, còn đối với Triệu Quốc Khánh cũng không có xử phạt.

Từ khi cải cách lại hệ thống công an cho đến nay đã nổi lên một làn sóng lớn, chỉ cần có chuyện gì là mọi người đều biết. Triệu Quốc Khánh quả thật có bối cảnh không nhỏ cho nên mới không có vấn đề gì dù là nhỏ nhất. Đồng thời ủy ban kỷ luật thị ủy bắt những cảnh sát kia khiến mọi người cũng đều hết sức rõ ràng, Triệu Quốc Khánh muốn động tới Trịnh Quân Ba để diệt trừ kẻ đối lập, tiến một bước quan trọng trong công việc.

Lúc này Trịnh Quân Ba như ngồi trên bàn châm, đầu tiên là Lý Đại Sơn bị bắt rồi áp giải lên Giang Ninh điều tra đến nay cũng chưa rõ ràng tình hình. Bạch Lâm dù đã đến Giang Ninh nhiều ngày, tiền tiêu cũng không ít nhưng vẫn không tìm được người thích hợp. Thậm chí cho tới giờ cũng không biết Lý Đại Sơn bị nhốt ở đâu.

Cục Công an giờ xảy ra nhiều chuyện như vậy, những người mình có quan hệ đều bị bắt, kế hoạch của mình và Sử Lâm coi như thất bại. Chẳng những không thể bắt Triệu Quốc Khánh mà còn tạo cơ hội cho hắn gây phiền toái, làm chính mình lâm vào thế bị động, người may mắn không bị bắt lại có thái độ mập mờ, bọn họ không dám cung cấp tin tình báo quan trọng cho mình nữa. Thậm chí Trịnh Quân Ba nghe nói không ít người đã chủ động tự thú, muốn khai ra mình để được khoan dung. Nếu chuyện vẫn tiến triển như vậy thì mình chỉ có một con đường là chạy trốn.

Mỗi lần Trịnh Quân Ba nghĩ như vậy càng hận Triệu Quốc Khánh hơn, coi hắn như cái đinh trong mắt, phải nhổ đi thì mới giải được hận. Mọi chuyện này đều do Triệu Quốc Khánh làm, nhưng Trịnh Quân Ba cũng không ngẫm là do hắn tại Vọng Giang quá kiêu ngạo, ngay cả tân thị trưởng mới nhậm chức cũng dám đánh, khiến tỉnh không hài lòng với thị xã Vọng Giang, muốn điều tra hắn.

Dù hận Triệu Quốc Khánh thấu xương, nhưng Trịnh Quân Ba lại không có biện pháp gì với Triệu Quốc Khánh. Từ ngày xảy ra án kiện tập thể hối lộ tới nay, Triệu Quốc Khánh về cơ bản ở chỗ nhà khách cục Công an, rất ít khi về nơi ở của mình. Hơn nữa Trịnh Quân Ba nghe Dương Chấn nói, Triệu Quốc Khánh đã xin được mang súng, luôn mang theo người. Trịnh Quân Ba chỉ nghĩ tới đây cũng không thấy có cơ hội để mình dùng biện pháp mạnh với Triệu Quốc Khánh. Về phần biện pháp mềm mỏng thì Trịnh Quân Ba cũng thông qua Dương Chấn muốn nói chuyện cùng Triệu Quốc Khánh, nhưng Triệu Quốc Khánh khinh thường không tiếp, muốn đuổi cùng diệt tận, không để mình có con đường sống.

Chuyện Lý Đại Sơn hôm nay không cần phải nói, mới vừa rồi có hơn 10 cảnh sát bị bắt, nếu có một người không chịu được khai ra sự thật đã cấu kết cùng mình phạm tội. Sợ rằng Triệu Quốc Khánh sẽ dẫn người đến bắt mình mang về hỗ trợ điều tra. Một khi mình đi vào sợ rằng cũng khó đi ra.

Trịnh Quân Ba suy nghĩ cuối cùng đi tới quyết tâm. Hôm nay bí thư thị ủy Vọng Giang không hỏi chính sự, Hứa Lập là thị trưởng có thể nói chính là vua ở Vọng Giang, quan trọng hơn là sau lưng Hứa Lập có Phạm Kiệt. Phạm Kiệt mà thấy Hứa Lập gặp chuyện không may sẽ không mặc kệ, Phạm Kiệt có thể lên làm Phó thị trưởng thường trực thị xã Tùng Giang hiển nhiên hắn có một mạng lưới. Có lẽ tại tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh hắn cũng có bằng hữu, cho nên chỉ cần khiến Hứa Lập ngồi cùng thuyền với mình thì chính là trăm lợi mà không có hại.

Lần trước mời Hứa Lập ăn cơm nhưng lại kết thúc trong không khí không vui, cũng không cùng Hứa Lập trao đổi được gì hết. Hôm nay Trịnh Quân Ba chỉ có thể tìm điểm đột phá trên người Hứa Lập, hy vọng có thể kéo Hứa Lập xuống nước thì mình mới có đường sống.

Nghĩ đến đây, Trịnh Quân Ba lập tức bảo Đổng Dương Minh hẹn Hứa Lập lần nữa. Lúc này Đổng Dương Minh đang rất đắc ý. Vì Hứa Lập nhường quyền nên Đổng Dương Minh gần như thành quyền thị trưởng, một tháng qua y giải quyết mọi chuyện trong thị xã. Đổng Dương Minh cũng theo đó mà dần xa lánh Trịnh Quân Ba. Khi nhận được điện thoại yêu cầu của Trịnh Quân Ba, Đổng Dương Minh vẫn đáp ứng. Dù sao đối với chuyện phát sinh ở Vọng Giang hắn hết sức rõ ràng, Đổng Dương Minh càng rõ Triệu Quốc Khánh muốn điều tra Trịnh Quân Ba.

Một khi Trịnh Quân Ba bị bắt sẽ khai ngay ra mình, đến lúc đó mình có nhiều tiền, có quyền lớn cũng khó cứu vãn.

Với yêu cầu của Dương Đổng Minh, Hứa Lập sẽ không cự tuyệt, hắn cũng muốn gặp Trịnh Quân Ba. Hứa Lập biết hắn là một thị trưởng ba tốt nhưng điều này sắp kết thúc, không lâu sau mình và Đổng Dương Minh, Trịnh Quân Ba sẽ có xung đột. Có thể tạo được chút quan hệ tốt với Trịnh Quân Ba vào lúc này, hiểu thêm về đối phương thì nó cũng có chút tác dụng khi quyết chiến.

Lần trước hai người gặp mặt cũng không thoải mái, cho nên tối hôm đó Trịnh Quân Ba chọn một nhà hàng khác mời Hứa Lập uống rượu. Khi Hứa Lập đến nơi thì không ngờ Trịnh Quân Ba đứng ở cửa chờ mình, nhưng lần này không có sắp xếp như lần trước. Bây giờ tin tức rất nhanh, chỉ cần có người biết cuộc sống Trịnh Quân Ba không tốt thì cũng không cần phải lấy lòng hắn, ngay cả Đổng Dương Minh cũng muốn ở nhà để nhận quà nhân viên đưa tới. Vì thế y tìm cớ không tới uống rượu. Cuối cùng Trịnh Quân Ba dứt khoát không tìm người khác, chỉ có mình và Hứa Lập.

Hứa Lập nhìn thấy vậy thầm mừng, xem ra thời gian này Triệu Quốc Khánh chèn ép Trịnh Quân Ba đã có hiệu quả, ít nhất là nhiều người đã rời xa Trịnh Quân Ba, như vậy khiến việc bắt Trịnh Quân Ba giảm bớt không ít áp lực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK