Mục lục
[Dịch]Trọng Sinh Vi Quan- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Vâng, em đã nói mẹ em chỉ lo lắng thừa.

Phạm Ngọc Hoa đắc ý gật đầu, nhưng cô lại nói nhỏ:

- Cho dù anh ở bên ngoài có lăng nhăng cũng không được để em nghe thấy.

Phạm Ngọc Hoa nói xong chạy ra khỏi ngực Hứa Lập đi lấy cơm cho Hứa Lập. Hứa Lập ngồi sửng sốt hồi lâu không nói gì.

Đảo mắt đã tới ngày tiến hành hội nghị thu thập ý kiến nhân dân lần 2 của thị xã Vọng Giang. Lần này không chỉ có chủ nhiệm và các phó chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc thị xã Vọng Giang tham gia, thị trưởng Tô Quảng Nguyên ngồi ở hàng ghế đầu chuẩn bị tiếp nhận câu hỏi chất vấn của ủy viên Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc và quần chúng. Hơn nữa phó chủ nhiệm Tạ Ca thay mặt cho toàn bộ nhân viên Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc thị xã Tùng Giang cũng đến tham dự hội nghị. Hứa Lập vốn không muốn tới những nơi như thế này nhưng Tạ Ca trực tiếp tới nên Hứa Lập phải đến tiếp đón. Hơn nữa tham gia hội nghị ngoài thành viên Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc còn có rất nhiều người dân bình thường, phòng hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc thị xã Vọng Giang không chứa được nhiều người như vậy. Mọi người không làm gì khác hơn là chuyển việc thu thập ý kiến sang phòng hội nghị chứa hơn 1000 người ở khách sạn Vọng Giang.

Hội nghị lần này không chỉ có đài truyền thanh đài truyền hình ở thị xã Vọng Giang, ngay cả phóng viên đài truyền hình thị xã Tùng Giang cũng đến hội nghi ghi hình trực tiếp. Nếu hội nghị lần này thành công thì hội nghị thu thập ý kiến nhân dân lần này sẽ là điển hình của thị xã Vọng Giang và được báo cáo lên tỉnh, thậm chí đưa lên báo cáo với Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc trong cả nước.

Hứa Lập và Tạ Ca cùng đi tới hội nghị, vì Hứa Lập chỉ là phó chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc ở thị xã Vọng Giang, Lưu Hồng Đào mới là chủ nhiệm nên hội nghị hôm nay so Lưu Hồng Đào chủ trì, nhiệm vụ duy nhất của Hứa Lập là tiếp đón đoàn người Tạ Ca thật tốt.

Hứa Lập trực tiếp đến tiếp đón nên Tạ Ca rất vui, năm đó Tạ Ca chính là phó thị trưởng bị điều đến làm phó chủ nhiệm thường trực Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc. Dù Cát Binh hay Tằng Ích lên làm bí thư thị ủy kiêm chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc thì Tạ Ca cũng là người phụ trách toàn diện công việc của Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc ở thị xã Tùng Giang, năm ngoái được đề bạt lên cấp giám đốc sở, giờ ở Tùng Giang Tạ Ca cũng là nhân vật quan trọng.

Với tình trạng của cả nước hiện nay khiến vai trò của đại biểu Đại hội nhân dân toàn quốc có chút khó phân biệt. Dù theo pháp luật quy định, Đại hội đại biểu nhân dân có quyền tuyển cử và cách chức các thành viên, lãnh đạo các đơn vị chính quyền trên địa bàn mình; tuyển cử và cách chức các thành viên trong Đại hội đại biểu nhân dân; tuyển cử và cách chức Chánh án Tòa án, viện trưởng Viện kiểm sát; có quyền quyết định các sự việc trọng đại ở địa phương; có quyền thẩm tra và phê chuẩn kế hoạch tài chính cho việc phát triển kinh tế xã hội ở địa phương, giám sát tình hình chấp hành cấp vốn; có quyền thảo luận, quyết định các hạng mục quan trọng liên quan tới vấn đề chính trị, kinh tế, giáo dục, y tế, vệ sinh môi trường và bảo vệ tài nguyên, dân chúng, dân tộc, tôn giáo; có quyền giám sát công việc của chính phủ quan chính quyền, lắng nghe các thành viên trong chính quyền báo cáo tình hình công việc; có quyền nghe và thẩm tra các báo cáo công việc của Tòa án nhân dân, Viện kiểm sát địa phương; có quyền thay đổi hoặc là triệu hồi các quyết định không thỏa đáng do hội nghị thường vụ Đại hội đại biểu nhân dân ban hành; có quyền thay đổi hoặc triệu hồi các quyết định không thỏa đáng, không đảm bảo quyền lợi của nhân dân do chính quyền các cấp ban hành.

Nói đơn giản là lấy Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc ở thị xã Vọng Giang làm ví dụ thì bọn họ có quyền tuyển cử và bãi miễn thị trưởng, phó thị trưởng. Có quyền bầu và miễn nhiệm viện trưởng Tòa án, viện trưởng Viện Kiểm sát, cũng có thể ra lệnh và quyết định triệt tiêu chính quyền thị xã Vọng Giang. Có thể nói Đại hội đại biểu nhân dân có quyền lãnh đạo đối với chính quyền thị xã.

Nhưng khi chấp hành thì đã bao giờnghe nói Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc miễn nhiệm chủ tịch tỉnh, thị trưởng cơ chứ? Ngay cả chủ tịch huyện cũng chưa từng miễn nhiệm một người. Huống chi là chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc thường là do bí thư đảng ủy địa phương đó kiêm nhiệm. Nếu như họ muốn xử lý người khác thì còn lấy danh nghĩa chủ nhiệm Đại hội đại biểu làm gì? Thị xã Vọng Giang là ngoại lệ, đó là do hoàn cảnh lúc đó tạo nên và cũng chỉ là tạm thời tới hết năm diễn ra hội nghị nếu Hứa Lập vẫn là bí thư thị ủy thì chắc chắn 100% sẽ là chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc.

Hiện nay mặc dù Hứa Lập không phải là chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc nhưng là bí thư thị ủy Vọng Giang. Hắn muốn xử lý Tô Quảng Nguyên, muốn Tô Quảng Nguyên nửa bước khó đi là rất dễ dàng, hắn còn cần cái danh chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân màm gì?

Cho nên tác dụng Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc cũng có hạn nếu không mọi người cũng không nói là : Viện dưỡng lão. Mà Tạ Ca ở "viện dưỡng lão" trên thị xã Tùng Giang 5 năm rồi, mỗi ngày chỉ duy trì công việc Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc Tùng Giang mà thôi. Khi ra khỏi Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc nếu như người ta để ý đến mình thì có thể coi là lãnh đạo, nhưng nếu người ta không coi trọng thì người ta cũng chỉ muốn tránh, y cũng không làm gì được đối phương.

Tạ Ca thấy rõ tình đời mà hôm nay lại được lãnh đạo cấp cao Vọng Giang ra tiếp đón, đừng nói Hứa Lập bây giờ chỉ là cấp phó giám đốc sở mà Tạ Ca là cấp giám đốc sở nhưng Hứa Lập là bí thư thị ủy Vọng Giang, thường vụ thị ủy Tùng Giang thì có cách biệt lớn. Quan trọng hơn là Tạ Ca thấy điểm khác biệt ở Vọng Giang. Hội nghị thu thập ý kiến nhân dân lần này có thể nói là trực tiếp khiến Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc chính thức liên lạc với nhân dân cùng nhau nói lên ý kiến ở thị xã Vọng Giang. Anh có thể không coi Đại hội đại biểu nhân dân vào đâu nhưng đối mặt với dân chúng toàn thị xã thì dù anh là thị trưởng hay phó thị trưởng mặc kệ sau lưng anh giở trò gì nhưng lúc này vẫn phải ngoan ngoãn nghe chất vấn.

8h sáng hội nghị thu thập ý kiến nhân dân chính thức khai mạc, hội nghị ban diễn ra theo đúng trình tự khiến mọi người buồn ngủ. Khi người chủ trì cao giọng tuyên bố mời thị trưởng Tô Quảng Nguyên lên tiếp nhận chất vấn của thành viên Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc và nhân dân thì mọi người đều lấy lại tinh thần. Lần trước khi nhân dân chất vấn khiến phó thị trưởng Ngũ mất mặt khiến mọi người chê cười, không biết hôm nay sau khi chất vấn tình hình sẽ thế nào.

Tất cả mọi người đều mở to hai mắt nhìn, đầu tiên do một thành viên Đại hội đại biểu nhân dân thị xã, một công chức bình thường ở thị xã Vọng Giang tên Trầm Lực đứng lên nói:

- Thị trưởng Tô, tôi chỉ là một công chức bình thường có thể làm thành viên Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc là đã được các vị lãnh đạo ưu ái. Nhưng chuyện giải tỏa khu căn hộ đối với tôi là chuyện lớn, tôi cũng không khách khí. Hôm nay tôi muốn hỏi một chút về việc cải tạo lại các khu căn hộ ở thị xã chúng ta và cả chỗ tôi ở? Tôi ở gần khu phía đông...

Nói tới đó Trầm Lực quay đầu về phía quần chúng lớn tiếng nói:

- Đại đa số chúng ta đều biết khu phía đông là thế nào rồi, đừng nói đến đèn đường mà ngay cả đường cũng không ra là một con đường. Vào mua đông thì có thể trượt băng vào tận nhà, mùa hè thì lội nước vào tận nhà. Nhà tôi ở đó cũng 3 đời thậm chí là 4 đời rồi mà tất cả mọi người đều ở trong một căn phòng không tới 50m vuông, điều kiện khó khăn ra sao tôi cũng không nói. Tôi chỉ muốn biết khu phía đông năm nay có giải tỏa hay không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK