'Dế nhũi' cứ ngây người ra khiến Dora sốt ruột thúc dục thêm mấy lần thì hắn mới tỉnh ra. Địa tinh! Câu trả lời này đã khiến hắn bị kích động rất nhiều và làm thương tổn lòng tự tôn của loài người trong hắn.
Cứ nghĩ xem: Một lũ bẩn thỉu, ti tiện và ngu muội không khác loài khỉ trong hoang dã như địa tinh không ngờ đã vượt xa loài người không biết bao nhiêu lần! Chúng từ thời xa xưa đã chế tạo ra những thứ vượt xa loài người hiện nay!!
Dù đã được Dora kể cho nghe từ trước nhưng thật ra hắn cũng chẳng để tâm: Chuyện này đã chắc gì là thật! Nhưng hiện giờ trước chứng cớ rõ ràng trước mắt, hắn không thể không tin.
Đội quân trước mắt hắn là... Địa tinh!... Địa tinh! Bọn địa tinh chỉ biết "Ouke... ouke!"
****
Hắn lê từng bước, đi sâu vào khe núi một lúc lâu như đang tìm kiếm điều gi. Thật ra chính hắn cũng không biết mình muốn tìm ca gì nữa! Dora có nói "... phát hiện thêm điều gì khác." nhưng Hạ Á cũng không hiểu ý nàng là sao.
Trước mắt hắn chỉ toàn là những bộ xương người... không, xương địa tinh mà thôi!
Dù vẫn chưa kịp chấp nhận sự thật này thì hắn đã nhanh chóng tìm được một tên địa tinh 'văn minh' nữa để có thêm chứng cứ!
Nói cho nghiêm túc thì là một tên địa tinh ở giai cấp thượng lưu!!
Hắn ban đầu còn nghĩ cầu may rằng trang bị của bọn địa tinh đã chết này là do ai đó cấp cho chúng. Bất quá chúng chỉ có trang bị mạnh thôi chứ bọn ngu xuẩn này mà...
Nhưng sau khi phát hiện được tên này thì 'dế nhũi' chỉ còn nước im lặng chấp nhận sự thực.
Đi tới chừng trăm mét Hạ Á đã tìm thấy một 'đại gia' trong một chỗ lõm trên vách núi. Sở dĩ gọi nó là 'đại gia' vì chung quanh nó còn bảy tám tên địa tinh đã chết nữa. Hơn nữa tư thế bọn này dường như là đang quỳ gối đối mặt với 'đại gia' đang ở vị trí trung tâm! Dù đã trải qua thời gian rất lâu, một số trong bọn chúng cũng đã ngã đổ nhưng vẫn nhận ra được chúng đang quỳ hướng tới ai.
Hắn nhận ra ngay mấy bộ xương phía trước không bình thường. Trước tiên là áo giáp khác hẳn với bọn ngoài kia, hiển nhiên là cao cấp hơn nhiều! Còn tên ở giữa cũng không có cái ống thép mà Dora gọi là Ma hoả ở bên người. Thay vào đó, nó lại đeo một thanh đao dài có hình thức rất lạ. Dĩ nhiên trải qua bao năm tháng, thanh đao kia đã muốn hoá thành đá rồi.
"Ta nghĩ là đám sương mù phía trên thung lũng này có gì đó cổ quái!" Thanh âm Dora trong đầu hắn lại vang lên, nàng đoán: "Đám sương này cản trở ánh sáng rọi xuống cũng như ngăn cản không khí lưu thông và cũng có thể có tác dụng bảo tồn để những thi hài này không bị rữa nát trong suốt thời gian dài như thế. Nếu như ở chỗ khác thì chắc tất cả đã tan thành bụi!"
Bộ xương của 'đại gia' ở giữa đang ngồi ngay ngắn giữa mấy vách núi chung quanh nhưng đầu thì hơi gục xuống. Hạ Á bước tới, thò tay định nhấc cái khôi giáp của nó lên nhưng lại không cẩn thận khiến cái sọ rơi xuống mặt đất đánh "Bốp!" rồi lăn long lóc ra xa.
Hắn do dự một chút rồi bước lại nhặt cái sọ đặt trả lên bộ xương, xong rồi lại đặt trả cái khôi giáp lên trên.
Hành động này không ngờ khiến cho... toàn bộ xương cốt của nó đổ sụp hẳn xuống vì đã quá mục nát! Thành một đống lung tung!
Nhìn đống xương trước mặt, Hạ Á bất đắc dĩ cười cười rồi ngồi xuống định nhặt cái khôi giáp lên thì lập tức thấy được một vật.
Một cái hộp vuông ngay chỗ 'đại gia' ngồi!
Hạ Á liền nhặt nó lên thì thấy khá nặng. Hắn cầm nó trong tay, suy nghĩ một lúc. Đây đúng là một cái hộp, không biết làm bằng thứ kim loại gì, Hạ Á xem đi xem lại thì bất đắc dĩ thừa nhận bản thân hắn... Không biết cách mở!
Món đồ này chẳng thấy một khe hở nào, như một cục sắt vậy! (Hay nó đúng là một cục sắt?!) 'Dế nhũi' than thầm.
Nhưng khi hắn vứt nó xuống đất trở lại thì không biết đã chạm đúng cơ quan nào mà...
"Cạch!' một tiếng, cái hộp mở ra, hai bên nó xuất hiện một cái khe rồi từ đó xì ra một làn sương trắng.
Hạ Á nhanh chóng nhặt nó lên lại, xem xét một hồi rồi mở ra...
Trong hộp là một quyển sách. Đúng hơn là một quyển sách thép! Vì khi mở nó ra, Hạ Á phát hiện mỗi trang của nó là một lá kim loại mỏng!! Trên mặt lá kim loại ghi đầy một loại ký hiệu kì lạ, chắc là một kiểu chữ viết nào đó!
Hạ Á xem xong, trong lòng chợt thấy hơi lạ. Các ký hiệu này rất lạ nhưng lại khiến hắn thấy hơi quen quen, thậm chí nhận biết được một vài ký hiệu như chữ cái của loài người. Có phần giống nhưng lại không hiểu gì cả. Những ký hiệu này khá phức tạp!
"Chữ viết của địa tinh?" Hạ Á thở dài. "Chẳng lẽ đưa về cho Thiên Công đọc? Chỉ sợ hắn cũng không nhận ra chữ của tổ tiên!"
Dora "Hừ!" một tiếng trong đầu hắn rồi nói: "Đừng nói nhảm, nhóc, đưa gần lại mặt dây đeo để ta xem!" Hạ Á liền làm theo nàng.
Lập tức Dora kêu lên đầy ngạc nhiên và thán phục: "Quả nhiên là chữ viết của địa tinh! Trời đất! Ta đã thấy được chữ viết thực sự của địa tinh! Hơn nữa còn là một bản văn đầy đủ!!" rồi phát ra vài âm tiết kì dị: "$#$&^*(&..."
Nhưng chỉ một lúc sau lại có vẻ ngắc ngứ, ngần ngừ...
Nhưng thế cũng đủ cho Hạ Á kinh ngạc, Hắn như nhảy dựng lên: "Dora! Ngươi cũng biết đọc chữ địa tinh sao?"
"Đọc?!" Dora cười lạnh, tỏ vẻ nhạo báng 'dế nhũi' thật rõ ràng. "Đọc! Ngươi nói sao dễ vậy! Nói cho cùng không một sinh vật nào có thể 'đọc' được chữ địa tinh! Chẳng qua... ta đã nói cho ngươi rồi, ... địa tinh từng là chúa tể của muôn loài trên thế giới này. Chúng là loài có trí tuệ cao nhất, ngôn ngữ của chúng được sáng tạo và dung hợp cả các ngôn ngữ của những loài khác.
Cho nên theo những giả thuyết về sau này thì chữ viết của địa tinh thời xa xưa là tổng hoà của các thứ chữ viết của các tộc khác như con người, tinh linh, người lùn, người khổng lồ, rồng,..v.v. thành một loại chữ viết rất phức tạp và chặt chẽ."
Dừng một chút, Dora thấp giọng nói: "Kỳ thật vẫn có những nghiên cứu về địa tinh thời viễn cổ có điều chúng đều bị ngăn cấm! Nhất là trong loài người. Hừ! Ngươi có biết không: Bọn con người các ngươi là thiện nghệ nhất trong việc xoá bỏ lịch sử! Vì hiện giờ các ngươi đang là chúa tể thế giới nên luôn dùng trăm phương nghìn kế để xoá bỏ mọi dấu vết của nền văn minh địa tinh! Hừ! Dù các ngươi ra sức xoá bỏ nhưng lịch sử vẫn luôn tồn tại. Tỉ như... khoảng hơn chín trăm sáu mươi năm trước, có một học giả nhân loại từng nghiên cứu về ngôn ngữ địa tinh. Kết quả của một đời nghiên cứu của hắn là đã giải mã được nghĩa của khoảng trên ba trăm từ của ngôn ngữ địa tinh. Nhưng ngươi có biết hắn cuối cùng thế nào không?"
"Kết cục?" Hạ Á tỏ ra không hiểu.
Dora cười độc địa: "Hắn bị chính giáo hội của mình trói vào cọc thiêu sống!"
Hạ Á chưng hửng. "... ..."
"May mắn là loài rồng chúng ta và các loài khác không giả dối như bọn con người các ngươi. Loài rồng vẫn lưu giữ những di tích của nền văn minh địa tinh. Ta cũng đã từng xem qua không ít. Có điều..." Dora thở dài. "Ngươi nói từ 'đọc'! Làm sao có thể đọc được nhiều đến vậy! Ta cũng chỉ được xem qua một ít điều được lưu lại, thêm vào việc tự nghiên cứu về các chữ viết của các chủng tộc thì mới hiểu được chút ít mà thôi!"
Hạ Á hơi tức giận: "Đừng dài dòng nữa! Quyển sách kia viết gì vậy?"
Dora thở dài: "Nếu ta không lầm thì gã địa tinh này là một tướng quân. Còn nội dung quyển sách, đại khái là nhật ký của hắn."
****
'"Có lẽ chúng ta không tin vào thần linh nhưng không có nghĩa là chúng ta không có niềm tin!' Trích từ tác phẩm 'Vinh quang và sa đoạ của chúng ta' thiên thứ sáu, đoạn ba mươi hai của triết gia địa tinh Mark, kỷ thứ ba thời đại Hoả diệu.
Kỷ nguyên thứ năm, thời đại Tân thần. Ghi chép của thiếu tướng Couriere - quan tham mưu binh đoàn bảo vệ khu Đông, đế quốc Hardman.
Thời đại của chúng ta, thời đại Tân thần. Cuối cùng chúng ta đã tạo ra được Thần và chính Thần đã hủy diệt chúng ta!"
Theo lời dịch của Dora, nội dung trang thứ nhất của quyển sách đại khái là như vậy.
Đây rõ ràng là nhật ký của một người, à không một tên địa tinh, có tên là Couriere, một thiếu tướng, quan tham mưu binh đoàn bảo vệ khu Đông, đế quốc Hardman.
"Theo những gì ta biết được thì chính bọn địa tinh văn minh chia lịch sử của chúng thành năm kỷ nguyên, mỗi kỷ nguyên kéo dài khoảng năm ngàn năm của chúng ta. Mà theo quyển sách chúng ta vừa tìm được này thì nền văn minh địa tinh cũng chỉ tồn tại có năm kỷ nguyên cũng là không quá hai mươi lăm ngàn năm lịch sử. Đồng thời ta cũng nhớ đã đọc qua một bản ghi chép của chủng tộc tinh linh, trong đó cũng nói thời đại cuối cùng của địa tinh văn minh được chúng gọi là Tân thần. Vậy căn cứ vào những điều này thì Hardman đế quốc ở vào thời đại Tân thần, kỷ nguyên thứ năm chính là vương triều cuối cùng của bọn địa tinh văn minh đã từng là chúa tể thế giới."
Giọng Dora trở nên nặng nề nhưng cũng có mấy phần thành kính và cuồng nhiệt. Con rồng cái này thở dài: "Thật đáng kinh ngạc, cho dù tộc tinh linh giữ được rất nhiều tư liệu cổ của các chủng tộc khác nhưng họ cũng chưa từng có tư liệu đầy đủ về thời đại này của địa tinh!"
Hạ Á cũng nổi máu tò mò, hắn luôn miệng thúc Dora mau dịch quyển nhật ký này cho hắn nghe.
Tuy Dora cũng không đủ trình độ về tiếng địa tinh cổ để dịch được toàn bộ nhưng từ những mẩu rời rạc dịch được cũng đủ để hắn hiểu và cảm nhận được vài phần về nền văn minh xa xưa của địa tinh...
Kỷ nguyên thứ năm, thời đại Tân thần, năm 429, ngày sao sáng. * (thuyhiubi: Chắc là một kiểu đặt tên ngày tháng. Tạm dịch vậy!)
Nhân sinh nhật thứ 244 của Hoàng đế Wang Hardman. Bản thân ta, Couriere, ở khu Đông xin chúc Bệ hạ sống lâu muôn tuổi đồng thời kính chúc Bệ hạ trở thành Hoàng đế trường thọ thứ 19 của chúng ta.
Hôm nay ta nhận nhiệm vụ mới, ta dẫn người của mình vận chuyển chuyến XYZ (Dora không dịch được nên chẳng biết đây là thứ gì?!) thứ tư đến khu Sáng Tạo Thần. Đây là lần thứ hai trong năm nay.
Đến giờ ta vẫn còn sợ vì khi vào khu Sáng Tạo Thần lần trước về, một tháng sau ta vẫn còn mơ thấy ác mộng!
Bạn thân của ta, Iraqi, nói với ta rằng: Những kẻ không có niềm tin, tâm linh họ trống rỗng, trong lòng không đủ sức mạnh nên mới gặp ác mộng, đây là một biểu hiện của sự sợ hãi.
Ta phản bác hắn không được vì Iraqi là một tinh linh, hắn có Thần linh để tin tưởng còn địa tinh chúng ta lại không có. Nên mỗi khi nói đến đề tài này thì ta không thể phản bác hắn được.
Tinh linh tộc và các chủng tộc khác đều tin rằng có thần linh tồn tại trên thế giới này, dù họ vẫn không thể nói được thần linh là thế nào và những vị thần kia ở đâu?
Theo truyền thuyết từ xa xưa của bọn chúng thì thần linh ở trên trời nhưng từ kỷ nguyên thứ ba, các học giả vĩ đại của địa tinh đã chế tạo được phi thuyền để tìm kiếm sự sống ở nhiều nơi trên không trung nhưng vẫn không có chút tiến triển nào cả!
Ta đã lấy việc này ra để thuyết phục bạn ta nhưng Iraqi lại dùng những ghi chép về thần tích của tinh linh tộc để phản bác. Ta cũng không giải thích được. Vì thần tích gần nhất của chúng đã xảy ra vào năm mươi năm trước.
Ta vẫn không hiểu tại sao các chủng tộc khác đều có thần linh và địa tinh chúng ta lại không có. Cứ như Iraqi nói thì tâm linh của chúng ta trống rỗng, đã bị các thần từ bỏ. Nhưng thầy ta, cha ta, cấp trên của ta rồi các học giả địa tinh vĩ đại đều nói với ta, ngay từ khi còn bé, rằng: Địa tinh không cần đến thần linh.
Nhưng nếu đã không cần thần linh thì cần gì đến kế hoạch Sáng Tạo Thần?...
****
Kỷ nguyên thứ năm, thời đại Tân thần, năm 429, ngày trăng khuyết.
Từ khu Sáng Tạo Thần ra, ta lại có cảm giác này, cái cảm giác mà Iraqi đã gọi là 'sợ hãi'!
Câu hỏi 'Thần linh là như thế nào?' dường như không thể có câu trả lời chuẩn cho từng chủng tộc. Nhưng đối với địa tinh chúng ta thì câu trả lời sẽ là: Ngươi hình dung ra thần linh như thế nào thì chúng ta sẽ tạo ra thần linh như thế ấy!
Thật vậy, với loài địa tinh thông minh và vĩ đại như chúng ta, loài đã sáng tạo ra tất cả trên thế giới này thì dĩ nhiên phải bao gồm cả thần linh! Nếu chúng ta đã không có thì chúng ta sẽ tự sáng tạo nên một vị Thần, thế thôi!
Chúng ta muốn một vị thần thế nào thì sẽ tạo ra một vị thần đúng như thế!
Rời khỏi khu Sáng Tạo Thần hôm nay, trong lòng ta không thể bình tĩnh nổi. Ta đã nhận ra vị thần trong mộng của tất cả chúng ta sẽ vô cùng hùng mạnh. Những nguyên liệu lần này ta vận chuyển đến đây là những nguyên liệu mạnh nhất nhưng có thể tạo ra được thần linh cho loài địa tinh chúng ta hay không, ta cũng không biết...
Tha lỗi cho ta, niềm tin của ta đang bị lung lay. Có lẽ một quân nhân chúng ta không nên lo lắng về chuyện này. Chúng ta đã có những học giả vĩ đại nhất, xuất sắc nhất. Họ sẽ giải quyết mọi khó khăn.
Hôn nay là sinh nhật thứ 22 của vị vương phi trẻ Lola của Hoàng đế Wang Hardman. Chúc nàng luôn luôn xinh đẹp!
****
Kỷ nguyên thứ năm, thời đại Tân thần, năm 429, ngày trăng lửa.
Hôm nay ta lại được nhìn thấy vương phi Lola. Ở buổi lễ khen thưởng, khi Bệ hạ Hardman tự tay đeo huân chương cho ta thì vương phi Lola đang ngồi trên khán đài. Vì Hoàng hậu đã qua đời nên vương phi Lola đã gần như là Hoàng hậu thứ bốn mươi tư của Bệ hạ.
Ngay lúc Bệ hạ đeo huân chương cho ta, ta cũng không thể rời mắt khỏi nàng. Lola là nữ thần trong lòng của rất nhiều sĩ quan... À cách nói này cũng là nghe được từ Iraqi.
Nữ thần sẽ như thế nào? Nếu thật sự có nữ thần thì ta hi vọng nàng sẽ giống như vương phi Lola vì nàng thực quá xinh đẹp!
Đêm nay ta sẽ không gặp phải ác mộng. Vì nụ cười của vương phi Lola, giấc ngủ của ta có hương vị thật vô cùng ngọt ngào.
Nguyện thần linh phù hộ nàng - nếu địa tinh chúng ta cũng có thần linh!
****
Kỷ nguyên thứ năm, thời đại Tân thần, năm 431, ngày trăng lặn.
Hôm nay ta đã từ chối lời mời của em gái tướng quân Andrew, nàng rất diễm lệ nhưng trong lòng ta không thể quên được nụ cười của vương phi Lola!
Iraqi cũng nói riêng với ta là hắn muốn giới thiệu cho ta một cô gái tinh linh rất tuyệt nhưng ta cũng đã từ chối ý tốt của hắn. Ta biết trên thế giới này, được gả cho một địa tinh là một vinh hạnh dù đó là một cô gái thuộc giống người lùn hoặc tinh linh hoặc con người! Dù ta không phải là người phân biệt chủng tộc nhưng ta vẫn yêu màu da xanh của các cô gái địa tinh hơn. Tốt nhất là được như vương phi Lola vậy.
Ta có một bí mật nhỏ: Ta vẫn nghĩ rằng sẽ có một ngày ta có cơ hội cưới được vương phi Lola! Vì Hoàng đế Wang Hardman vĩ đại của chúng ta đã 246 tuổi rồi mà theo pháp luật của địa tinh chúng ta thì... Sau khi Hoàng đế băng hà thì vương phi có quyền tái giá...
Chao ôi! Thật đáng xấu hổ cho ý nghĩ này!
Ta vẫn mong cho Hoàng đế được trường thọ. Mong rằng dưới sự lãnh đạo của ngài, đế quốc Hardman luôn hùng mạnh và tồn tại mãi mãi.
****
Kỷ nguyên thứ năm, thời đại Tân thần, năm 431, ngày trăng lửa.
Hôm nay Iraqi đến cáo biệt ta.
Vì kế hoạch Sáng Tạo Thần, quan hệ giữa tinh linh tộc và chúng ta ngày càng căng thẳng. Iraqi bị Tộc vương của tinh linh triệu hồi.
Cả ta và nó đều rất đau khổ. Hai chúng ta đã là bạn thân từ hai mươi năm nay, theo lịch địa tinh. Theo ta biết, nó là tên tinh linh thông minh nhất tộc và cũng là một quan chức ngoại giao xuất sắc.
Nó ra đi khiến ta mất đi một người bạn tốt. Từ nay trở đi chẳng còn ai bên cạnh để dạy ta nguyện cầu thần linh phù hộ và trao đổi những điều thú vị.
Iraqi cho ta biết cũng vì kế hoạch Sáng Tạo Thần, tộc người lùn và tộc rồng cũng đã đưa ra kháng nghị với Hoàng đế chúng ta. Họ cho rằng việc tạo ra một vị thần là sự báng bổ đối với những vị thần chân chính khác.
Nhưng những địa tinh quật cường chúng ta không thể từ bỏ kế hoạch của chính mình. Hừ! Hoàng đế chúng ta đã chính thức phát ra mệnh lệnh vẫn tiến hành và nhất định phải hoàn thành kế hoạch này!
Chúng ta tin rằng không có gì trên thế giới này mà loài địa tinh vĩ đại chúng ta không làm được.
Bất kể các thần linh khác có thực sự tồn tại hay không thì chúng ta cũng sẽ tạo ra một vị thần mới!
Khi Iraqi ra đi trông thật đáng thương, nó nói với ta: "Lần tới gặp nhau, chúng ta có thể sẽ hai kẻ đối địch!" Ta tuy rất đau khổ nhưng đối với cách nói của nó thật không sao hiểu được!.
Ta không cho rằng một chủng tộc yếu đuối như tinh linh lại trở thành kẻ thù của chủng tộc địa tinh vĩ đại chúng ta. bất kể là tinh linh hoặc người lùn hoặc con người, thậm chí cả loài rồng đi nữa thì so với chúng ta đều quá sức nhỏ yếu!
Ta dù vì chia tay với bạn mà đau buồn nhưng cũng không đồng ý với cách nói của nó!
****
Kỷ nguyên thứ năm, thời đại Tân thần, năm 431, ngày trăng đỏ. Một ngày đau buồn.
Hôm nay là một ngày quá đau thương. Hoàng đế của chúng ta, Bệ hạ Hardman đã chết vì bệnh. Cả chủng tộc địa tinh đều đau đớn.
Hoàng đế Harman tôn kính đã chuẩn bị cho sinh nhật năm nay của ngài nhưng đáng tiếc ngài đã không thể tạo được kỉ lục mới. Tuy nhiên, thọ đến 246 tuổi thì ngài đã là vị Hoàng đế sống lâu thứ 20 của chúng ta mà nhiều người cho rằng trước mắt khó có ai vượt qua được.
Đau buồn hơn nữa là vương phi Lola đã quyết định giữ vẹn hôn ước với Hoàng đế, nàng sẽ không tái hôn với ai đến trọn đời!
Quyết định này của nàng khiến cho ta vô cùng đau khổ!
Hôm nay ta quyết định sẽ chuyển về nhận nhiệm vụ ở khu Sáng Tạo Thần. Ở một nơi xa xôi như vậy có lẽ sẽ giúp ta quên...
****
Kỷ nguyên thứ năm, thời đại Tân thần, năm 432, ngày trăng khuyết.
Hôm nay là đúng một tháng ta đến khu Sáng Tạo Thần, cũng là ngày lan truyền một tin khiến mọi người ở đây đều thấy bất an: Baya, học giả nổi tiếng của địa tinh chúng ta, công khai tuyên bố không tin vào sự thành công của kế hoạch Sáng Tạo Thần.
Tuy thái độ của Baya nhanh chóng bị rất nhiều học giả nổi tiếng khác phản bác nhưng tại sao mọi địa tinh lại quan tâm đến tuyên bố của ông ta đến thế? Từ nhỏ ta đã được nghe rằng: Lúc nào ngươi thấy tức giận vì một chuyện gì đó tức là ngươi rất quan tâm đến nó! Vậy thì mọi địa tinh đều phản bác Baya nghĩa là trong lòng họ... thực ra là...
Không! Không! Không! Ta là một tướng quân của loài địa tinh quang vinh! Ta phải có niềm tin vững chắc!
Chúng ta, loài địa tinh vĩ đại, đã sáng tạo nên tất cả thế giới này! Chúng ta sẽ thực hiện được!
****
Kỷ nguyên thứ năm, thời đại Tân thần, năm 433, ngày đầu năm.
Hôm nay là ngày bắt đầu năm mới.
Hôm nay cũng là ngày nghe được tin lần thí nghiệm gần nhất đã thất bại. Vậy là đã có đến 133 vị thần sơ sinh đã chết. Mọi địa tinh đều có vẻ rất thất vọng, không một ai nở nổi một nụ cười.
Cũng hôm nay ta đã ký lệnh chuyển khỏi khu Sáng Tạo Thần cho một số thuộc cấp. Ai nhận lệnh này dường như cũng vô cùng vui vẻ, khoái chí. Họ dường như quá chán ngán với nơi này.
Thực vậy... ta cũng thật lòng muốn ký lệnh điều động càng nhiều địa tinh chuyển đi càng tốt để càng có thêm nhiều địa tinh được sung sướng ra đi.
À Iraqi năm xưa đã nói đến một từ gọi là... Đúng rồi là 'địa ngục'!
Cả khu Sáng Tạo Thần này thật giống một địa ngục. Nghe nói là những vệ binh ở gần khu số 1 đã có nhiều người vì thường xuyên nghe thấy những thanh âm đáng sợ mà lâm bệnh nặng khiến cho ta thực rất lo lắng.
****
Kỷ nguyên thứ năm, thời đại Tân thần, năm 433, ngày trăng lặn.
Lại một thí nghiệm thất bại nữa. Đoàn thí nghiệm yêu cầu ta điều ngay đến một chuyến XYZ mới. Với yêu cầu này, ta cũng chỉ cho họ biết là sẽ báo cáo lên trên. Những học giả này tỏ vẻ không hài lòng. Ta cũng biết họ không hài lòng nhưng cũng đành bất lực.
Kế hoạch Sáng Tạo Thần đã kéo dài suốt 433 năm. Suốt thời gian này chúng ta vẫn không thể tạo ra một thần linh nào mà còn phải tiễn biệt bốn vị Hoàng đế. Tuy các vị Hoàng đế kế nhiệm đều vẫn tiếp tục đẩy mạnh việc thực hiện kế hoạch này nhưng hình như trải qua 433 năm cố gắng, sự kiên nhẫn của địa tinh chúng ta đã muốn cạn kiệt,
Hôm nay lại thêm một học giả nữa từ bỏ kế hoạch, kèm theo lời tuyên bố đầy bi quan và tuyệt vọng. Ta biết hắn cũng không phải là địa tinh duy nhất có ý nghĩ này. Những lời phản bác hắn hiện nay cũng ít hẳn đi.
****
Kỷ nguyên thứ năm, thời đại Tân thần, năm 433 ngày trăng khuyết thứ tư.
Hôm nay ta rất vui vẻ vì đã có được một người bạn mới. Ta vừa kết bạn với học giả Shack trong đoàn thí nghiệm. Shack là địa tinh thông minh nhất mà ta biết, hắn khiến ta nhớ đến Iraqi... Không! Shack còn thông minh hơn cả Iraqi vì hắn là một địa tinh còn Iraqi dù sao cũng chỉ là một tinh linh.
Dù Shack không bàn luận với ta về thần linh - một đề tài thú vị, nhưng hắn cực kỳ thông minh và cực kỳ uyên bác. Hắn có thể tính ra được sinh nhật của các vị Hoàng đế bằng phép tính lịch. Hắn có thể đọc không sai một chữ quyển 'Bách khoa toàn thư về thực vật của địa tinh' với hàng ngàn loại cây cỏ!
Bất quá ta cũng phát hiện hắn đã trêu ta vì sau đó ta thấy được tên tác giả trên bìa cuốn sách 'Bách khoa toàn thư về thực vật của địa tinh' chính là Shack!
Hắn... ...
Shack cho phép ta mỗi chiều tối, đến lúc nghỉ ngơi có thể vào phòng thí nghiệm của hắn cùng uống hai chén mật ngọt và nghe nhạc, ngâm thơ.
Thật ra ta rất mong hắn nói với ta về cách tán gái vì ta nghe nói hắn từng có đến bảy bà vợ!
****
Kỷ nguyên thứ năm, thời đại Tân thần, năm 434, ngày đầu năm.
Trong ngày đầu tiên của năm mới, ta lại nghe được một tin khiến mọi địa tinh đều tức giận.
Người lùn và người khổng lồ, hai chủng tộc ti tiện này không ngờ lại dám tuyên chiến với chúng ta! Một lũ không biết tự lượng sức mình! Ta tin tưởng rằng quân đội hùng mạnh của địa tinh chúng ta sẽ nhanh chóng san bằng bộ tộc của chúng!
Sau khi tin chiến tranh truyền đến binh đoàn bảo vệ khu Sáng Tạo Thần, tất cả sĩ quan và binh sĩ đều rất căm giận. Hôm nay ta nhận được ít nhất ba trăm lời thỉnh cầu xin ra chiến trường, địa tinh nào cũng muốn được chính họ dạy cho bọn khốn này một bài học.
Ta không phê chuẩn những yêu cầu này nhưng đều ngợi khen họ.
Nhưng đến chiều tối, khi uống mật cùng Shack, hắn lại có vẻ không hề xem nhẹ chuyện này. Vì ta và hắn thường hay đùa nhau nên ta nói ta sẵn sàng đánh cuộc với hắn về thời gian phải tiêu tốn để quân đội hùng mạnh của chúng ta có thể san bằng bộ tộc bọn người lùn và người khổng lồ.
Ta dám cá là nhiều nhất chỉ trong hai tháng. Nhưng Shack, vẻ mặt rất nghiêm túc, sau khi uống xong ly mật ngọt mới vỗ vai ta và nói.
Điều hắn nói chính là: "Ta sợ là phải lâu hơn rất nhiều so với ngươi nghĩ!"
Thực ta cũng không hiểu hắn nghĩ sao nữa!
****
Kỷ nguyên thứ năm, thời đại Tân thần, năm 334, ngày trăng lửa.
Hôm nay lại có một tin khiến ta khiếp sợ.
Tộc tinh linh tuyên chiến với chúng ta.
Vì nơi ta đang ở là khu Sáng Tạo Thần, rất xa với ngoài kia, tin tức đến được đây thì sự việc đã xảy ra trước đó cả chục ngày. Ta rất lo, không hiểu tại sao tộc tinh linh lại tuyên chiến với chúng ta. Trên thực tế ta vẫn cho tinh linh là chủng tộc thông minh nhất trong muôn loài, dĩ nhiên là không kể địa tinh chúng ta vào đó.
Một bọn thông minh như tinh linh thì tại sao lại muốn trở thành kẻ địch của chúng ta nhỉ?
Ta càng lo lắng cho bạn thân cũ của ta - Iraqi, hắn là một người bạn tốt và thông minh. Ta không thể tưởng tượng nổi sau này chúng ta lại ở vào tình huống đối địch như vậy.
Ta còn sợ rằng Iraqi có thể đã bị thương vong trong cuộc chiến này. Quân đội địa tinh dù sao cũng quá hùng mạnh, loài tinh linh sẽ phải thất bại nhanh chóng. Trong ngọn lửa chiến tranh, không biết hắn đã có thể bị thương hoặc bị giết rồi không?
Ta đem nỗi lo này nói với Shack nhưng hắn lại im lặng rất lâu vẫn không nói gì.
À mà kể thêm một chút, gần đây biểu hiện của Shack cũng rất kì quái. Dường như thời gian hắn ở trong thư phòng, cùng ta uống mật và nói chuyện phiếm ngày càng nhiều. Trong khi lẽ ra hắn phải tốn thời gian ở trong khu số 1 để tham gia thí nghiệm ngày càng nhiều mới đúng.
Mãi đến trước khi ta rời đi hắn mới nói với ta đúng một câu. Biểu hiện của hắn hôm nay đặc biệt kì lạ. Hắn nói với ta: "Nếu được thì xin chuyển khỏi nơi đây đi, ông bạn của ta ạ!"
Ta chẳng hiểu gì nhưng ta biết hắn sẽ không giải thích gì thêm. Hắn là một địa tinh thông minh nhưng cũng rất quật cường.