'Oanh' một tiếng, thuẫn bài trong tay Hạ Á trong nháy mắt liền vỡ thành hơn mười mảnh, mấy mảnh sắt vụn văng tung tóe ra, thậm chí gọt đứt đầu vài binh sĩ Byzantine đang đứng hai bên trái phải của Hạ Á!
Hạ Á từ trên không hạ xuống, nặng nền ngã lên mặt đất, cơ nhục trên hai tay đã bị nứt nhiều chổ, lúc hắn nhảy dựng lên, thì trong miệng đã phun ra một bụm máu tươi, ra sức đong đưa đầu một chút, bỗng nhiên ánh mắt lộ ra một tia ngoan lệ, vươn tay đẩy Sileite đang muốn nâng đỡ hắn ra, giật lấy một thanh trường mâu gần đó, nhảy lên đài cao, hai mắt nhíu lại nhìn về hướng xa xa. . .
Phảng phất như ma quỷ dẫn dắt, hắn nhìn thấy ở đội ngũ phía sau cùng của người Odin, một bóng người màu đen nho nhỏ, thấy cái nhân ảnh kia đứng cô độc một mình, những tên Odin ở xung quanh đều duy trì một khoảng cách nhất định. . .
Hai con ngươi của Hạ Á liền đỏ đậm, lùi về sau vài bước, sau đó lấy đà chạy tới, hét lớn một tiếng đem trường mâu ném thẳng về phía trước. . .
Heisiting đang đứng ở một chổ, nhìn một cái bóng màu đen lao ra từ cửa doanh trại, cắt ngang bầu trời bay về phía hắn, hắn vẫn đứng yên một chổ không hề di chuyển. . .
'Oanh' một tiếng, trường mâu rơi vào trong đám người cách Heisiting khoảng chừng hơn mười bước, hai tên chiến sĩ Odin đã giơ thuẫn bài lên, thế nhưng oanh một tiếng liền bị xuyên thủng, trường mâu đâm xuyên bọn họ cấm vào mặt đất, liền nổ tung thành hơn mười mảnh!
Heisiting nhẹ nhàng lau chùi một giọt máu tươi bắn trúng mặt hắn.
"Sức mạnh không tồi. . . Hừ, chính xác ư, kém một chút."
Trong ánh mắt âm nhu của Heisiting lộ ra một tia nhiệt ý : "Là một cường giả không tệ a. Cường giả, ha ha ha ha. . ."
Rõ ràng trên mặt vị võ thần Odin đang tươi cười, thế nhưng ánh mắt lại càng trở nên băng lạnh, chỉ là trong sự băng lạnh đó phảng phất một tia cuồng nhiệt, trái lại làm cho đám hộ vệ bên cạnh sinh ra cảm giác sợ hãi.
Heisiting bước tới cầm lấy trường mâu, hít vào một hơi, đang muốn một lần nữa ném ra . . .
Bất quá hắn vừa ngẩng đầu lên, thì bỗng nhiên nghe thấy một trận âm thanh kỳ quái. . .
Vài âm thanh khởi động của xe bắn đá, một tảng đá lớn bắn ra, rơi thẳng về phía Heisiting đang đứng. . .
Rầm rầm vài tiếng, tảng đá rơi vào trong đoàn người, nhất thời truyền tới một trận kêu la thảm thiết, mười mấy người Odin bị trực tiếp đè thành thịt nát, mà lúc tảng rơi xuống mặt đất sau đó lăn tròn, lại đem thêm mười mấy tên Odin ở gần đấy chèn cho dẹp lép. . .
Hạ Á đứng ở trên cửa doanh, nhìn về phía tảng đá rơi xuống, hắn thở dốc hồng hộc: "Mẹ nó. . . Ngươi cho là ông đây muốn cùng ngươi so về độ chính xác? Ông đây ném mâu chủ yếu là đo khoảng cách điểm rơi cho xe bắn đá mà thôi. . ."
※※※
Đợt tấn công đầu tiên của người Odin rốt cục cũng kết thúc sau một giờ, bên trong doanh trại thi thể đã chất thành đống, mà bên ngoài doanh trại bên dưới tường rào có vài nơi thi thể đã chất thành một cái đồi cao, có thể tưởng tượng, đợt tấn công tiếp theo của người Odin, tại mấy chổ đồi cao này thậm chí không cần thang, chỉ cần giẫm lên xác người là có thể vọt vào bên trong doanh trại.
"Chúng ta. . . Sợ rằng rất khó chống đỡ được lần tiến công thứ hai." Sileite cười khổ.
Trong lần công kích đầu tiên này, người Odin đã để lại hơn một nghìn thi thể, mặc dù đẩy lui đợt tấn công của người Odin, thế nhưng trong lòng Hạ Á cùng Sileite đều cảm thấy nặng trịch.
Bởi vì, phe bọn hắn tổn thất cũng không nhỏ, chí ít đã chết đi năm trăm chiến sĩ, còn có vài chục tên trọng thương mất hoàn toàn sức chiến đấu được đưa về phía sau. Nguyên bản sức chiến đấu đã yếu kém, lực lượng trong doanh trại chỉ bất quá có hơn hai nghìn người. Hiện tại chỉ trong một đợt đã mất đi một phần ba quân số!
Còn việc trọng yếu hơn, tử thương trong đợt tấn công thứ nhất, đa số đều là chiến binh! Trong đám người còn sống sót, hơn phân nửa là phụ binh, vận chuyện binh, công tượng, người chăn ngựa, xa phu, thậm chí là đầu bếp. . .
Nhìn Sileite đang cười khổ, Hạ Á không nói gì, chỉ là cúi đầu trầm tư.
Ngay lúc này, từ phía doanh trận của người Odin truyền tới một tiếng còi hiệu.
Khóe mắt của Sileite liền nhướng lên: "Là còi hiệu tập trung của bọn chúng! Lúc tiếng còi dừng lại chính là lúc hoàn tất tập kết. . . Sau đó, sẽ là đợt công kích thứ hai!"
Hạ Á thở gấp một chút, hai cánh tay của hắn đã băng bó một tầng vải trắng, bất quá băng vải lúc này cũng đã bị nhiễm đỏ. Hắn cắn chặt răng, chịu đựng đau nhức, hít vào một ngụm lương khí, ánh mắt hiện ra một tia triệt để: "Có thể. . . Ta có cách để kéo dài một chút thời gian."
Hắn nhìn về hướng xa xa, bỗng nhiên cười nói: "Ngươi còn nhớ thỏ tướng quân Ruhr không?"
Hắn đứng lên, đưa tay đặt lên vai Sileite: "Cho dù là như thế nào, hiện tại có thể kéo dài được phút nào thì hay phút đó! Nói không chừng một phút sau. . . Bọn người của tướng quân sẽ phá vòng vây quay trở lại."
Hắn nhặt lên một thanh trường mâu, chậm rãi đi lên trên đài cao. . .
Trong ánh mắt của hắn hiện lên một tia màu đỏ, 'hưu' một tiếng, trường mâu đâm xé không khí, gào thét bay thẳng về phía trước, oanh một tiếng rơi thẳng xuống chính giữa chiến trường!
Nổ ầm một tiếng, nhất thời thu hút rất nhiều ánh mắt của binh lính Byzantine cũng như của đội ngũ người Odin.
Trường mâu đâm xuống mặt đất liền gãy thành vô số mảnh, nổ vang một tiếng kèm theo một mảnh bụi bậm bay lên!
Một âm thanh hùng tráng rõ to lan truyền khắp cả chiến trường:
"Heisiting! ! Có can đảm thì đánh với ta một trận ! !"
※※※
Đây rõ ràng là một lời khiêu chiến trắng trợn, nhất thời làm toàn chiến trường khiếp sợ ! !
Đây là việc kinh động tất cả người Byzantine, toàn bộ binh sĩ đang ở trên tường rào đều quay đầu lại, nhìn về phía Hạ Á cùng Sileite đang đứng ở cửa doanh.
Hai mắt của Sileite trợn tròn, kinh ngạc nhìn chằm chằm Hạ Á, chụp hắn một cái: "Ngươi, ngươi điên rồi. . ."
Hạ Á lách người né khỏi cái chụp của Sileite, hướng về phía hắn khoát khoát tay.
Sileite cắn cắn môi: "Ngươi đang đi tìm cái chết! Ta biết ngươi muốn cùng Heisiting đánh một trận để kéo dài thời gian, thế nhưng tên gia hỏa kia lại là Heisiting a! Là võ thần của người Odin ! Thậm chí có thể nói là đệ nhất cường giả của quân đội Odin, ngươi. . . chính là tự tìm đường chết !"
Hạ Á 'hừ' một tiếng, đi tới doanh cửa, hướng về phía xa xa, trương to cổ họng, rống lớn:
"Heisiting! ! Ngươi dám cùng ta đánh tay đôi một trận không !? Chẳng lẽ ngươi nhát gan sao ! Ngay cả trả lời cũng không dám à! !"
Bên trong đội ngũ của người Odin nhất thời trầm tĩnh lại, rốt cục, một giọng nói khàn khàn từ xa xa truyền tới.
Âm thanh nọ không có cao to, nhưng lại truyền khắp chiến trường, mỗi người đều nghe được rõ rõ ràng ràng.
"Đánh nhau ở trên chiến trường sao?"
Heisiting nói tiếng Byzantine phi thường thành thạo, giọng nói lạnh lùng: "Ta đáp ứng lời yêu cầu của ngươi, tên Byzantine kia."
Hạ Á cười ha ha, hít một hơi thật sâu rống lớn : "Tốt ! Ta sẽ chờ xem người được gọi là võ thần của người Odin có bao nhiêu lợi hại ! Như thế này, ta cần ăn no nê cái đã. . . chuẩn bị cho thật tốt. . . Ân! Vậy thì trưa nay đi ! Sau bửa cơm trưa nay, ta sẽ chờ ngươi trên chiến trường ! Ông đây chỉ một mình đi ra ! Nếu như ngươi nhát gan, thì đừng ngại mà mang theo thủ hạ nhiều một chút !"
Sileite đang ở bên cạnh nghe xong liền thở dài trong bụng: ai nói tên gia hỏa này khờ như cục gạch, ngay cả phép khích tướng hắn cũng sử dụng một cách tinh xảo.
Quả nhiên, âm thanh của Heisiting phảng phất như cười nhạt một tiếng: "Ngươi yên tâm, chúng ta sẽ công bằng quyết đấu, ta cũng muốn nhìn thử trong quân đội Byzantine, cư nhiên có người dám khiêu chiến ta, rốt cuộc có bộ dáng như thế nào!"
Sileite nghe xong thì thở dài trong lòng: dũng cảm thì có dũng cảm, thế nhưng, lại quá miễn cưỡng . . . Cho dù là tướng quân Adelike, cũng không có khả năng khiêu chiến Heisiting nữa là. . .
"Báo tên của ngươi đi, võ sĩ Byzantine !" Trong giọng nói của Heisiting mang theo một tia kiêu ngạo.
Hạ Á cười hắc hắc, vươn thẳng sống lưng, sau đó hít sâu vào một hơi, dùng âm thanh to lớn hùng tráng nhất rống to một tiếng lan tỏa khắp chiến trường!
"Ta! Cũng không sợ nói cho ngươi! Ta! Nhất đẳng tước sĩ của đế quốc Byzantine, Bangfuleite chính là ta ! ! Đích thân ta sẽ chém lấy đầu Heisiting nhà ngươi trên chiến trường ! !"
※※※
Nghe được câu này, phản ứng đầu tiên của Sileite chính là: té xỉu ! !
Phản ứng thứ hai chính là : Con bà nó ! Tên tiểu tử này đúng là quá đê tiện vô sỉ! !
Hạ Á nhảy xuống khỏi đài cao, sau đó đặt mông ngồi xuống bên cạnh Sileite, lúc này Sileite đã mở to miệng trợn tròn hai tròng mắt nhìn chằm chằm Hạ Á, môi giật giật, nhưng lại phát bản thân không thể nói lời nào đối với tên tiểu tử vô sĩ này.
Mãi đến lúc Hạ Á ngồi xuống giật lấy túi nước uống vài ngụm, Sileite mới dở khóc dở cười mở miệng: "Ngươi. . . Ngươi. . . Ai, ngươi thật sự là. . ."
Hạ Á trừng mắt, trái lại còn dùng lời lẽ rất hùng hồn, lớn tiếng nói: "Ta làm sao? Tên gia hỏa kia chính là võ thần, là đệ nhất cao thủ của quân đội Odin a! Ta thực sự sẽ cùng hắn đánh một trận? Vậy chắc chắn là đầu óc của ta đã bị hỏng rồi, đi tìm cái chết một cách lãng phí sao? Ta vẫn còn ham muốn cuộc sống a!"
"Nhưng. . . Nhưng ngươi công nhiên hạ chiến thư, vậy tới lúc trưa nay, Heisiting đi ra ứng chiến , ngươi, ngươi sẽ làm sao đây?"
Hạ Á cười hắc hắc, sờ cằm, nhếch miệng nói: "Việc đó còn phải hỏi sao? Chúng ta cứ đem tên thỏ mặt trắng kia lôi ra, đến lúc đó thì mở cửa doanh, đá hắn một cước bay về phía trước! Về phần hắn bị Heisiting đánh hay là giết, cái đó không liên quan tới chúng ta. . . Hơn nữa, hắn dù sao cũng là giám sát đặc sứ đại nhân a! Là thống suất cao nhất hiện tại của chúng ta! Hắn không ra ứng chiến thì ai ra? Muốn thách đấu cùng Heisiting, thì cũng phải theo quân cấp từ trên mà xuống, hắn có địa vị cao nhất trong chúng ta, như thế nào lại tới phiên một tiểu binh như ta phải đứng ra ứng chiến ?"
Nói xong, Hạ Á nằm thẳng ra đất, duỗi thẳng thân thể nghỉ ngơi, khôi phục thể lực: "Mặc kệ nói như thế nào, ta cuối cùng không phải là đã giành được nửa ngày để nghỉ ngơi sao? Cái tên gia hỏa Heisiting rất thích biểu hiện phong phạm của cường giả, từ đây đến trước buổi trưa, hắn hẳn là sẽ không tấn công chúng ta . . ."
"Ngươi thì sao?" Sileite nhịn không được nói: "Chẳng lẽ nửa điểm phong phạm cường giả ngươi cũng không có?"
Hạ Á chỉ vào cái mũi của mình: "Ta? Ngươi nhìn kỹ ta xem, từ đầu đến chân, chổ nào giống cường giả? Ta hiện tại chỉ là một cái binh sĩ quèn mà thôi! Cho dù thời gian tới có làm cường giả, thì chí ít cũng phải sống sót qua trận này mới được! Nói cách khác, chưa kịp làm cường giả, thì đã làm quỷ trong trận chiến này."
Sileite trừng to hai mắt, mũi miệng thở hổn hển, rốt cục cười một cái rất cổ quái: "Ta bỗng nhiên phát hiện. . . Ngươi thật sự là một tên gia hỏa rất vô sỉ !"
Hạ Á nằm một chổ, vỗ Sileite một cái: "Được rồi! Ta đem câu nói này xem như là những lời ca tụng."
Nói xong, hắn nhắm hai mắt lại.
Sileite nhìn tên dế nhũi, bỗng nhiên cảm giác được không thể nhìn thấu tên gia hỏa này. Sau đó lại nghe được tiếng nói của Hạ Á lầm bầm giống như bệnh thần kinh, tự nói với mình:
"Ông đây sẽ không chết, nhất định sẽ không chết. Cho dù có chết. Cũng không phải ở đây, không phải lúc này !"