Một trận cuồng hoan giống như ăn mừng những ngày lễ lớn!
Đây là ấn tượng đầu tiên khi Hạ Á bước vào trong đấu trường! !
Tường bên ngoài đấu trường được xây dựng theo hình lăng giác, mà khi đi vào bên trong, thì lại làm một sân rộng hình tròn, xung quanh được dựng các khán đài từ thấp lên cao, nơi cao nhất cũng là cao hơn mười thước so với mặt đất.
Ở chính giữa, là một hố to hình tròn được đào sâu xuống đất, đường kính khoảng một trăm thước, sâu khoảng bốn năm thước, xung quanh hố được lót đá trơn trượt, người bên dưới hố không thể bám tay vào trèo lên, khán đài dựng cách xa hố một khoảng, đảm bảo được khoảng cách an toàn.
Mà ở chính bắc, là một khán dài cao hơi mười năm thước, so với các khán đài xung quanh cao hơn nhiều, cũng không chia thành bậc thang như các khán đài xung quanh, khán đài này như là một bức tường, bên trên bức tường là từng cái từng cái ban công nhô cao ra ngoài, xung quanh ban công được trụ tròn tạo thành hộ lan, mà cái ban công chính giữa cao nhất cũng là cái to nhất, hình bán nguyệt, bên trên các trụ hộ lan đều mạ một lớn vàng, ở hai đầu ban công là hai phiến đá nhô ra tạo thành hình một cái móng ưng vươn ra.
Các khán đài còn lại đều tạo hình theo kiểu bậc thang, lúc Hạ Á đi vào trong, đấu trường có thể dung nạp hơn hai vạn người, nay đã lấp đầy hơn phân nửa chỗ ngồi.
Căn cứ theo giới thiệu của Afuleika, lúc này chỉ là đấu loại, nếu như bước vào vòng đấu chính thức, hầu như ngày nào đấu trường cũng chật kín chỗ ngồi. Mà ghế ở càng sát hố thi đấu thì giá cả càng mắc, bởi vì có thể xem và nghe rõ võ sĩ thi đấu ở bên dưới hố, cảnh tượng máu thịt tung bay, mỗi chi tiết đều có thể xem nghe rõ ràng, thậm chí đôi khi, máu tươi còn có thể bắn trúng vào người xem!
Những chỗ ngồi hàng đầu, luôn luôn có giá rất cao. Đây là nơi độc quyền của quý tộc hoặc các thương nhân giàu có.
Mà các ban công xa xa của khán đài chính bắc, là vật sở hữu của các nhà quyền quý chân chính của đế đô, còn cái ban công ở giữa và trên cùng, chính là thuộc về hoàng thật, đại hội giác đấu hằng năm, vòng thi đấu chính thức cuối cùng, hoàng đế bệ hạ sẽ đích thân tham gia quan sát, còn các ban công trái phải và ở dưới, chính là thuộc về tể tướng, tướng quân, đại thẩm phán vân.. vân....
Đi qua một cánh cửa lớn bước vào trong đấu trường, Hạ Á đi theo Afuleika hướng về khán đài ở gần khu vực phía bắc, bên trong đấu trường cũng có người phục vụ chuyên môn, những người này mặc áo choàng ngắn màu đen, rõ ràng khí trời vẫn còn lạnh, thế nhưng trán bọn họ vẫn tràn đầy mồ hôi, từng tên từng tên chạy bôn ba trong đám đông, còn có tên khiêng theo một cái bàn lớn, bên trên tràn đầy các loại giấy tờ, còn có các loại tiền tệ, cũng như vàng bạc.
"Những người kia phụ trách thu nhận cá cược." Afuleika cười nói: "Trong những đại hội giác đấu như thế này, đều là tràn ngập cơ hội làm ăn, từ rất nhiều năm trước, quyền tổ chức cá cược của đại hội cũng đã được hoàng đế bán cho các thương hội đến từ khắp nơi trong đế quốc, quyền tổ chức cá cược này thay đổi mỗi mười năm một lần, mỗi lần đều chọn ra ba thương hội trả giá cao nhất đứng ra đồng tổ chức."
Hắn chỉ vào một người phục vụ đang chạy tới chạy lui, thấp giọng nói: "Bên ngoài đấu trường đều có dán thông báo lai lịch của các võ sĩ, trước khi mỗi trận đấu diễn ra, khán giả đều có thể tìm tới các người phục vụ để đặt cược, lúc đặt cược sẽ phải trả bằng tiền mặt và nhận lấy phiếu biên nhận đặt cược, sau khi thi đấu chấm dứt, có thể căn cứ vào phiếu biên nhận mà đổi lấy hiện kim."
Afuleika cười cười, liền sau đó túm lấy một tên phục vụ đang đi ngang, từ trong ngực lấy ra một ngân tệ kín đáo nhét vào tay đối phương, một mặt giả vờ lớn tiếng kêu la, một mặt dùng tay ra hiệu cho đối phương, tên phục vụ cung kính dẫn hai người đi đến khán đài ở khu vực đông bắc, tìm hai chỗ trống ở hàng ghế thứ ba, nhét hai người vào đó.
Sau đó, Hạ Á bắt đầu kiến thức thi đấu giác đấu đã có từ lâu đời của đế quốc Byzantine, đầy sôi nổi đặc sắc cũng như... Tàn khốc ! !
Bên dưới hố to là đấu trường thi đấu thật lớn, dùng các tường đất có ròng rọc dưới chân có thể di chuyển được, phân chia đấu trường thành 6 sân thi đấu nhỏ hoàn toàn độc lập, đây là quy củ trong thời gian đấu loại, một khi thâm nhập vào vòng thi đấu chính thức, các tường đất sẽ bị lấy ra, mỗi trận thi đấu đều dùng cả một đấu trường to lớn.
Sáu đấu trường nhỏ độc lập đang tiến thành các trận đấu loại khác nhau, Hạ Á nhìn sơ qua một lần, liền phát hiện vài điểm hứng thú.
Trong số các đấu trường nhỏ thì có ba đấu trường đang tiến hành đấu tay đôi, đều là từng cặp võ sĩ chém giết lẫn nhau, thực lực bất quá chỉ bình thường, dù sao cũng đang là vòng đấu loại, mà trong số đó còn có một đấu trường, cư nhiên không phải người đánh với người ! Mà là người đánh với thú!
Một hán tử to con mặc giáp ngực bằng da, một tay cầm thuẫn bài một tay cầm trường kiếm, thân mình khom xuống phân nửa, đang giằng co cùng một con Phệ Huyết Cuồng Lang ở đối diện ! Con lang nọ đã trưởng thành, thân mình cường tráng, cùng với con lang trước đây mà Hạ Á giết chết trên Dã Hỏa nguyên không sai biệt nhiều lắm, nhưng lông trên người thì nhiều hơn và xám đậm hơn, tất nhiên thể chất cũng xuất chúng hơn !
Võ sĩ kia đã bị thương vài vết trên người, cánh tay và bắp chân của hắn đều có dấu móng vuốt thật sâu, máu tươi nhễ nhại, mà chân trước của con lang cũng đã bị nhiễm đỏ, trong lúc di chuyển, động tác có chút không được linh hoạt, hiển nhiên cũng đã bị võ sĩ kia gây thương tích.
Khi Hạ Á đang quan sát, thì con lang nọ phóng người nhảy tới, trực tiếp vồ ngã tên võ sĩ kia, bất quá tên võ sĩ đã kịp thời đem thuẫn bài chặn trước mặt, tuy rằng bị té xuống đất, thế nhưng con lang bị thuẫn bài che chắn, móng vuốt chụp tới, cũng không cách nào xuyên thấu thuẫn bài, võ sị kia liền dùng trường kiếm hung hăm đâm thẳng vào dưới bụng con lang ! !
'Phốc phốc' máu tươi phún ra, khán giả trên khán đài cùng lúc reo hò phấn kích, con cuồng lang nọ kêu gào thảm thiết, rốt cục bị võ sĩ dùng sức ném mạnh, xác lang đã sớm bị cắt đứt bụng, ngay cả nội tạng ruột gan đều rớt ra ngoài, giật giật vài cái, liền ngã ra trên đất, võ sĩ kia bước tới dùng kiếm đâm thẳng vào đầu con lang, sau đó giơ thuẫn bài lên, hò hét thắng lợi. Liền nhận được một tràn reo hò khen ngợi của khán giả.
Hạ Á nhìn đến đây, thì thu hồi ánh mắt, cười lạnh một tiếng.
Afuleika cũng chú ý đến tình tiết của trận đấu này, mắt thấy thần sắc của Hạ Á có chút khinh thường, liền giải thích nói: "Trong quá trình bốc thăm, để tăng thêm phần kịch tính, tại nhiều năm trước đại hội đã gia tăng thêm hạng mục người đánh với thú, nếu như rút thăm trúng hạng mục này mà nói, sẽ được khán giả vô cùng hoan nghênh... Ân, quái thú trong vòng đấu loại cũng không quá mạnh mẽ, chỉ tương đối là lang sói sư tử hổ báo bình thường, ma thú thì rất ít. Những con thú này đều được nuôi dưỡng, chuyên dùng cho đại hội giác đấu."
"Lừa đảo." Lời nói của Hạ Á rất sắc bén, cười lạnh : "Ngươi nhìn con cuồng lang vừa mới bị giết đi, hừ... Phệ huyết cuồng lang làm thế nào lại yếu kém như vậy? Những người dân trong đế đô không có kiến thức, chưa từng chân chính thấy qua sự hung tàn của một con cuồng lang thật thụ, cuồng lang thật thụ, chỉ sợ tung ra vài trảo, là có thể đem tên võ sĩ kia giết chết."
Afuleika gật đầu, trầm ngâm nói: "Đại nhân, ngài nói không sai. Trong đại hội giác đấu, lừa đảo cũng thường hay phát sinh, đám thương hội vì lợi nhuận cá cược, không khỏi nhúng tay vào kết quả thi đấu, người thì còn khó khống chế, thế nhưng dã thú thì dễ dàng hơn nhiều lắm. Thi đấu giữa người và thú, nếu như muốn cho người thắng, vậy thì họ sẽ cấp cho dã thú một ít thuốc mê, khiến cho dã thú trở nên chậm chạp, lực lượng yếu bớt, nhưng khán giả bình thường cũng sẽ không thể nhìn ra. Còn nếu muốn dã thú thắng, thì cấp cho dã thú uống một ít thước kích thích, trong một thời gian ngắn khiến cho ma thú cuồng bạo, sức chiến đấu tăng mạnh, về phần tác dụng phụ, dù sao cũng là kết thúc trân thi đấu, người xem cũng không biết con dã thú đó sẽ ra sao."
Hạ Á lắc đầu: "Ta không phải nói chuyện này. Hừ... Ta chỉ là nói, cho dù không dùng thuốc điều khiển, ma thú dùng cho thi đấu, so với ma thú trên bình nguyên cũng yếu kém hơn nhiều lắm."
Dế nhũi thở dài: "Mấy thứ lớn lên ở trong chuồng, so với mấy thứ lớn lên trong bình nguyên, , ngày ngày chiến đấu, mạnh được yếu thua, làm sao bằng được ! Tỷ như đồng dạng là một con cọp, nhưng nuôi dưỡng ở trong chuồng, cùng lắm chỉ là một con mèo mà thôi."
Afuleika liên tục gật đầu, ánh mắt cũng có vài phần tán đồng với ý kiến của Hạ Á.
Bình xong những lời này, hai người bỗng nhiên nghe thấy khán giả xung quanh ầm ĩ hẳn lên, phát ra một trận hò hét khen ngợi như núi gầm biển rống, trên mặt mọi người mang theo vẻ phấn khởi kích động giống như là gặp được mặt vị anh hùng của họ, Hạ Á cùng Afuleika hai người sửng sốt, nhìn xuống đấu trường...
Nguyên lai, phía dưới đấu trường nhỏ gốc đông bắc, ngay trước mặt bọn họ, mới vừa rồi đấu trường còn là một khoảng không, lúc này cũng đã xuất hiện cặp thi đấu.
Mà hiển nhiên, đấu thủ trong trận đánh này phải có danh vọng rất lớn, hoặc là chiến tích hiển hách, mới có thể dẫn phát một trận reo hò khen ngợi của khán giả.
Afuleika cùng Hạ Á hai người nhìn xuống đấu trường trước mặt, cùng lúc mở to hai mắt.
"Mẹ nó! Cư nhiên là tên hỗn đản này? !"
Chỉ thấy trong sân thi đấu nhỏ ở phía dưới, đã xuất hiện hai người bước vào, trong đó một người, mặc trên người một cái giáp nhẹ màu bạc, tướng mạo anh tuấn, tay cầm một thanh thập tự trường kiếm cũng màu bạc, dưới ánh dương chiếu rọi, áo giáp bạc trên người hắn chói sáng, trái lại càng làm cho khán giả phải lóa mắt.
Vừa nhìn thấy người kia, nhất thời liền khiến cho Hạ Á cùng Afuleika lộ ra sắc mặt giận dữ, nhất là Afuleika, sắc mặt của hắn còn tăng thêm vài phần thù hặn, hai mắt đỏ lên !
Người kia, đương nhiên chính là thủ lĩnh của võ sĩ đoàn 'rắn bạc' lần trước đã mai phục bọn họ trên đường đi tới đế đô, Philip! !
"Thế nào lại là tên gia hỏa này?" Hạ Á hừ một tiếng, híp mắt: "Hắn không phải là võ sĩ cao cấp sao? Võ sĩ đoàn 'rắn bạc' không phải là rất có danh tiếng hay sao? Như thế nào hắn lại phải thi đấu vòng loại?"
Afuleika hung hăng nghiến nghiến răng: "Dựa theo thực lực của võ sĩ đoàn 'rắn bạc', hắn sẽ không cần phải đấu loại. Bất quá... ba lần đại hội trước đây hắn không có tham gia thi đấu, mà để cho em hắn ra xuất chiến, cho nên tính trên mặt thành tích, thủ hạ của hắn tuy rằng là một võ sĩ đoàn có danh tiếng, thế nhưng trên phương diện đối khán cá nhân, hắn cũng chỉ mới tham gia lần đầu... Hừ, cũng có khả năng là hắn cố ý, dù sao trong lần đại hội trước đây, em của hắn đã bại trận, khiến cho danh khí của chúng bị hao tổn, lần này hắn muốn quật khởi, trong lúc thi đấu vòng loại, chọn ra các đấu thủ yếu kém, tạo thành một loạt trận thắng liên tiếp, như thế cũng sẽ lấy được một chút danh tiếng."
Dưới đấu trường, Philip đương nhiên là không nhận ra Hạ Á cùng Afuleika đang giấu mình trong đám khán giả.
Đối thủ của hắn nhìn qua cũng là một võ sĩ rất điêu luyện, khoảng chừng 30 tuổi, một tay nâng thiết thuẫn, một tay cầm trường đao, mặc một giáp ngực da trâu-- còn chưa so sánh thực lực, thì từ trang phục mà xem, ai mạnh ai yếu, trong lòng mọi người cũng đã biết rõ.
Tên võ sĩ kia dường như rất căng thẳng, bất quá lúc này hắn không cho phép mình rút lui, gắt gao nhìn chằm chằm Philip.
Vẻ mặt của Philip đầy kiêu căng, giơ cao trường kiếm qua đầu, hướng về phía khán giả chào hỏi, nhận được vô số tiếng reo hò của khán giả, sau đó mới xoay người, đối mặt với đối thủ, lạnh lùng cười, rồi giả vờ khom lưng, làm ra một cái cổ lễ cao thượng của võ sĩ, trường kiếm giơ lên, nhẹ nhàng chém xuống, động tác xem ra cũng có vài phần quý phái.
Sau đó, hai lực sĩ trần trụi thân trên ở cạnh sân thi đấu, hợp lực đem một thanh búa to lớn đập vào một cái chiêng hình tròn cũng to lớn, 'keng' một tiếng, tuyên bố thi đấu bắt đầu! Hai người lực sĩ cũng vội vàng theo cửa bên hông chuồn mất.
Philip đứng yên tại chỗ, sắc mặt bình tĩnh và ung dung, hắn đã đoán trước trong các trận thi đấu vòng loại, sẽ không có bất kỳ đối thủ nào có thể làm khó dễ hắn-- tuy rằng trong vòng đấu loại không phải không có tàng long ngọa hổ, thế nhưng với một số tiền lớn mà hắn đã bỏ ra, hối lộ cho thương hội tổ chức đại hội, quá trình rút thăm của bản thân hắn đã được định trước, chí ít trước vòng thi đấu chính thức, hắn sẽ liên tục toàn thắng-- suy đoán của Afuleika quả thực không sai, Philip đang muốn dùng các đấu thủ yếu kém trong vòng đấu loại, tạo ra một loạt trận toàn thắng, cấp cho bản thân Philip một ít danh tiếng.
Trước trận đánh này, Philip đã thắng liên tục bốn trận, trong đó còn một trận chém chết ngay tại chỗ một con 'tiễn xỉ thú' phong hệ ! Con thú đó chính là trung cấp ma thú a! Trận đánh đó đã khiến cho hắn nhận được không ít danh tiếng, nhưng người thường cũng không có biết rằng, trước trận đánh đó, con thú kia đã bị cho uống một thùng rượu mạnh có trộn thuốc mê!
Philip nhìn thoáng qua đối thủ, từ trang phục trên người đối thủ, thật sự là thua kém bản thân hắn quá xa, thanh đao trên tay đối thủ cũng thường thấy trong các tiệm rèn, giáp da trên người cũng là loại chuyên dùng trong những lần đi xa của dong binh-- cho dù bản thân Philip không cần ra chiêu số nào, bằng vào kiện áo giáp bạc thượng đẳng, cũng đủ cho đối phương không thể chạm vào sợi lông nào trên người hắn!
Đối thủ kia khom người nâng thuẫn, đi xung quanh Philip nửa vòng, vô cùng cẩn thận tìm kiếm thời cơ công kích, Philip đứng yên một chỗ, ngạo nghễ cầm kiếm mà cười, ánh mắt lạnh lùng nhìn đối thủ.
Rốt cục, đối thủ kia không tìm được sơ hở, trong lòng quyết định liều mạng, hét lớn một tiếng, trên người toát ra một luồng ánh sáng màu xám nhàn nhạt, hiển nhiên là đấu khí đại biểu cho thực lực bước vào cấp trung, nhúng người nhảy tới, thân thể bay trên không, dùng thuẫn bài bảo vệ những điểm yếu hại, lăng không chém xuống một đao! Lưỡi đao cũng đã được đấu khí bao phủ!
Keng! ! !
Philip lui ra sau một bước, chém ngang kiếm ngăn chặn, chợt nghe 'cách' một tiếng, tên võ sĩ kia thối lui ra sau, lưỡi đao trong tay cũng đã bị cắt đi một khúc ! Philip cười ha ha, cố ý khoe khoang, quát lớn: "Ngươi không phải là đối thủ của ta, mau chóng vứt đao đầu hàng đi !"
Nói xong, toàn thân của hắn phát ra ánh sáng màu bạc, trong nhắt mắt đã bao phủ toàn thân hắn, cùng với giáp bạc kiếm bạc, càng khiến cho người hắn giống như một vị thánh đang tỏa ra ánh sáng màu bạc ! Khiến cho mọi khán giả trên khán đài đều đứng dậy, kêu ầm cả lên.
Cao giai đấu khí ! Cao giai đấu khí ! ! ! !
"Di?" Hạ Á không khỏi có chút nghi hoặc.
Tên Philip kia, lúc hắn phục kích bản thân, đấu khí hình như không có mạnh đến như vậy !?
Afuleika trái lại vừa nhìn thoáng qua liền cười nhạt : "Hắn giở trò đấy !"
"Giở trò? Đấu khí cũng có thể làm giả?" Hạ Á mở to hai mắt nhìn.
"Áo giáp trên người hắn nhất định là được gia trì ma pháp, cái ảo thuật này, sử dụng sự khúc xạ ánh sáng, đem ánh sáng của đấu khí phóng đại lên nhiều lần, nhìn qua rất dọa người, nhưng thực lực chân chính... Hừ hừ, năm ngoái em trai hắn cũng đã dùng thủ đoạn này, trước lúc thi đấu, về mặt khí thế đã đè ép đối thủ vài phần, lúc thật sự thi đấu, thì đã chiếm được một ít thế thượng phong. Chỉ bất quá em trai của hắn đã bị ta vạch mặt. Hừ ! Hai anh em bọn này, đúng là giống nhau như đúc."
Quả nhiên, đối thủ kia vừa nhìn thấy ánh sáng lóa mắt của Philip, sắc mặt càng khó coi thêm vài phần. Philip hét lớn một tiếng, tung người nhảy lên, dáng người giống như một con chim to xòe cánh, động tác quả nhiên hoa mỹ và mạnh mẽ, người còn ở trên không, thì đã chém xuống một kiếm, lưỡi kiếm phát một cái quang nhận, một đạo quang nhận kèm theo đấu khí chém xuống đối phương, đối thủ kia vội vàng đưa thuẫn bài lên che chắn, 'cạch' một tiếng, thuẫn bài bằng sắt bình thường, lúc này đã bị cắt làm hai nửa!
Philip rơi xuống ngay trước mặt đối phương, vươn kiếm đâm tới, đối thủ liều mạng dùng đao quét ngang ngăn cản, chỉ trong một hơi thở hai người đã va chạm bốn năm lần, khí thế của tên đối thủ kia ngày càng một yếu, thực lực đã vốn chênh lệch, lại bị khí thế của đối phương trấn áp, thuẫn bài cũng bị chém làm hai, lúc này hắn ra chiêu không khỏi mất đi vài phần khí lực, lưỡi đao tuy rằng miễn cưỡng cố gắng chống đỡ, thế nhưng "keng keng keng" vài tiếng, hắn liên tục lui về phía sau, chân trái trúng phải một kiếm, đau đớn la lên 'a' một tiếng, liền sau đó vai trái trúng thêm một kiếm ! Philip cố ý phô trương, lưỡi kiếm chém ngang, 'ba' một tiếng, đem giáp vai cùng giáp ngực của đối phương chém đứt, 'vèo' một cái, áo giáp da của đối phương bay thẳng ra ngoài !
Philip bước tới trước, tung chân đá thẳng vào ngực đối thủ, tên võ sĩ này phun ra một bụm máu tươi, sau đó bay thẳng ra sau, rớt trên mặt đất giật giật vài cái, còn chưa đứng dậy, thì Philip đã vọt tới, giơ trường kiếm lên, chém xuống !
Keng keng keng! !
Ánh sáng màu bạc chói sáng hầu như đem đấu khí màu xám nhạt của đối phương đè ép trở thành vô hình, liên tục vài chém hạ xuống, tên võ sĩ cuối cùng quỳ gối trên mặt đất, không còn có thể đứng dậy được, nhưng mà hai tay vẫn nắm chặt thanh đao liên tục ngăn cản vài kiếm, 'cách' một tiếng, tay bỗng nhiên nhẹ nhàng, lưỡi đao hoàn toàn bị cụt tới cán!
Philip cười lạnh, lưỡi kiếm đặt lên cổ của đối phương, sau đó đạp một cước, đem đối phương đá lăn ra đất, chân giẫm lên vị trí trái tim của đối thủ, giơ cao trường kiếm hướng thẳng về phía khán đài, chờ đợi ý kiến của khán giả.
Lúc này, khán giả trên đài đã hoàn toàn sục sôi!
Có thể nhìn thấy một cao giai võ sĩ trong vòng đấu loại, quả thực là một điều hiếm có ! Loại cao thủ như thế này, phải cho trực tiếp lọt vào vòng chính thức mới đúng !
Lúc này cả khán đàu đều hô to, không ít người còn ra sức kêu la, từ trong người lấy ra các loại khăn tay màu trắng bắt đầu vung lên, khuôn mặt bọn họ đều trở nên hung bạo, rống lớn : "Giết ! Giết ! Giết ! Giết ! !"
Cũng có những người thua cá cược, tức giận đem biên nhận xé tan tành, lớn tiếng kêu gào "Giết" !
Cả toàn đấu trường, đều vang lên âm thanh "Giết" !
Đây vốn chỉ là một loại truyền thống đầy máu tanh tàn nhẫn, ở trên đấu trường giác đấu, sống chết do trời, giết người không có tội ! Tuy rằng mỗi trận đấu cũng không phải nhất thiết phân ra sống chết, thế nhưng căn cứ theo cổ lễ, rất nhiều lần, nếu như khán giả xung quanh cầm lấy khăn tay vung vẫy kêu gọi giết chốc, vậy thì người thi đấu cũng chỉ có thể đám ứng yêu cầu, đem đối thủ xử lý ! Hành động này, cũng không bị pháp luật đế quốc truy cứu !
Đương nhiên ... Nếu như là người có tâm hồn thiện niệm, buông tha không giết, vậy thì cũng không thể ép buộc được họ.
Chỉ là, tên Philip kia tất nhiên sẽ không có bất kỳ thiện niệm nào, hắn đã lấy thân phận cao giai võ sĩ đi thi đấu vòng loại, cũng chỉ là tạo danh tiếng, giết càng nhiều người, trái lại càng trở nên nổi tiếng !
Trong tiếng kêu gào của những khán giả xung quanh, Philip cười nhe nanh một cái, cúi đầu nhìn thoáng qua đấu thủ ở dưới chân, tên võ sĩ kia trong lòng đã tuyệt vọng, vẻ mặt sợ hãi, quát lớn: "Ta chịu thua ! Tha..."
Phốc!
Không đợi tên võ sĩ nói hết câu xin tha, Philip đã hạ kiếm đâm thẳng xuyên cổ của đối phương, liền sau đó lưỡi kiếm chém ngang, cắt đứt nửa cái cổ của đối phương, Philip khom người nắm lấy tóc của đối phương, ra sức giựt một cái!
Phốc! ! !
Máu từ thân dưới phun lên, sau đó rơi xuống giống như mưa, đem bộ áo giáp bạc sáng loáng trên người hắn nhiễm đỏ lốm đốm !
Philip một tay giơ kiếm, một tay nâng cao cái đầu vừa mới cắt được qua khỏi đỉnh đầu của bản thân, máu tươi nhễ nhại rơi xuống, hắn hướng về phía khán giả cười như điên vài tiếng.
Trong nháy mắt, nhiệt huyết trong người đám khán giả trên đài giống như khiêu dẫn! Đám người này tới đấu trường quan sát, chính là muốn xem những cảnh máu tươi kích thích như thế này! Mắt thấy người bên dưới đã cắt đầu của đối thủ, máu tươi chảy lênh láng, càng khiến cho khán giả trên đài trở nên điên cuồng, vô số người đứng lên hướng về phía Philip hò hét như điên, ngay cả những khán đài còn lại, mọi người cũng đã bắt đầu chú ý tới đấu trường phía này, cả bọn đều nhảy dựng lên ủng hộ.
Trong lúc nhất thời, tất cả các khán đài trong đấu trường đều bị hành động của Philip hấp dẫn, mấy cái sân đấu khác đang diễn ra quyết đấu, khán giả cũng không còn quan tâm.
Toàn trường ủng hộ, Philip tràn đầy đắc ý, cảm thấy bản thân quyết định tham gia vòng đấu loại đúng là một quyết định sáng suốt, tốn hao hơn mấy nghìn kim tệ xếp đặt lịch thi đấu, cũng thật sự là đáng giá !
Tiếng vỗ tay cùng tiếng reo hò vang lên toàn trường hơn một phút, từ cửa bên hông mới xuất hiện hai lực sĩ cầm lấy búa lớn chuẩn bị đập vào chiêng tròn, báo hiệu kết thúc trận đấu...
Đúng lúc này, Philip bỗng nhiên làm ra một cái cử động khiến cho khán giả toàn trường càng trở nên sục sôi! !
Hắn bỗng nhiên phi thân tới, vung kiếm chém đứt cây búa đồng trong tay hai lực sĩ!
Hai người lực sĩ sững sờ đứng đực mặt ra!
Sau đó Philip đi nhanh tới sát mép sân thi đấu, giương hai tay ra, một tay giơ cao trường kiếm trong tay qua khỏi đầu-- chỉ là chuôi kiếm hướng lên trời, mũi kiếm hướng xuống đất, xoay một vòng ra hiệu cho khán giả ở xung quanh đấu trường ! !
Cử động này, nhất thời khiến cho toàn trường sôi trào, âm thanh gầm gú hầu như rung động cả đấu trường! !
"Khiêu chiến! Đây là khiêu chiến! !"
Afuleika cùng Hạ Á hai người ngồi ở đoàn người trong, ánh mắt của Afuleika chớp động tia sáng, nắm chặt bàn tay: "Đây là cổ lễ của đại hội giác đấu ! Tên gia hỏa này, đúng là một kẻ không xem ai ra gì !"
Trong tiếng kêu gào đinh tai nhức óc ở xung quanh, Hạ Á cau mày lớn tiếng hỏi: "Cổ lễ kia là gì ? Ngươi nói hắn khiêu chiến, có nghĩa là sao?"
Afuleika để miệng gần lỗ tai Hạ Á hét lên: "Chính là, người chiến thắng có quyền không muốn kết thúc trận đánh, hắn muốn tiếp tục luận võ ! ! Chỉ cần tiếng chiêng không được vang lên! Dựa theo cổ lễ, võ sĩ chiến thắng, để thể hiện sự võ dũng của bản thân, hắn có thể hướng về toàn trường khiêu chiến, trong số khán giả, nếu như có người bất mãn với chiến thắng của võ sĩ này, có thể lập tức nhảy xuống dưới khiêu chiến ! Vô luận là ai chết ai sống, đều không bị truy cứu ! ! Hừ ! Lần này hắn rất thông minh, biết rằng khán giả xem thi đấu vòng loại chỉ là người thường, mãi tới trận vòng chung kết, khái đài mới xuất hiện một ít võ sĩ cao cấp tham quan học hỏi... Cho nên, hắn cư nhiên hướng về toàn trường khiêu chiến, tên hỗn đản giảo hoạt !"
Hạ Á nghe xong, bỗng nhiên trên mặt hiện lên một nụ cười như điên.
"Ha ha ha ha! Tự do khiêu chiến? Tốt ! Rất tốt ! ! Tên gia hỏa kia, ta còn đang lo lắng không biết dùng cách nào để tính sổ với hắn ! Cái này chính là hắn tự tìm cái chết, không thể trách ông đây!"
Nói xong, dế nhũi bỗng nhiên vỗ Afuleika một cái, rống lớn : "Mở to hai mắt mà nhìn cho kỹ, ông đây báo thù cho mấy huynh đệ đã chết của ngươi!"
Hạ Á bỗng nhiên từ trên khán nhảy dựng lên, người còn ở trên không, lộn mình một cái liền rơi vào trong sân thi đấu ở bên dưới ! !
Hắn bỗng nhiên xuất hiện bên dưới sân thi đấu, nhất thời khán giả trên đài đều trở nên cuồng nhiệt ! Trong vòng đấu loại, xuất hiện cảnh tượng khiêu chiến như thế này, cũng là một màn mà khán giả rất là trong đợi ! Quả nhiên dế nhũi vừa lộ diện, toàn trường hơn phân nửa liền vỗ tay reo hò cỗ vũ cho hắn.
Lúc này bên trong đấu trường, phảng phất như là một cái tổ ong khổng lồ, âm thanh 'ong ong' đinh tai nhức óc liên tục vang lên...
※※※
Động tác nhảy xuống sân thi đấu của Hạ Á quả thật rất bắt mắt, hắn hung hăng nện thẳng hai chân xuống mặt sân, cát đá tung bay, nhất thời tạo thành một hố to ở trên sân thi đấu!
Hạ Á phủi phủi bụi đang dính trên mặt, ngẩng đầu nhìn thẳng Philip, khuôn mặt hiện lên một nụ cười nhe răng nanh ra: "Ê, tiểu tử mặt trắng, ông mày tới rồi đây ! !"
Philip vốn đã tính toán rất kỹ, trên khán đài của vòng đấu loại chắc chắn sẽ không có cao thủ quan sát, bản thân mới làm ra một động tác khiêu chiến không mấy nguy hiểm, dẫn phát một trận hoan hô từ phía khán đài, trong lòng hắn đang đắc ý, làm sao nghĩ tới một sát thần từ trên trời giáng xuống ? !
Philip nhìn thấy rõ người này, nhất thời trong lòng hắn lạnh run ! Hắn làm sao lại không nhớ rõ Hạ Á? Lần phục kích trước đây, tên điên này đã ra tay ngăn cản, bảo vệ cho Afuleika, mà lúc hắn cùng bản thân giao chiến, vũ kỹ của tên gia hỏa này quả thật là quá kinh người ! Đánh cho bản thân hắn liên tục lui về phía sau ! Nếu như không có sự trợ giúp của ma pháp sư mà bản thân đã tốn khá nhiều tâm huyết mới kết giao được, chỉ sợ đã bị một kiếm của đối phương chém chết ngay tại chỗ ! Mà cho dù bản thân được giúp đỡ, Hạ Á cũng mạnh mẽ giết chết tên ma pháp sư kia, còn chém bay đầu ma pháp sư, sát khí tung hoành ngang dọc ...
Sau lần đó trở về, mỗi đêm Philip đều gặp phải ác mộng ! !
Mà hiện tại, đương lúc bản thân đắc ý nhất, thì cái tên ở trong ác mộng lại lần nữa xuất hiện? !
Philip cả kinh, suýt tý nữa là ngay cả kiếm cũng không nắm chặt, vô thức lui ra sau hai bước, mở to hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Á.
"Ân? Ngươi trương to hai mắt ra làm gì ?" Hạ Á híp mắt, chậm rãi rút hỏa xoa ra, vẻ mặt lộ ra nụ cười rất ác ý: "Lẽ nào không nhận ra ông mày ? Tới đây tới đây, tiểu tử mặt trắng, ngoan ngoãn bước lại đây, để Hạ Á lão gia đâm ngươi vài cái !"
Tiếng reo hò ở xung quanh lúc này đã trở nên cao trào, thế nhưng Philip làm gì còn tới nửa điểm đắc ý? Hắn quả thực là hận không thể hung hăng đem lỗ tai bịt kín lại !
Gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Á, vẻ mặt của Philip hết trắng rồi lại xanh, rốt cục liều mạng nói ra một câu : "Ngươi ! Ta cùng ngươi không thù không oán, ngươi hà tất phải ép người quá đáng..."
Hạ Á vung tay cắt đứt lời nói của hắn, từng bước từng bước đi tới, hỏa xoa liên tục chém vào hư không, nhe răng cười nói: "Có thù oán hay không, cũng phải để cho ông mày đâm vài cái. Tới đây tới đây, không được chạy trốn đó nha!"