Mục lục
[Dịch] Kiếm Động Cửu Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Hằng gặp qua không ít tên ăn chơi trác táng, chẳng biết tại sao những người này luôn tự cho là đúng còn thôi đi, nhưng tùy tiện gọi hắn ra để làm mất mặt, chỉ sợ tam huynh đệ này là đầu tiên.

Sát ý của hắn rừng rực nhưng cũng có chút kỳ quái, ba người này đều là Nguyệt Minh Đế, lẽ ra có thể tiến vào Tinh Phong Thí Luyện đều hẳn là "Tuấn kiệt trẻ tuổi", làm sao có thể có người háo sắc đến loại trình độ này?

Hơn nữa, ngay cả Tư Đồ Lăng của gia tộc cường đại nhất Dã Mã Thành cũng chỉ là Nguyệt Minh Hoàng, có thể suy đoán ra bên trong Tây Hợi Thành rất khó bồi dưỡng được Nguyệt Minh Đế từ 1 vạn 2000 tuổi trở xuống, tiến vào Nguyệt Minh Đế tám chín phần mười là Tiên Thành bậc cao phái ra.

Những năm qua khẳng định không có gia tộc nào sẽ làm loại chuyện nhàm chán này, nhưng Tinh Phong Thí Luyện lần này liên quan đến Nguyệt Hoa Liên, gia tộc cấp bậc Nhật Diệu Cảnh sẽ tham dự cạnh tranh cũng không phải chuyện ly kỳ gì.

Ba người này, cơ bản có thể xác định là đến từ Tiên Thành bậc cao.

Nhưng, vậy thì như thế nào?

Sát khí trong lòng Chu Hằng như sôi, ba người này là thiên kiêu cũng được, là ngu ngốc cũng thế, nếu nói ra những lời ô nhục chúng nữ, vậy đã quyết định vận mạng của bọn họ!

Chết!

- Thế nào, tiểu tử, ngươi còn muốn động thủ cùng chúng ta?

- Ha ha ha! Đại ca, để ta cho tên này biết chút lợi hại, để hắn ngoan ngoãn nghe lời!

- Nhị ca, ngươi xuống tay nhẹ chút, đừng giết chết hắn, tên này còn hữu dụng!

- Đã biết, đã biết!

Lão nhị trong tam huynh đệ đi ra, một tay đặt ở sau lưng, tay kia thì đưa ra ngoài, hóa quyền thành chưởng, sau đó vươn một ngón tay ý bảo Chu Hằng tới, rõ ràng là khinh thường.

Xoạt, ánh sáng đen nhoáng lên một cái!

Chu Hằng đã hiện ra phía sau người kia, tay phải cầm hắc kiếm, lưỡi dao gãy không nhiễm một tia máu nào, nhưng thanh niên sau lưng của hắn lại là xuất hiện một đạo vết máu ở giữa lưng, nhanh chóng mở rộng, nhiễm đỏ toàn bộ phía sau lưng hắn.

- Nhị đệ!

- Nhị ca!

Hai gã thanh niên khác hét lớn, thân hình lão nhị kia đột nhiên đổ xuống, không còn một tia khí tức nào.

Bị hắc kiếm đâm trúng yếu hại, chết ngay lập tức!

Lão Đại và lão tam kia quay đầu nhìn về phía Chu Hằng, trên mặt đều là toát ra vẻ nổi giận, nhưng đồng thời cũng có kinh ngạc không che giấu được.

Lão nhị bị chết có chút oan, ngay cả một chiêu cũng còn chưa đánh ra a! Tốc độ của đối phương thật sự quá nhanh, lão nhị lơ là sơ suất bởi vì đối phương là Nguyệt Minh Hoàng, kết quả trực tiếp bị một kiếm đâm chết!!

Nhưng lão nhị chính là Nguyệt Minh Đế tam luân a. Cư nhiên bị một kích đánh chết ngay lập tức, lưỡi dao gãy trong tay đối phương tất nhiên là Tiên khí bậc cao, cho dù là đã bị hư nhưng cũng có được lực tàn phá kinh khủng!

Tốc độ này, một kích này của Tiên khí hẳn là phải chết!

Hai người đều là không dám khinh thường, đồng thời phóng xuất ra linh lực kết thành hộ thuẫn ở xung quanh người, cho dù là lưỡi dao gãy kia sắc bén hơn nữa, nhưng tu vi của Chu Hằng dù sao chỉ là Nguyệt Minh Hoàng. Không có lực lượng đủ mức để duy trì, hắn căn bản không có khả năng đâm rách phòng ngự của bọn họ.

Giải quyết vấn đề phòng ngự của bản thân xong, chính là Nguyệt Minh Hoàng còn có thể lật trời được sao?

- Tiểu tạp chủng, ta muốn đem ngươi bầm thây vạn đoạn, cho ngươi chết cũng phải hối hận!

Lão đại kia mặt âm trầm nói, biểu tình phẫn nộ tới cực điểm.

Tiên nhân sinh dục khó khăn, tam huynh đệ bọn họ lại là tam bào thai. Ở Tiên giới quả thực chính là kỳ tích. Mà tình cảm của bọn họ cũng là tương đối vững chắc, từ nhỏ đã cùng nhau tu luyện, cùng nhau gây họa, uống rượu với nhau, chơi nữ nhân cùng nhau.

Bọn họ háo sắc, thực ra cũng là có nguyên nhân, bởi vì bọn họ dưới cơ duyên xảo hợp chiếm được một bộ Liệt Hỏa Công, công pháp này hấp thu khí chí dương, tu vi tinh tiến rất mạnh, nhưng ở trong quá trình tu luyện cũng sẽ tích lũy rất nhiều hỏa khí, cần tìm nữ nhân phát tiết.

Dần dà, bọn họ cũng liền biến thành nhìn thấy mỹ nữ sẽ có phản ứng, đã không phải đơn thuần là vì phóng thích hỏa khí tích lũy khi tu luyện Liệt Hỏa Công.

Lão đại lão tam đồng thời vận chuyển công pháp, hai người đều là hóa thân thành hỏa nhân, ngọn lửa hừng hực bắn ra, núi đá bốn phía liền bị cháy đỏ rực trong nháy mắt, hóa thành dung nham chảy xuôi ra chung quanh.

- Chết!

Hai người đều là quát lên một tiếng lớn, vọt tới Chu Hằng.

- Hỏa Thần Lô! Hôm nay cho ngươi hảo hảo ăn một bữa!

Chu Hằng dụng thần dụng thần thức nói, tay trái nhoáng lên một cái, Hỏa Thần Lô tế xuất ra, ấn một cái xuống mặt đất.

- Bổn tọa thích!

Hỏa Thần Lô căn bản không cần thúc giục. Cái nắp lô từ từ mở ra, vù vù vù vù, cái miệng to của nó hút một cái, tất cả ngọn lửa bị nó hít vào bên trong thân lò, nhiệt độ chung quanh trong nháy mắt đã bị làm lạnh.

- Bảo . . . Bảo bối!

Hai mắt con lừa đen lập tức tỏa ánh sáng, dán mắt nhìn chằm chằm Hỏa Thần Lô.

- Lửa!

Lão đại lão tam liều mạng kích phát ngọn lửa, nhưng ngọn lửa bọn họ thả ra căn bản kém tốc độ hấp thu của Hỏa Thần Lô, chẳng những ngọn lửa khắp nơi bị hấp thu sạch sẽ, ngay cả hai người bọn họ đều từ trang thai ngọn lửa biến trở về bộ dáng ban đầu.

- Lửa!

- Lửa!

- Lửa!

Hai người liên tục kêu to, nhưng mặc cho bọn hắn vận chuyển công pháp như thế nào cũng đêu vô dung, Hỏa Thần Lô không biết là Tiên khí phẩm bậc cao đến trình độ nào, nhưng không phải là hai Nguyệt Minh Đế này có thể so sánh?

Chu Hằng rung hắc kiếm lên, thân hình bay ra.

- Tiểu tạp chủng!

Lão Đại và lão tam không trở lại vận chuyển Liệt Hỏa Công, bọn họ cũng biết môn công pháp này là bị Chu Hằng khắc chế hoàn toàn, thân là Nguyệt Minh Đế bọn họ cũng không phải chỉ có một môn công pháp.

Ông ông ông, trăng tròn của bọn họ đồng thời được tế ra, đều là 3 vầng trăng, sáu vầng trăng liên hợp, đè xuống Chu Hằng.

Nguyệt Luân Kỹ, Tuyệt Thạch Lạc!

Chu Hằng bỗng nhiên chỉ cảm thấy thân thể trầm trọng như núi, đúng là không thể chuyển động. Hắn gào to một tiếng, hắc kiếm chỉ lên trời, nghênh đón 6 luân đang đè xuống.

Kiếm Phá Phi Vũ! Công kích nhược điểm!

Đinh đinh đinh!

Trong tiếng giòn vang liên tiếp vang lên, Chu Hằng bắn ra từ trong 6 vầng trăng tròn, thân hình quẹo thật nhanh ở giữa không trung, xông tới lão Đại và lão tam kia.

- Cái gì?

Hai người đồng thời cả kinh kêu lên một tiếng, vầng trăng là một bộ phận thân thể của bọn họ, bọn họ tinh tường cảm ứng được 3 vầng trăng của mình bị phá hư ở mức độ bất đồng, Chu Hằng chính là giết ra ngoài từ trong 6 vầng trăng!

Làm sao có thể?

Độ chắc chắn của vầng trăng có thể sánh bằng Tiên khí cùng cảnh giới, làm sao có thể dễ dàng bị phá hư như vậy?

Nhưng hiện tại đã không có thời gian để cho bọn hắn kinh ngạc, Chu Hằng đã đang giết tới đây!

- Đi!

Hai người liên thủ, 6 vầng trăng tròn chuyển động lần nữa.

Khí thế của Chu Hằng bộc phát, toàn diện phát động Tử Diễm Thiên Long, nơi này không có người ngoài nên hắn cũng không lo lắng sẽ bị tiết lộ thân phận của mình!

Lão Đại và lão tam kia chợt cảm thấy trong lòng căng thẳng, ý chí chiến đấu trong nháy mắt hạ xuống, chiến lực 10 thành nhiều nhất chỉ phát huy ra hai ba thành!

Bành! Bành! Bành! Bành!

Hai người miễn cưỡng chống đỡ, nhưng 14 vầng trăng của Chu Hằng vốn là vượt qua Nguyệt Minh Đế tam luân về lực lượng, không kém chút nào so với Nguyệt Minh Đế tứ luân, hai người này liên thủ nhiều nhất cũng chỉ đỡ được trăm chiêu của Chu Hằng, huống chi chiến lực của bọn hắn bây giờ giảm mạnh?

Sau vẻn vẹn chỉ mười chiêu, hai người đều là phát ra một tiếng hét thảm, nhao nhao ngã nhào xuống đất, máu tươi từ dưới thân thể của bọn hắn tràn ra, chảy lan đầy đất.

Chu Hằng thu kiếm, đến hiện tại hắn còn không biết thân phận của ba người này, nhưng cái này hắn cũng không có đặt ở trong lòng, người là bị hắn giết, hắn cũng chuẩn bị tốt để ngày sau nghênh đón thế lực sau lưng ba người này báo thù.

- Bảo bối!

Ánh mắt của con lừa đen nhìn chằm chằm vào Hỏa Thần Lô, mắt nhìn thấy chiến đấu chấm dứt, nó lập tức tung bốn vó ra chạy vội tới, hai móng trước liền ôm Hỏa Thần Lô vào trong lòng, còn dùng cằm cọ cọ vào lô, khuôn mặt hạnh phúc.

- Lư đại gia quả nhiên là điềm lành của thiên địa, tùy tiện đi hai bước cũng có thể nhặt được một kiện chí bảo, vậy làm sao không biết xấu hổ a!

Nó còn thập phần đê tiện nói.

- Con lừa, ta khuyên ngươi tốt nhất là buông tay!

Chu Hằng đi nhanh tới.

- Chu tiểu tử, ngươi muốn đoạt của bổn tọa sao?

Con lừa đen vừa thập phần cảnh giác nói, vừa giấu Hỏa Thần Lô ra phía sau.

- Con lừa, mẹ ngươi a . . .

Nó đột nhiên kêu thảm một tiếng, vội vàng ném Hỏa Thần Lô ra ngoài, giống như đang cầm một củ khoai nóng bỏng tay.

Đây quả thật là phỏng tay!

Toàn thân Hỏa Thần Lô đỏ lên, mơ hồ có thể nhìn thấy ngọn lửa sôi trào bên trong.

- Bảo bối . . .

Con lừa đen vội vàng lại chạy tới, xoay quanh Hỏa Thần Lô, nhưng cũng không dám lại đưa chân ra để chạm vào.

Bảo bối ngay tại trước mặt lại không thể lấy làm của riêng, con lừa đê tiện này thật sự là buồn muốn chết.

- Con lừa, ngươi thật đúng là chuyên môn như vậy a!

Chu Hằng thở dài, con lừa đê tiện này thật là không có mặt mũi cũng không có nhân phẩm.

- Không cần nói xấu bổn tọa, thần lô này để dưới đất chính là vật vô chủ, bổn tọa đi qua há có thể bỏ qua sao? Bổn tọa đây là thuận lòng trời a!

Con lừa đen miệng đầy ngụy biện.

- Vậy ngươi lấy đi!

Chu Hằng cười nói.

- Phi, ngươi cho rằng bổn tọa là ngốc sao?

Con lừa đen trừng mắt nhìn Chu Hằng, sau đó lại trơ mặt ra nói:

- Không bằng, ngươi dập lửa đi?

- Ngươi thật đúng là không biết xấu hổ a?

Chu Hằng thở dài.

- Thể diện là gì? Có bảo bối còn phải để ý thể diện?

Con lừa đen nghễnh cổ nói.

- Cút!

Chu Hằng thu hồi Hỏa Thần Lô, sau khi nói một tiếng với chúng nữ, bắt đầu ngồi vào để điều tức.

Cộng thêm Băng Sương Cự Viên đánh chém lúc trước, hắc kiếm đã hấp thụ bốn đạo tinh khí sinh mệnh, bởi vậy hắn cũng không vội đi, mà phải luyện hóa tinh khí sinh mệnh mà hắc kiếm hấp thu được.

Hắn hành công ở một bên, chúng nữ đều là vây chung quanh Hoặc Thiên, về phần con lừa đen vừa mới lỡ mất một kiện bảo vật, đang ở một bên nhìn ánh trăng mà thở dài.

- Hoặc Thiên tỷ, có thể để cho tốc độ tu luyện của chúng ta nhanh hơn một chút nữa hay không?

Chúng nữ đều hỏi Hoặc Thiên.

- Vì cái gì?

Hoặc Thiên hỏi lại:

- Không phải có sư đệ bảo hộ các ngươi sao?

- Ta muốn chia sẻ gánh nặng với phu quân!

- Đung, ta cũng không muốn trở thành gánh nặng của hắn!

- Chúng ta là vợ chồng, có nguy nan đương nhiên phải cùng nhau đứng ra chia sẻ!

Chúng nữ tranh nhau nói ầm ĩ cả lên, nhưng điểm xuất phát đều là giống nhau, trừ bỏ Phong Liên Tình, nàng nói:

- Ta muốn biến thành người lợi hại nhất, sau đó tất cả đồ ăn ngon đều là của mình ta!

- Tên Ăn Tạp!

Chúng nữ đều là nở nụ cười, nha đầu kia giống như đồ đệ của Chu Hằng, đầy đầu đều là ăn.

- Căn cốt, ngộ tính của các ngươi đều không phải là hảo hạng, nếu muốn theo kịp bước chân của hắn, các ngươi phải chịu đau khổ rất lớn!

Sau khi Hoặc Thiên dừng một chút, nói.

- Chúng ta không sợ chịu khổ!

Chúng nữ đồng thời nói.

- Có bao nhiêu khổ?

Sau khi bình tĩnh trong nhất thời, Lâm Phức Hương nhỏ giọng hỏi.

- Rất khổ!

Hoặc Thiên nghiêm nét mặt nói.

Chúng nữ nhìn nhau một chút, nói:

- Hoặc Thiên tỷ, xin ngươi giúp chúng ta!

Vẻ mặt Hoặc Thiên vẫn trong trẻo nhưng lạnh lùng như cũ, nàng gật gật đầu, nói:

- Các ngươi nếu muốn thực lực tăng tiến vùn vụt trong thời gian ngắn, với thể chất bây giờ của các ngươi là không thể nào làm được, trước tiên ta cải thiện thể chất cho các ngươi một chút!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK