Mục lục
[Dịch] Kiếm Động Cửu Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Hằng triển khai Phi Vân Bộ, tốc độ nhanh như thiểm điện, rất nhanh đã bỏ xa vài dặm.

Hắn tìm một cái hốc cây sạch sẽ ẩn nấp, tiếp tục khôi phục chân nguyên lực, sau nửa ngày mới lần nữa mở mắt, một đạo hàn mang hiện lên, giống như một tia chớp xẹt qua.

Tu vi chẳng những phục hồi, hơn nữa còn tiến cảnh nhẹ, nhảy tới Luyện Thể tầng sáu đỉnh phong!

Có thể tấn công Luyện Cốt Cảnh!

Chu Hằng nín một bụng lửa giận, bốn người Thạch Cương vong ân phụ nghĩa, chẳng những không có chút cảm kích, ngược lại còn nổi lên tham niệm, sát niệm với hắn, người như vậy tuyệt đối không xứng tiếp tục sống trên đời!

Đợi đột phá đến Luyện Thể tầng bảy, sẽ là lúc giết sạch bốn súc sinh vong ân phụ nghĩa kia!

Chu Hằng ninh tâm tĩnh thần, bài trừ hết thảy tạp niệm, lập tức tiến vào cảnh giới vô dục vô niệm, vận chuyển chân nguyên lực, bắt đầu tấn công Luyện Cốt Cảnh!

Luyện Bì Cảnh là dễ dàng nhất, chỉ cần không phải đầu heo ngốc ngếch, như vậy trong vòng mười ngày ắt có thể nhập môn, bước ra bước đầu tiên của võ đạo. Mà Luyện Nhục Cảnh lại khó đột phá hơn nhiều, trong mười võ giả nhiều nhất chỉ có một nửa có thể đột phá.

Mà Luyện Cốt Cảnh chính là bước ngoặt, đủ để hạ gục chín thành võ giả!

Chu gia tổng cộng có tát cả 327 tộc nhân Luyện Nhục Cảnh, nhưng đạt tới Luyện Cốt Cảnh cũng chỉ có 74 người, Luyện Huyết Cảnh thì càng thiếu, chỉ có sáu người!

Có thể thấy được con đường võ đạo càng về sau thì càng gian nan.

Từ điểm đó cũng có thể thấy được, ngộ tính trọng yếu cỡ nào, càng ở cảnh giới cao, tầm quan trọng của ngộ tính lại càng nổi bật.

Chu Hằng không vội không nóng nảy, thân dung thiên địa, tâm tình thả lỏng, trong đầu thầm niệm Lăng Thiên Cửu Thức, vũ động đoạn kiếm màu đen trong một mảnh ngân hà vô biên, giống như có thể trấn áp tang thương muôn đời.

Hắn bắt đầu tấn công lá chắn Luyện Cốt Cảnh.

Mười hai tầng Luyện Thể, chính là đem chân nguyên lực tồn trữ vào trong da, thịt, cốt, máu. Sau khi đạt tới Luyện Nhục đỉnh phong, cơ thể rắn chắc vô cùng, nên muốn đột phá chướng ngại tầng này vô cùng khó khăn.

Lăng Thiên Cửu Thức không ngừng vũ động trong người, chân nguyên lực nhao nhao hóa thành từng lợi kiếm màu đen, mãnh liệt tấn công tầng chắn, hưu hưu hưu, như vạn mũi tên bắn ra một lượt, chỗ bắp thịt tay trái bị chân nguyên lực xuyên thủng, tiến về phía xương cốt.

Sau đó là tay phải, bụng, vai trái, đùi phải, làn tới toàn thân.

- Ầm!

Thân thể hắn chấn động, hai mắt bỗng nhiên mở ra, mỗi mắt hiện ra một thanh hắc kiếm còn tối hơn đêm đen, tiếp đó dần dàn nhạt đi.

Luyện Cốt Cảnh!

Chu Hằng nhìn lên tinh không, lúc này trăng sáng chưa lên quá đỉnh đầu, đột phá Luyện Cốt Cảnh nhiều nhất chỉ mất ba canh giờ.

Năm đó phụ thân Chu Định Hải lại mất thời gian một tháng!

Chu Hằng không tự mãn, xuất môn một chuyến, hắn học được rất nhiều kiến thức, tốc độ tu luyện của hắn ở Nguyên Thạch Trấn có thể nói yêu nghiệt, nhưng phóng ra thế giới bên ngoài, tuy rằng vẫn hết sức kinh người, nhưng chưa chắc không có người vượt qua hắn.

Hắn lẳng lặng chờ đợi khuya tới.

- Ông!

Trong đan điền, đoạn kiếm màu đen chấn động, đúng giờ phóng ra lượng lớn năng lượng tự do, thông qua máu cấp tốc tràn vào trong cơ thể. Chu Hằng nội thị, lập tức có thể kết luận, năng lượng thả ra lại tăng lên.

Nguyệt Ảnh Tâm Quyết triển khai, Chu Hằng nhao nhao hấp thu năng lượng tự do này lại, da, thịt đã hấp thụ đầy đủ chân nguyên lực, mà xương cốt cũng đã đả thông, giống như con nít kêu khóc không cho ăn, tham lam hấp thu chân nguyên lực.

Quá trình hấp thu này chính là quá trình rèn luyện thể chất.

Nửa giờ sau, Chu Hằng ngừng lại, năng lượng tự do trong cơ thể đã bị hấp thu xong. Hắn thô đơn giản phóng đoán một chút, đại khái một tháng là có thể tới Luyện Thể tầng bảy đỉnh phong!

Chu Hằng đứng lên, khởi động chân tay một chút, cảm thụ được lượng lượng sung túc sau khi đột phá cực hạn, hắn có cảm giác có một tòa núi cao trước mặt cũng có thể một quyền đánh nát.

Thình thịch, hắn đánh ra một quyền, gốc cây to bằng miệng chén lập tức gãy gục, bụi mù nổi lên.

- Lực lượng Luyện Nhục đỉnh phong khoảng 3000 cân, mà bây giờ tuy rằng đột phá chưa bao lâu, lực lượng của ta đã đạt đến 4000 cân!

Chu Hằng lộ ra nụ cười thỏa mãn, thời điểm mới vừa đột phá là giai đoạn lực lượng tăng trưởng nhanh nhất, sau đó sẽ dần dần thả chậm, cho tới tận khi gặp phải tấm chắn tiếp theo, mới không thể tăng lên tiếp.

Vốn 1000 cân lực lượng này ít nhất phải cần một tháng thậm chí còn lâu hơn, nhưng ai bảo hắc kiếm chính là chí bảo, trực tiếp cho Chu Hằng nhiều năng lượng tự do tinh thuần như vậy chứ, trực tiếp rút ngắn quá trình này lại trong bốn mươi phút.

Hắn dựa vào thân cây nghỉ ngơi một đêm, khi bình minh lập tức xuất phát, đi tới nơi lúc trước gặp bốn người Thạch gia, chỉ thấy trên mặt đất là một mảng cháy xém lớn.

Xem ra, bốn người Thạch gia sau khi lấy hết vật đáng tiền trên người Kim Quan Xà thì thiêu sạch, hạ quyết tâm không để lại cho hắn bất kỳ vật gì.

Chu Hằng cẩn thận tra xét dấu vết xung quanh một chút, thân hình nhảy ra, bay vút về phía đông nam.

Bốn người Thạch gia đi không xa!

Một đường vội vã đuổi theo, Chu Hằng thường thường dừng lại quan sát một chút, xác định mình có đi sai hướng hay không. Sau khi tiến vào Luyện Cốt Cảnh, tốc độ của hắn cũng đề thăng rất lớn, đại khái hơn ba giờ sau, hắn đến trước một mảnh bùn lầy thấp, chỉ thấy 8 vết chân thẳng tắp tiến về phía trước.

Triển khai Phi Vân Bộ, thân thể nhẹ như lông ngỗng, mạnh mẽ bay vút qua mảnh bùn lầy, mỗi một bước hạ xuống chỉ dể lại dấu chân mờ nhạt trên mặt đất, rất nhanh nó lại bị bùn đất co dãn lấp đầy.

Lại bảy tám tiếng sau, sắc trời đã tối, truy tung cũng trở nên khó khăn, nhưng vào lúc này, Chu Hằng nhìn thấy ánh lửa chớp động phía xa.

Tìm được rồi!

Thân hình hắn nhảy lên, hưu hưu hưu, sau khi lên xuống mười mấy cái, ánh lửa phía trước càng ngày càng sáng ngời, chỉ thấy bốn người Thạch Cương ngồi bên cạnh một đống lửa, đang nướng thịt, mùi thịt thơm nức, hắn ở xa còn ngửi được.

Đó là thịt Kim Quan Xà!

Trong lòng Chu Hằng lập tức dâng lên một cơn tức giận, trước kia hắn ở Chu gia tuy rằng chịu đựng tộc nhân khinh bỉ, nhưng mà đê tiện vô sỉ, vong ân phụ nghĩa giống như bốn người Thạch gia này thì chưa từng thấy qua, điều này làm cho sát khí mạnh mẽ trào ra!

Hắn từ trên cây nhảy xuống, nhanh chóng đi tới đống lửa, cất giọng nói:

- Bốn súc sinh khoác da người cho mượn lửa chút!

- Cái gì!

Bốn người Thạch Cương nhao nhao nhảy dựng lên, khó tin Chu Hằng, giống như thấy quỷ vậy!

Tiểu tử này lại dám chủ động tìm mọi người?

Còn dám mắng bọn họ là súc sinh?

- Ồ, nói các ngươi là súc sinh đúng là ủy khuất cho đám 4 chân đó, các ngươi... Súc sinh cũng không bằng!

Chu Hằng tươi cười, trên mặt lại hiện lên sát khí lành lạnh:

- Các ngươi sống trên đời chỉ lãng phí lương thực.

- Muốn chết!

Bốn người Thạch gia đều hét to, thương thương thương, vũ khí ra khỏi vỏ, nhắm thẳng đánh tới Chu Hằng.

Thạch Cương ánh mắt lạnh lùng, tâm tư hắn thâm trầm hơn rất nhiều, Chu Hằng nếu dám chủ động truy kích, vậy tất nhiên có chỗ dựa vào, không ai ngốc đi tìm chết cho mình!

Chẳng lẽ nói, đối phương có năng lực đánh giết Kim Quan Xà kia sao?

Có khả năng sao? Lúc này mới trôi qua hơn một ngày!

Không đúng, khí tức tiểu tử này... Luyện Cốt Cảnh!

Ba người khác của Thạch gia cũng phát giác hơi thở trên người Chu Hằng biến hóa rõ ràng, mỗi một người đều chấn kinh!

Luyện Cốt Cảnh cũng không có cái gì quá ly kỳ, nhưng rõ ràng ngày hôm qua Chu Hằng vẫn còn là Luyện Thể tầng sáu a! Nên biết rằng từ Luyện Thể tầng sáu đến tầng bảy, chính là phải vượt qua một đại cảnh giới, sao có thể trong một đêm hoàn thành?

Đây là quái thai gì?

Tuyệt đối không thể! Trên đời không có yêu nghiệt như vậy, nhất định là ngày hôm qua tiểu tử này dùng biện pháp đặc thù nào đó ẩn tàng khí tức! Đúng, như thế mới lý giải vì sao hắn có thể giết chết Kim Quan Xà!

Nghĩ thông suốt chi tiết này, bọn họ thở phào một hơi.

- Ngươi là người phương nào?

Thạch Cương vọt tới Chu Hằng, đại đao xanh biếc ra khỏi vỏ, ánh đao hàn mang chớp động.

- Người diệt chó gà.

Chu Hằng mờ nhạt nói, vẻ mặt không chút giả dối nào.

- Chỉ có miệng lưỡi lợi hại.

Thạch Cương nháy mắt ra dấu, ba người khác đều nhao nhao tản ra, vây tới Chu Hằng, đợi ba người vào chỗ, hắn nhàn nhạt thốt lên.

- Giết!

Bốn người đồng thời nhào tới, lưỡi dao sắc bén trong tay xẹt qua trời đêm, phân ra chém tới cổ, ngực Chu Hằng.

Chu Hằng thét dài một tiếng, thi triển Phi Vân Bộ trực tiếp tới trước mặt một người, trường kiếm đâm ra, đâm thẳng tới ngực đối phương.

Tên Thạch gia kia vô cùng hoảng sợ, bởi vì một kiếm này hoàn toàn lách qua phòng ngự của hắn, dường như vũ khí trong tay hắn chỉ để bài trí, không có chút tác dụng gì.

- Cứu...

Hắn há mồm kêu cứu, chỉ là vừa phun ra được một chữ, trước mắt đã tối sầm lại, ánh mắt không còn mở nổi nữa!

Chu Hằng thu kiếm, một vòi máu tươi phụt ra từ ngực đối phương. Người nọ chỉ là Luyện Thể tầng sáu, hắn căn bản không cần sử dụng kiếm ý Lăng Thiên Cửu Thức, liếc mắt một cái đã nhìn thấy sơ hở một thức của đối phương, một kích trí mạng!

- Tiểu tạp chủng!

- Lớn mật!

Ba người Thạch Cương vừa giận vừa sợ, không nghĩ tới chiến lực của Chu Hằng lại đáng sợ như thế, tuy rằng võ giả Luyện Thể tầng sáu ở trước mặt Luyện Cốt Cảnh chỉ chờ bị nghiền ép, nhưng mà một chiêu lấy mạng thì quá khoa trương đi.

- Phong Quyển Tàn Vân!

Thạch Cương lại phẫn nộ, một đao vung ra, ánh đao chớp động phóng ra kình phong xé rách không khí.

Hắn là thiên tài Thạch gia, Chu Hằng giết người ngay trước mặt hắn, coi như là đang đánh vào mặt hắn!

- Chết!

Hắn nhất định phải giết tiểu tử này, nếu không gia tộc sẽ không có người nào đi theo hắn nữa. Ngay cả thủ hạ của mình cũng không bảo hộ được!

Hắn được xưng là một trong hai đại thiên tài Thạch gia, tự nhiên có chỗ hơn người, một đao này chém ra, đầy trời đều là đao khí bén nhọn!

Tên này, rất mạnh!

Chu Hằng ánh mắt căng thẳng, trong nháy mắt tâm thần yên tĩnh lại, một kiếm chém ra, đúng là Phi Bộc Kiếm Pháp.

- Choang! Choang! Choang!

Đốm lửa liên tiếp hiện ra, Chu Hằng chợt lui năm thước, vẻ mặt thận trọng đề phòng.

Thạch Cương sắc mặt càng thêm khó coi, tuy rằng hắn bức lui đối thủ, nhưng cánh tay lại có một vết thương, chính là bị Chu Hằng một kiếm đả thương, nếu không phải hắn phản ứng kịp thì không chỉ là một vết thương đơn giản như vậy, mà có thể là cánh tay này bị chém lìa!

Lực lượng tiểu tử này tuy rằng không bì kịp mình, nhưng mà năng lực ứng phó tại sao đáng sợ như thế!

Phong Quyển Tàn Vân chính là một trong ba chiêu uy lực mạnh nhất của Phong Vân Đao Pháp, một hai đại tuyệt học trong Thạch gia, nhưng mà một chiêu này đánh ra chẳng những không chặt đầu được Chu Hằng, ngược lại còn khiến hắn bị thương!

Hơn nữa hắn giơ đao lên, chỉ thấy lưỡi dao đã xuất hiện một vết mẻ nhỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK