Có câu nói, hòa thượng chạy không khỏi miếu, Lam Long nữ hoàng chính là vậy.
Tuy rằng nàng luôn lấy Hồng Long nữ hoàng ra làm bia đỡ đạn, nhưng vị tỷ tỷ này không giảng nghĩa khí, lười biếng ném nàng qua một bên rồi ngủ, không để cho nàng có cơ hội bỏ mặc Chu Hằng.
Dám cả gan ngỗ nghịch nam nhân của mình, đây chính là tội lớn! Không nói gì, Chu Hằng ôm Lam Long nữ hoàng lên đánh mông, hắn thực ra cũng rất muốn tìm một cơ hội chà đạp cái mông vểnh mê người kia, Lam Long nữ hoàng vừa lúc cho hắn cơ hội này.
Cho dù thực lực vượt xa Chu Hằng thì thế nào, ở dưới pháp tắc chế ước của Hồng Nguyệt, Lam Long nữ hoàng căn bản không thể mắng chửi được Chu Hằng.
Bởi vậy, nàng càng thêm giận Chu Hằng.
Chu Hằng thích trêu chọc nàng, nhìn vẻ mặt không cam lòng lại bất đắc dĩ của nàng, hắn lại có loại cảm giác vui sướng không hiểu.
Con lừa đen rốt cục điều khiển lạc đường, sau khi nói với Chu Hằng một tiếng, rất không có trách nhiệm, phủi mông trở về phòng của mình kiểm kê bảo bối bao năm qua nó thu thập được, đây là lạc thú của con lừa đê tiện này, mỗi ngày không đếm một lần thì nó không an tâm.
Chu Hằng kéo Lam Long nữ hoàng đi tới khoang điều khiển, vẻ mặt tà ác khiến Lam Long nữ hoàng nhìn mà hốt hoảng.
- Này, ngươi đừng táy máy tay chân nha!
- Cởi y phục của ta làm gì?
- Lưu manh, không cho phép ngươi cởi y phục của mình!
- A - đồ lưu manh, không được làm loạn!
- Ta... Ân...
Tiếng phản kháng của Lam Long nữ hoàng thấp dần, thay vào đó là tiếng hít thở ồ ồ của hai người.
Đi trong tinh hải mất thời gian rất lâu, cho dù tinh thuyền có năng lực bằng trời, nhưng mà muốn vượt qua vũ trụ thì vẫn rất chậm. Cũng may nam nữ phối hợp, làm việc không phiền lụy, Chu Hằng và Lam Long nữ hoàng cả ngày đều ở trong khoang lái, về phần làm những gì thì không phải người ngoài có thể biết.
Bốn tháng sau, tinh thuyền tới chặng đường cuối cùng, rốt cục đi tới phụ cận mảnh đại lục đánh số 1744 kia.
Trong vũ trụ hư vô căn bản không có khả năng định vị chính xác, tất cả đều di động, chỉ là tốc độ không quá nhanh, giống như một con sông không lớn. Nhưng mấy trăm năm, mấy ngàn năm qua đi, nó vẫn có phát sinh biến hóa rất lớn.
Vị trí biến hóa này xa xa không đạt tới khoảng cách một lần Không Gian Thiên Việt, có thể tìm được trong vũ trụ âm u, tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng.
Đến nơi này, Chu Hằng, Lam Long nữ hoàng và con lừa đen đồng loạt xuất động, mỗi ngày đều bay ra tinh thuyền, tìm tòi trong tinh hải. Như vậy lại tốn thêm gần hai tháng, rốt cuộc tìm được khối đại lục vỡ nát số 1744 kia.
Chu Hằng điều khiển tinh thuyền đáp xuống, sau khi giấu tinh thuyền ở một sơn cốc nhỏ, đoàn người bắt đầu tiến vào nơi Thất Tinh Quả sinh trưởng.
Hồng Long nữ hoàng có thể ngồi tuyệt đối không nằm, có thể nằm tuyệt đối không ngồi, đúng là một người siêu lười, nhưng ở tinh thuyền thì không được, nàng muốn nghỉ ngơi thì phải tiến vào Tiên Cư, nhưng lại gặp phải Hồng Nguyệt!
Hồng Nguyệt lập tức hù chạy siêu lười này!
Ở với Hồng Nguyệt? Nàng còn có tâm tình ngủ sao? Không bị dọa sợ thì cũng bị hù chết!
Nhìn nàng khổ sở đồng hành, Chu Hằng và Lam Long nữ hoàng đều nở nụ cười, quả nhiên luôn có vật khắc vật, tuy rằng hai nàng đều có chữ lót là chữ Hồng, nhưng mà Hồng Nguyệt không biết nghiền ép Hồng Long nữ hoàng gấp bao nhiêu lần!
Trong vũ trụ Tiên giới cũng không có mặt trời. Theo lý mà nói thì không thể sinh ra tiên thảo được. Nhưng lại có ít đại lục chứa lượng lớn tiên thạch, nó có thể để tiên thảo sinh trưởng.
Bởi vậy. Rất nhiều đại lục vỡ nát vẫn có thực vật sinh trưởng, nhưng so với đại lục bình thường thì những thực vật này có rất nhiều chỗ cổ quái.
Tỷ như nơi này, có rất nhiều dây mây vươn cao tới trời, mỗi một lá mây đều đều lớn bằng hai mẫu ruộng. Cũng may trong vũ trụ cũng không có mặt trăng, cho nên những lá cây này không có ánh sáng cho nên đen như mực.
Trên mặt đất, lá rụng dùm thành một tầng dày, nếu như người bình bước lên khẳng định sẽ bị lọt xuống lớp lá thúi, sẽ bị nghẹt thở mà chết.
Chu Hằng bọn họ đều là tiên nhân bậc cao, tự nhiên một đường như giẫm trên đất bằng.
Phi hành ở trên trời, dây mây dày đặc vô cùng, cho nên cũng không tiện bằng đi ở mặt đất.
- Có động tĩnh! Đi ra mười mấy phút sau, Lam Long nữ hoàng đột nhiên ngừng bước, giơ tay ngăn lại nói.
Chu Hằng cũng ngưng thần nghe, trên nắm tay chớp động ánh sáng vàng.
Oanh!
Đúng lúc này, lá cây bay loạn lên trời, một bóng đen dài từ dưới lòng đất vọt ra, mở miệng máu cắn tới đám người Chu Hằng.
Vật ấy, toàn thân ngăm đen, mập mạp, tròn trịa, còn còn dính chất lỏng trắng mịn, tuy rằng mồm to mở ra, nhưng mà cái đầu không mắt, không tai, không mũi, thậm chí, ngay cả mặt cũng không có, mà giống như một cái cột biết há mồm ra thôi.
Nói trắng ra thì có chút giống giun, đương nhiên là con giun siêu lớn phóng đại gấp một vạn lần, 10 vạn lần! - Má ơi! Con lừa đen hét lên một tiếng, dạt ra bốn vó bỏ chạy.
- Con lừa ngốc ngếch, chạy nhanh như vậy làm gì, bản nữ hoàng sắp ngã xuống rồi! Hồng Long nữ hoàng đang nằm ngủ trên lưng lừa, nhưng mà con lừa sợ hãi nhảy dựng lên làm hại nàng suýt té.
Con lừa đen trong lòng trấn định lại, đúng vậy, trên lưng nó còn có một Minh Tiên 5 tướng à, nó trốn làm rắm à, bị ăn thì cũng là nữ nhân ở trên lưng này trước. Hơn nữa Hồng Long nữ hoàng lười thì lười, nhưng mà sao lại để mình chui vào bụng yêu thú chứ?
- Tứ muội, giao cho ngươi! Hồng Long nữ hoàng vẫn lười biếng nói.
Lam Long nữ hoàng hiếu chiến, mấy ngày này nàng bị Chu Hằng làm cho thảm thương, đang muốn tìm người xả giận đây! Nàng lập tức tưởng tượng con giun này như Chu Hằng, cái thân vừa to vừa dài kia rất giống cái đồ làm hại người của Chu Hằng?
Mặt nàng đỏ lên, không thể không thừa nhận, tuy rằng nàng bị làm đi làm lại rất thảm, nhưng mà cũng để nàng thưởng thức được mỹ cảm tuyệt vời, có đôi khi còn khiến nàng kích động muốn đè Chu Hằng ra ấy chứ.
Đáng ghét!
Đều là thứ hại người kia.
Lam Long nữ hoàng sát khí mạnh mẽ bùng cháy, tay phải ngưng kết băng sương, trong phạm vi trăm trượng biến thành thế giới đóng băng, trong nháy mắt con giun kia bị ngừng lại, biến thành một khúc băng dài.
Nàng cách không bổ ra, rắc, lớp băng vỡ nát, từng bộ phận con giun biến thành băng tinh, căn bản không còn khối thịt hoàn chỉnh nào.
- Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Mặt đất rung động, chỉ thấy lớp băng vỡ nát, băng vụn bay loạn, từng bóng đen từ dưới lòng đất vọt lên, tấn công đoàn người Chu Hằng.
- Nhiều vậy... Ccon lừa đen rát cổ họng kêu to.
- Phong cho bổn hoàng!
Lam Long nữ hoàng hưng phấn, nhiều thứ "Chu Hằng" hại người như vậy, nàng đánh thật thích a! Vị Long tộc nữ hoàng này bay vọt lên, hai tay mở ra, mười ngón điểm ra, mỗi ngón tay bắn ra Băng Kiếm màu lam, từ trên trời cao bắn xuống.
Từ dưới lòng đất có ít nhất mười mấy con giun siêu lớn, vũ động tứ chi quất tới Lam Long nữ hoàng, cuồng phong bốc lên, giống như một cơn bão lớn.
Lam Long nữ hoàng độc chiến mười mấy con giun lớn này, trong khoảng thời gian ngắn chiến ngang tay!
Chu Hằng không khỏi thất kinh, Lam Long nữ hoàng chính là Minh Tiên 5 tướng, trướckhi Tiên chưa đại băng diệt, có thể nói là cường giả như mây trên trời, nhưng để trấn áp nàng vẫn phải hy sinh ít nhất mấy trăm Sáng Thế Đế đấy!
Nhưng bây giờ những con giun siêu cấp này cũng không biết có phải là yêu thú hay không, tuy rằng Lam Long nữ hoàng còn chưa dùng toàn lực, nhưng mà vẫn có thể đánh ngang tay với nàng, đủ thấy chúng chiến lực kinh người!
Vũ trụ quá lớn, cường giả vẫn phải có! Hơn nữa, đây là yêu thú, cũng không phải võ giả, không liên quan tới nhân loại.
Sinh ra cường đại cũng chỉ có yêu thú, cũng không vì võ đạo đứt gãy mà suy yếu, ngược lại vì không có cường giả nhân loại áp chế, chúng nó trưởng thành dễ dàng hơn!
Hiện tại những con giun siêu lớn này cũng vậy, nơi này rất hiếm dấu người, chính là môi trường sinh trưởng tốt nhất với chúng, trưởng thành đến mức đủ chống nổi Minh Tiên 5 tướng!
Trời ạ, Cửu Đầu Miêu sao không ghi chú rõ trên Tinh Đồ chứ.
Chu Hằng oán trách trong lòng, nhưng hắn cũng biết Mao Lợi bọn họ cho dù chịu thiệt ở đây cũng cần gì phải ghi lại ở trong Tinh Đồ? Nhiều lắm thì lần sau bọn họ không đi đường đó thôi, cũng không giống hai đầu Ly Vẫn trấn áp thánh dược kia, nhất định phải cứng đối cứng.
- Hả, tứ muội, đây hình như có chút giống Địa Long! Hồng Long nữ hoàng trấn con lừa đen, không cho nó chạy tới chạy lui, nàng như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm những con giun đen nhánh kia, đột nhiên cất giọng nói.
- Đúng là có chút giống, nhưng mà thật ghê tởm à! Lam Long nữ hoàng trả lời một câu, còn tranh thủ liếc Chu Hằng một cái, ánh mắt chia làm ba đường.
Hạ thể Chu Hằng không khỏi phát lạnh, thầm nghĩ các nàng tự nhiên nhìn hắn làm gì, sao lại khiến hắn có cảm giác lạnh như vậy chứ?
Nếu hắn biết Lam Long nữ hoàng coi những coi giun kia như đồ chơi của hắn mà đánh, thì tuyệt đối sẽ nổi giận lôi đình, tiểu nương bì này muốn tạo phản sao?
Lam Long nữ hoàng càng đánh càng hăng, liên tục thét dài, bắt đầu phát ra long uy, phía sau hiện lên một hư ảnh Thiên long màu lam, chiến lực tăng mạnh.
- Địa Long là gì? Chu Hằng hỏi Hồng Long nữ hoàng.
- Một loại thần thú rất ghê tởm! Hồng Long nữ hoàng nói.
- Nói cụ thể một chút đi! Chu Hằng cảm thấy rất hứng thú. Hồng Long nữ hoàng thấy Lam Long nữ hoàng đại triển thần uy, đã chiếm cứ thượng phong, cũng liền yên lòng, nói: - 4 thần thú thiên địa, phương đông Thanh Long, phương tây Bạch Hổ, phương nam Chu Tước, phương bắc Huyền Vũ, là thần thú sau khi Khai Thiên Ích Địa uẩn sinh ra, trời sinh có được thần thông vô cùng cường đại!
- Nhưng mà trong truyền thuyết, giữa thiên địa còn có thứ thần thú 5!
- Chính là con giun, cũng được gọi là Địa Long.
Chu Hằng không khỏi tò mò, hỏi: - Con giun nho nhỏ này cũng gọi là thần thú?
Loại vật ở quê hương hắn khắp nơi đều có, danh xưng thần thú không khỏi có chút quá khoa trương đi.
- Nó không giống với những thần thú khác sinh sản khó khăn, Địa Long sinh đẻ rất dễ, cũng bởi vậy huyết mạch cũng pha loãng rất nhanh, sau khi kế thừa mấy vạn đại, mấy ức đại, đã không còn giữ được thần thông nữa! Hồng Long nữ hoàng nói.
Cũng đúng, vừa sinh đẻ nhanh, lại vừa mạnh mẽ, thế giới này phải đã sớm là thiên hạ của giun rồi sao?
- Nói như vậy, huyết mạch những con Địa Long này vẫn còn tinh khiết sao?