Mục lục
[Dịch] Kiếm Động Cửu Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Quân Thần Anh Cảnh là tồn tại cỡ nào?

Nếu có một ngọn núi cao chắn ngang đường, như vậy khi hắn đi tới, núi cao sẽ liền sụp đổ! Cường giả đáng sợ như vậy, sẽ bị trượt chân hay nguyên nhân khác mà té ngã hay sao?

Nhưng chẳng những Tẩm Huyết Thiên Quân té ngã, lại còn té thật mạnh, nằm dài ra đất, như đang bái lạy ai đó!

Đó chính là cường giả tuyệt thế Thần Anh Cảnh mà, ở thời đại Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh không xuất hiện, tuyệt đối là mạnh nhất thiên hạ, làm sao lại thuần phục người khác? Hơn nữa còn dùng phương thức nhục nhã nhất như thế!

Nhưng sự thật thắng hùng biện, mắt thấy là thật, Tẩm Huyết Thiên Quân vẫn đang nằm dài dưới đất, như vậy có muôn ngàn lời cũng giải thích thế nào đây?

Chu Hằng!

Chẳng lẽ tên này giả heo thịt cọp, kỳ thật là Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh?

Không, không thể nào!

Mọi người đều đồng thời lắc đầu, bọn họ có ai không phải thiên kiều một phương, mỗi người ánh sáng cao siêu, lúc trước từng xem qua trận chiến giữa Chu Hằng và Dương Chiêm, lúc đó Chu Hằng tuyệt đối chỉ là Linh Hải nhất trọng thiên!

Thời gian ngắn ngủi như vậy, có thể một bước lên trời, tiến vào Hóa Thần Cảnh hay sao?

Tuyệt đối không thể nào!

Nhưng nếu không phải Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh, dựa vào cái gì làm được điều này?

Truyền thừa của Tam Dương Thiên Tôn!

Tòa bảo tháp kia!

Chẳng lẽ chỉ cần đến gần tòa bảo tháp kia, sẽ mất đi năng lực hành động? Chỉ có thể như một con chó chờ bị người ta làm thịt? Khè, ngay cả Thiên Quân Thần Anh Cảnh cũng không có sức chống cự, vậy phải nghịch thiên đến cỡ nào?

Đỏ mắt, đố kỵ!

Hiện giờ võ đạo điêu tàn, Thiên Quân Thần Anh Cảnh có thể xưng bá thế gian, Chu Hằng có thể dễ dàng khuất phục Tẩm Huyết Thiên Quân, như vậy có nghĩa là hắn đã vô địch thiên hạ!

Vô địch thiên hạ!

Đây là điều bao nhiêu người mơ mộng cầu mong? Nhưng thật sự lên đến đỉnh, mấy vạn năm qua cũng chỉ có một người, được công nhận là vô địch thiên hạ, lẫy lừng xưa nay! Đó chính là Vạn Cổ Đại Đế!

Chu Hằng sẽ là vị Vạn Cổ Đại Đế thứ hai?

Vô số người đều muốn so sánh Chu Hằng với Vạn Cổ Đại Đế, mà chỉ có một ít người xuất thân siêu cấp hào môn mới biết, thật ra Chu Hằng chính là hậu duệ của Vạn Cổ Đại Đế! Một mạch này yên lặng vô số năm, cuối cùng lại mạnh mẽ trỗi dậy?

Ngay trước ánh mắt chú ý của bao người, Chu Hằng lại đạp bước đi ra, keng, trong tay hắn xuất hiện một thanh kiếm gãy màu đen!

Tên này muốn làm gì?

Không phải là muốn chém giết Tẩm Huyết Thiên Quân đó chứ?

Nhưng dù hắn lấy được bảo vật Hóa Thần Cảnh thì sao, lực lượng của bản thân cũng chỉ là Linh Hải Cảnh, dựa vào cái gì chém giết Thiên Quân Thần Anh Cảnh? Hắn căn bản không phá được phòng ngự của cường giả Thần Anh Cảnh, ngay cả tổn thương cũng không được, huống chi là chém giết!

Nhận được truyền thừa Hóa Thần Cảnh,cũng không có nghĩa bản thân là Hóa Thần Cảnh!

- Tiểu bối, ngươi dùng ám chiêu gì! Tay chân Tẩm Huyết Thiên Quân không thể động đậy, ngay cả thần thức cũng không thể vận hành linh hoạt được, cũng không nói tới dùng Thần chích công kích, chỉ có thể lạnh lùng nhìn Chu Hằng.

Cũng như những người khác, hắn cũng không tin Chu Hằng có thể giết mình, thậm chí làm mình bị thương, tự nhiên không hề sợ hãi, chỉ có oán hận vô tận!

Hắn đường đường là Thiên Quân Thần Anh Cảnh, không ngờ lại quỳ rạp trước mặt tiểu võ giả Linh Hải Cảnh. Cho dù là về sau hắn bầm thây Chu Hằng thì thế nào, căn bản không thể rửa được mối nhục này!

Nhất định sẽ đi theo hắn cả đời!

Chu Hằng không đáp, chỉ rung hắc kiếm lên, tâm pháp Lăng Thiên Cửu Thức chảy qua trong đầu, toàn thân bỗng phát tán ra tiếng nổ đại đạo, tựa như hắn chính là tự nhiên thiên địa, ngâm lên chí lý thế gian.

Mọi người nghe được, trong lòng như có hiểu ra, ngay cả ba vị cường giả tuyệt thế Dương Thiên Thánh giả, Nguyên Thạch Hưởng cũng không ngoại lễ, những chỗ khó cản trở bọn họ tu luyện bỗng đột nhiên thông suốt, có một chút tiến bộ.

- Đó... đó... đó là...

Trong ánh mắt Tẩm Huyết Thiên Quân chảy qua vật tổ trời trăng, khí tức trên người đột nhiên trở nên cuồng bạo, tựa như lốc xoáy trỗi dậy giữa biển cả phẳng lặng!

- Ha ha ha ha! Bổn tọa chạm đến ảo diệu Hóa Thần Cảnh, bổn tọa có thể đột phá! Hắn đột nhiên cười như điên. - Tối đa 10 năm! Tối đa 10 năm, bổn tọa nhất định sẽ tiến vào Hóa Thần Cảnh!

Tẩm Huyết Thiên Quân vốn đã là Thần Anh tam trọng thiên đỉnh phong, chỉ là bất hạnh không có truyền thừa Hóa Thần Cảnh, vẫn mại không thể đi qua một bước mấu chốt.

Nhưng từ trong khí tức đại đạo phát tán ra từ trên người Chu Hằng, hắn thấy được cơ hội đột phá!

Đi mòn gót sắt tìm không thấy, tới tay không tốn sức nào

- Tiểu bối, trên người ngươi có rất nhiều bí mật, rất tốt, bổn tọa sẽ ép hỏi ra từng chút một, tất cả đều là của bổn tọa! Tẩm Huyết Thiên Quân cười lạnh lẽo, tuy rằng bị sỉ nhục vô cùng, nhưng lại thấy được cơ hội đột phá Hóa Thần Cảnh.

- Ngươi không đợi được đến ngày đó! Chu Hằng cũng lạnh lùng nói, hắc kiếm vung lên, tung ra Lăng Thiên Cửu Thức!

Một thức, hai thức, ba thức, bốn thức... Từng bóng kiếm màu đen thẳng trời nối đất, khi Chu Hằng thi triển đến thức thứ tám, linh lực trong cơ thể đã bị rút sạch, căn bản không thể nào vận chuyển được thức thứ chín, chỉ có thể tám kiếm hợp nhất.

Chém!

Vù vù vù! Tất cả bóng kiếm màu đen nháy mắt dung hợp làm một thể, biến thành một thanh kiếm đen tinh khiết, chém về phía Tẩm Huyết Thiên Quân.

Xẹt!

Bóng kiếm quét qua, Tẩm Huyết Thiên Quân không hề bị thương gì, dường như một kiếm này quả thật chỉ có bóng kiếm mà thôi, căn bản không có một chút uy lực.

[CHARGE=3]

- Tiểu bối, ngươi không có khả năng tổn thương được bổn tọa, sự tồn tại của ngươi, chỉ là đưa cho bổn tọa một hồi cơ duyên to...

Tẩm Huyết Thiên Quân cười to chợt khựng lại, sắc mặt liền trở nên trắng bệch, ở cổ xuất hiện một đường màu đỏ sẫm!

Hắn nhìn chằm chằm Chu Hằng, thần thái trong mắt lại nhanh chóng tối lại, đầu chậm rãi cúi xuống, bịch một cái, chiếc đầu lăn ra khỏi cổ, phụt, máu nóng phun trào.

Sinh cơ của Tẩm Huyết Thiên Quân nhanh chóng đoạn tuyệt, thần thức tan biến, hoàn toàn tiêu tan trong thiên địa

Đường đường Thiên Quân thời kỳ thượng cổ, năm đó bị thiên địa kịch biến ép buộc, lại vì tranh giành cơ hội thành tiên, tự phong ấn mấy vạn năm! Không ngờ tới vừa tỉnh dậy từ giấc ngủ dài, trận chiến đầu tiên liền kết thúc ngã xuống!

Bị chết tùy tiện như vậy, tuyệt chiêu gì cũng chưa dùng tới, liền trực tiếp chết!

Toàn trường lặng ngắt!

Thiên Quân Thần Anh Cảnh đã chết! Gần vạn năm qua, đã có tiền lệ Thiên Quân Thần Anh Cảnh chết trận chưa?

Nam nhân kia!

Chẳng những có thể trấn áp Thần Anh Cảnh, thậm chí còn có thể chém giết Thần Anh Cảnh!

Quả thật là vô địch mà!

Ánh mắt mọi người nhìn về phía Chu Hằng càng thêm kính sợ, bọn họ không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng thế giới này chỉ coi trọng kết quả mặc kệ quá trình, Tẩm Huyết Thiên Quân quả thật là bị Chu Hằng khống chế, giết chết!

Vậy là đủ rồi!

Một vị tân Vạn Cổ Đại Đế đã ngạo nghễ thế gian!

Chu Hằng lại không có hơi sức đâu mà hưởng thụ những ánh mắt không cách nào đố kỵ nổi nữa, chỉ còn lại kính sợ vô cùng. Trong tay đã thủ sẵn một khối linh thạch thượng phẩm, đang tăng mạnh luyện hóa, miễn cho cả đứng cũng không vững .

Hoặc Thiên làm nữ vương ngạo kiều đủ tư cách, tự nhiên sẽ không dìu hắn một phen vào lúc này, chỉ là cầm một chiếc gương đồng nhỏ soi qua soi lại. Vẫn là An Ngọc Mị cùng Hàn Vũ Liên chia ra đứng hai bên người Chu Hằng, nhìn như ôm lấy hắn, kỳ thật là để hắn có thể dựa lên người các nàng, toàn lực luyện hóa linh thạch khôi phục lực lượng.

Yên tĩnh! Vẫn là một mảnh im như chết!

Trước chấn động lớn như thế, căn bản không có người phát ra tiếng vang, lão tổ Thần Anh Cảnh bị một chiêu giết chết, nói ra điều này quả thật chỉ có nước bị người ta chê cười!

- Nữ nhân kia... chẳng là là nữ nhân dĩ tộc trong Tử Vong Sâm Lâm?

- Không sai, lúc trước nữ nhân kia cũng chỉ là tiện tay xóa sổ sinh mệnh m cường giả Kết Thai Cảnh, nhưng nhìn lực lượng khủng bố cô ta thả ra, dù cho một chiêu giết chết Thần Anh Cảnh cũng không thành vấn đề!

- Bên cạnh nữ nhân dị tộc kia cũng có một nam nhân, tuy rằng hình dạng hoàn toàn khác, nhưng... thay đổi tướng mạo cũng rất dễ dàng với chúng ta!

- Nữ nhân trước mắt tuy rằng đội nón, không lộ ra hình dáng, càng không có cánh chim, chiếc đuôi, nhưng ngay cả lão phu cũng không nhìn thấu sâu cạn của nàng! Điều này nói rõ, nàng ta hoặc là không có một chút thực lực, hoặc là...

- Là chí cường giả Hóa Thần Cảnh!

Trên bầu trời, Dương Thiên Thánh giả, Nguyên Thạch Hưởng cùng với một lão tổ Kết Thai Cảnh dùng thần niệm nói chuyện, đều toát ra kính sợ không thôi!

Lúc trước khi tranh giành Cửu Dương Sinh Sinh Thảo, Nguyên Thạch Hưởng đã đích thân đến hiện trường, dù là mọi người đều thay đổi hình dáng không thể biết ai là ai, nhưng chỉ cần có dấu vết thì vẫn có thể suy đoán về sau.

Lúc trước Nạp Lan một mình trấn áp vô số cường giả, thần uy vô song, loại chênh lệch này không chỉ là một chút nhỏ, làm cho thầy trò ba người Dương Thiên Thánh giả không hề có ý tranh hùng.

Thẳng đến mười mấy phút sau, Chu Hằng mới khôi phục được vài phần nguyên khí, lúc này người xung quanh cuối cùng cũng tỉnh lại từ trong chấn động, dần dần vang lên tiếng xì xáo, đều thảo luận kết quả kinh người của trận chiến này.

Ầm ầm, chiếc hạm to lớn trên trời chầm chậm xoay lại, tiếp tục bay lên.

Muốn chạy?

Chu Hằng hừ một tiếng, lấy ra Sí Thiên Phi Dực, vèo, hắn phóng lên cao, hai cánh mở rộng, hắn lao thẳng lên trời, nhanh như ánh lửa, chỉ nháy mắt đã đến bên trên Không Hạm.

Ba người Dương Thiên Thánh giả cũng có thể bay giữa không trung, Tang Thanh Sơn, Băng Hoàng Nữ, Dương Chiêm cũng có thể đạp không mà đi, tuy rằng tốc độ chậm một chút, nhưng tin chắc đều có pháp khí phi hành thay đi bộ, nhưng không ai trong bọn họ dám bay lên.

Bọn họ đang biểu lộ kính ý với Chu Hằng, không ai dám tranh giành chiến lợi phẩm với hắn!

Dù sao, thi thể của Tẩm Huyết Thiên Quân chưa lạnh, ai dám làm kẻ thứ hai?

Ầm! Chu Hằng thả người xuống, xuất hiện trên sàn Không Hạm.

- Tiểu súc sinh, hôm nay bổn tông diệt dưới tay ngươi, bổn tọa đại hận! Độc Huyết Tông tông chủ Kỳ Liên Anh hiện thân, mặt mũi dữ tợn, ánh mắt nhìn Chu Hằng tràn đầy oán độc.

Giữa hắn và Chu Hằng quả thật có thù sâu hận lớn!

Con duy nhất chết dưới tay Chu Hằng, đây là hận giết con! Mà lão tổ tông môn thời thượng cổ không lâu trước sống lại, mang theo một chiếc Không Hạm đại sát khí để Độc Huyết Tông tái hiện, để hắn thấy được hy vọng tông môn thịnh vượng, nhưng bây giờ, hy vọng này lại bị Chu Hằng bóp chết tươi!

- Bổn tọa khó mà thoát chết, nhưng đế đô này cũng phải chôn cùng bổn tọa!

Kỳ Liên Anh hai mắt đỏ rực, quát lớn: - Nã pháo cho bổn tọa, hủy diệt tất cả!

Hiện tại toàn bộ môn nhân Độc Huyết Tông đều ở trên chiếc Không Hạm này, nếu hôm nay nhất định khó thoát cái chết, vậy dứt khoát liều mạng cá chết lưới rách!

Chu Hằng hừ lạnh, phát động Tử Diễm Thiên Long, oong, khí tức kinh khủng của hắn nháy mắt vưn dài ra, bùm bùm bùm, mặc kệ thấy được hay không, mọi người trên Không Hạm liền quỳ rạp xuống, run rẩy dưới khí tức mạnh mẽ của hắn!

Bùm! Bùm!

Hai khẩu Linh Quang Pháo lại bỗng nhiên bắn ra, quầng sáng màu trắng rực rỡ kéo theo năng lượng hủy diệt, bắn xuống phía dưới!

Không Hạm này thật là quá lớn, ngay cả khí thế của Chu Hằng cũng không thể bao phủ hoàn toàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK