• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quái lạ…

Hoa Tưởng Dung đưa tay sờ sờ đầu phía dưới gối, tìm kiếm, nàng ngồi dậy sợ hãi, trở mình kinh ngạc nhìn xuống chân Tiêu Việt Hàn, nàng cư nhiên gối lên bắp đùi Tiêu Việt Hàn ngủ nguyên đêm, haiz, được lắm! So với ngồi trên lưng cọp nhổ lông có cái gì khác nhau.

Đặc biệt…

Trên đùi Tiêu Việt Hàn là một đống ướt ướt dính cả vào quần, Hoa Tưởng Dung sửng sốt, vội vã sờ sờ cằm của mình, quả nhiên có nước miếng. Quái quái, ngủ nghê làm sao mà bị chảy ke như thế này? Nàng khẳng định không phải như vậy là cái loại ngủ thiếu lễ độ a, chỉ là do mấy ngày nay toàn ăn lương khô, tối nàng nằm mơ mình được gặm đùi gà… Không phải đâu…

Trời ạ, mất mặt quá đêêê!

Nhìn Hoa Tưởng Dung có vẻ quẫn bách, Tiêu Việt Hàn cất tiếng thở dài, thu chân giấu vào vạt áo, cầm cái quần nhìn vào cái vết tích khó chịu kia, thản nhiên liếc mắt nhìn nàng, bỗng nhiên cười chọc ghẹo: “Ai có thể tin được đường đường là hòn ngọc quý trên tay Tả thừa tướng mà ngủ cũng bị chảy nước miếng.” Dứt lời, cũng không thèm hỏi han gì nữa mở to hai mắt nhìn Hoa Tưởng Dung, nghiêng người bước vội ra xe ngựa.

“Ê, đứng lại!” Hoa Tưởng Dung vội vã muốn đuổi theo, nhưng vừa muốn kéo tấm rèm ra, cúi đầu nhìn xuống thì thấy trên người đang mặc áo ngủ không thể nào ra chốn đông người được, nàng cắn răng, nói thầm trong bụng: “Bà đây là người thế kỷ thứ 21, mặc bikini đi ra ngoài còn không sợ người ta dòm ngó, ngươi đường đường là một người Vương gia không sợ chính vợ mình ngoại tình, ta sợ cái quái gì?”

Hoa Tưởng Dung kéo tấm rèm chạy ra khỏi xe ngựa gọi người đến đưa nàng xuống phía dưới.

Bỗng nhiên, trước mắt chợt lóe sáng, nàng chỉ cảm thấy một trận chưởng phong đẩy mạnh vào nàng phát ra từ trong xe ngựa, màn xe vừa hạ, Tiêu Việt Hàn kia hiện ra trước mắt rồi tiến tới trước mặt nàng.

Hoa Tưởng Dung kinh ngạc nhìn hắn, vừa mới có trận chưởng phong… Đó là chưởng phong sao? Là do hắn ư?

“Ngươi…” Hoa Tưởng Dung đang muốn nói, nhưng Tiêu Việt Hàn bỗng nhiên đưa tay cởi y phục quăng vào trong xe ngựa, đưa đôi mắt lạnh nhìn cái vẻ ngạc nhiên của nàng, xoay người bước đi.

“Ai, ngươi…”

“Tiểu thư.” Linh Đang đột nhiên đi đến vạch tấm mành: “Tiểu thư, Vương gia sai Linh Đang hầu hạ mặc quần áo cho người.”

“Ngươi trở lại đây thế nào vậy?” Hoa Tưởng Dung kinh ngạc nhìn Linh Đang đột nhiên xuất hiện, sửng sốt tại chỗ, chỉ có thể mặc kệ Linh Đang giúp nàng mặc y phục, sau đó đỡ nàng xuống xe ngựa.

“Tiểu thư, đừng ngây người ra như thế, buổi tối hôm đó Vương gia bỗng nhiên đến Tuyết Linh Viên, không cho chúng ta đánh thức người dậy, trực tiếp ẵm người đặt vào trong xe ngựa, lại bảo mấy người chúng ta đi theo. Hiện tại đã về Hoàng đô rồi, qua phía trước thành hào thì vào trực tiếp cổng chính hoàng cung, Vương gia dặn trước tiên để cho người rửa mặt chải đầu một chút, sau đó ngồi trên thuyền qua thành hào trực tiếp tiến hoàng cung.”

Nói xong, Linh Đang đỡ Hoa Tưởng Dung đang giơ hai con mắt gấu mèo đi qua thành hào đến khách điếm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK