Mục lục
[Dịch] Thí Thiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phong Thiếu Thừa thắng, thế nhưng lại không lấy làm vẻ vang gì.

Trác Tri Viễn thua, nhưng mà Trác Tri Viễn tuyệt đối là tuy bại nhưng vinh.

Có thể đối đầu với đối thủ có cấp bậc hơn mình hai cái cấp bậc, chống đỡ trong một thời gian lâu như vậy, hơn nữa thậm chí còn có một lần chiếm được thượng phong, đã là một thành tích không thể tưởng tượng nổi rồi.

Chỉ bằng điểm này, Trác Tri Viễn đã hoàn toàn xác định hắn là người có thực lực mạnh thứ hai trong bát đại đệ tử, cho dù Tần Phỉ có không phục như thế nào đi nữa, Trần Nhất Tân cho dù có dũng mãnh như thế nào, đối mặt với Trác Tri Viễn biến thái đến cực điểm này, không thể không thừa nhận đích xác mình không bằng hắn.

"Ngươi quả nhiên xứng với hai chữ thiên tài!" Tuy rằng thắng lợi có chút chật vật và cũng hơi có chút mất mặt, nhưng cũng không thể không nói Phong Thiếu Thừa cũng được coi là một hán tử chính trực, Trác Tri Viễn biểu hiện ra thực lực phi phàm, hắn cũng không ngại bày tỏ sự thán phục trước mặt mọi người. "Từ nay về sau, ngươi quả thật có tư cách gọi ta một tiếng đại sư huynh!"

Sau khi nói xong, Phong Thiếu Thừa tựa hồ đã khôi phục được khí thế, hướng về Giang Vô Hoạn dưới đài nói :"Vô Hoạn, ngươi đây là cố ý tính toán kéo dài thời gian, để cho nén hương kia cháy thêm một chút sao?"

Giang Vô Hoạn sau khi nghe xong, vội vàng tung người lên đàn, chắp tay nói :"Vô Hoạn tham kiến đại sư huynh!"

Phong Thiếu Thừa ha ha cười :"Ba năm không gặp, để ta nhìn xem ngươi tiến bộ được chút nào không!" Dứt lời, không hề cùng Giang Vô Hoạn dông dài, mà là trực tiếp vung đao lên, hướng Giang Vô Hoạn chém tới.

Giang Vô Hoạn tự nhiên là không có lựa chọn nào khác, hắn cũng không dám giống như Trác Tri Viễn cường công với Phong Thiếu Thừa, đối với vị đại sư huynh thực lực hơn xa mình, Giang Vô Hoạn cũng chỉ có thể phòng thủ tiêu cực. Mặc dù trong những người ở đây, hắn kỳ thật hẳn là cùng Phong Thiếu Thừa quan hệ có chút gần gũi hơn một chút, thế nhưng khi luận võ, cần chính là tôn nghiêm của một tu chân giả, chứ không phải là quan hệ xa hay gần.

Thiền có bát thức, trong thiền lý lại có thuyết pháp tứ trí bồ đề.

Nhãn nhĩ tị thiệt tứ thức này, sau khi viên mãn có thể tựu thành sự trí, trí này có thể khiến tu chân giả đạt tới cảnh giới thành tựu hết thảy thiền pháp. Mà tầng thứ năm thân thức một khi viên mãn, thì sẽ thành tựu diệu quan sát trí, có thể phân biệt cùng với tứ tướng, lãnh hội được đến một thứ gọi là pháp tướng trang nghiêm.

Tầng thứ sáu ý thức viên mãn hay còn nói là tựu thành bình đẳng tính trí, lãnh hội khởi nguyên của thiên địa bình đẳng vạn vật, chân chính đi vào giai đoạn trường sinh giả. Mà tầng thứ bảy mạt na thức viên mãn, thì tựu thành đại viên kính trí, gần như đã là bán tiên chi thể, chỉ đợi phá diệt phi thăng, bạch nhật tọa hóa.

Về cảnh giới viên mãn của tầng thứ tám a lại da thức viên mãn, theo truyền thuyết chính là tiên nhân chi thể thọ cùng trời đất, sớm vượt đến tiên giới, không cần phải ở thông huyền giới chịu mọi khổ sở của hồng trần. Trên cơ bản trong thông huyền giới đích xác rất ít người có kiến thức về cảnh giới tầng thứ tám này, người mà có thể đạt tới tầng này, cũng đã sớm rời khỏi thế tục hỗn loạn này.

Cho nên mới nói, bốn tầng đầu tiên chỉ là tựu thành đệ nhất trí của tứ trí bồ đề, tới tầng thứ năm thân thức viên mãn, thì tựu thành đệ nhị trí của tứ trí bồ đề, thực lực lúc này so với bốn tầng kia sai biệt là tương đối lớn.

Giang Vô Hoạn mặc dù nhìn qua cùng Phong Thiếu Thừa tu trì chỉ kém một tầng mà thôi, nhưng mà trên phương diện thực lực lại là cách xa một trời một vực. Phong Thiếu Thừa bởi vì nguyên nhân trở ngại không thể hạ sát thủ, nêu không quả thật mà nói trong nháy mắt miểu sát Giang Vô Hoạn, cũng không phải là không thể được.

Về phần Trác Tri Viễn thì không thể dùng lẽ thường để suy đoán, hắn nguyên bản khác xa thường nhân, rất nhiều dị trạng trên ngươi ngay cả chính hắn cũng không rõ, thẳng cho tới hôm nay hắn vẫn còn chứ biết thiên sinh nhãn thức viên mãn của mình như thế nào đạt được, hơn nữa tu luyện chân quyết công pháp cũng không thể dụng lẽ thường đi lĩnh ngộ. Hơn nữa Phong Thiếu Thừa thấy hắn tu trì chỉ có tầng thứ ba, lúc đầu mới lên còn có chút xem thường, cũng không ngờ Trác Tri Viễn lại có thể dám cùng hắn đối công, bị hắn đoạt mất tiên cơ, cho nên mới phải cùng Trác Tri Viễn dây dưa một thời gian dài như vậy.

Nếu như Trác Tri Viễn giờ phút này gặp được một cao thủ có tu trì tầng thứ năm thân thức viên mãn, đối phương nếu muốn nhanh chóng xử lý, chỉ sợ sẽ khó khăn hơn rất nhiều so với giải quyết Giang Vô Hoạn. Chênh lệch giữa bốn tầng đầu cũng tầng thứ năm viên mãn, cũng không phải nói đơn giản như vậy là có thể vượt qua. Đương nhiên, viên mãn cùng với mới tiến vào tầng thứ năm bản chất nó khác nhau, chỉ có viên mãn mới có thể đạt tới cảnh giới diệu quan sát trí, người ở bốn tầng đầu khiêu chiến cao thủ tầng thứ năm, vẫn là có cơ hội chiến thắng, nhưng mà đối mặt với người có tu trì tầng thứ năm viên mãn, thì cơ hồ không có khả năng thủ thắng. Chỉ hai chữ viên mãn, nhưng chênh lệch lại hơn gấp vạn lần!

Giang Vô Hoạn dù có tận lực, nhưng cũng vẫn không phải là đối thủ của Phong Thiếu Thừa, phải biết rằng, Phong Thiếu Thừa giờ phút này chính là đã đề tụ đủ mười phần công lực, hắn đã tiêu phí trên người Trác Tri Viễn quá nhiều thời gian, cũng không muốn cùng với Giang Vô Hoạn lãng phí thời gian nữa.

Cũng bất quá chỉ dùng hai khắc (30') thì Phong Thiếu Thừa đã đem Giang Vô Hoạn một chiêu đánh rớt xuống đàn, ánh mắt chuyển lên người Mạnh Vân Cao.

Nhưng mà, lúc này cũng không phải là lúc Phong Thiếu Thừa đắc ý, nén đại hương kia, cũng đá cháy mất đi một nửa chiều dài, nói cách khác, một canh giờ đã lặng lẽ trôi qua, mà năm tên sư đệ, hắn chỉ mới đả bại được hai người mà thôi.

Mạnh Vân Cao tự nhiên cũng không dám chậm trễ lập tức lên sân đấu, hai người sau khi chắp tay theo lễ nghi, Mạnh Vân Cao liền cùng với Giang Vô Hoạn giống nhau, bày ra tư thế phòng ngự kín kẻ, ỷ vào thân pháp của mình vô cùng linh hoạt, không ngừng cùng Phong Thiếu Thừa dây dưa, cố gắng tiêu hao thời gian càng nhiều càng tốt. Nhưng mà tu trì cùng thực lực của hắn so với Giang Vô Hoạn còn kém hơn một chút, cho nên vẻn vẹn kiên trì được một khắc thời gian, cũng đã thương tích đầy mình, có vẻ rất là chật vật, giống như tùy thời có thể bị Phong Thiếu Thừa nhất chiêu đánh bại.

Trong lúc tất cả mọi người đều đang đợi đến lượt Tần Phỉ thượng tràng, Mạnh Vân Cao đột nhiên từ giữa hai tay hắn tế ra 【 ly diễm quyết 】, một đoàn hỏa diễm bùng cháy bay lên không, mọi người thấy thế, tinh thần lâm vào chấn động, đột nhiên nhớ tới khi mà Mạnh Vân Cao lâm vào hiểm cảnh liền sẽ là như thế, nhìn như là đang ở thế hạ phong, nhưng mà vào thời điểm cuối cùng bằng vào một chiêu này chuyển bại thành thắng. Tựa hồ gia hỏa dưới tình hình thế này không thể không thi triển ra tuyệt chiêu của mình!

Hiện tại đối mặt với Phong Thiếu Thừa, mặc dù không có hi vọng hắn có thể chuyển bại thành thắng, nhưng cũng trông mong hắn có thể tạo cho Phong Thiếu Thừa một chút phiền toái, có lẽ sẽ kéo dài thêm được một chút thời gian. Mà thời gian của Phong Thiếu Thừa, thực tại đã không còn nhiều lắm!

Trên dưới xung quanh đàn tế, ngoại trừ Phong Thiếu Thừa ra, những người còn lại ai cũng biết hiệu quả một chiêu này của Mạnh Vân Cao như thế nào, cho nên cũng sẽ không biểu hiện ra vẻ mặt kinh ngạc, vẫn nhìn thấy đoàn cực đại hỏa diễm rung rinh giống như vô lưc bay về phía Phong Thiếu Thừa, rồi sau đó theo sự nhíu mày của Phong Thiếu Thừa, bị hắn một đao chém thành mấy ngàn điểm lửa rất nhỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK