Thời gian ba tháng nói dài cũng dài, nói ngắn cũng ngắn, đối với Dịch Đông Lai mà nói, ba tháng này thật không thể tưởng tượng nổi, hắn mỗi ngày đều phải thừa dịp đồng tử đến đưa cơm tán gẫu với hắn một lát, mới có thể giải sầu tịch mịch. Từ khi Dịch Đông Lai ở hậu sơn trở thành đệ tử của chưởng môn Đặng Thiếu Ngải, cũng chưa có bao giờ gặp tình trạng phải lôi kéo một đồng tử ngoại ngũ đường nói chuyện phiếm. Có thể nói là mất hết mặt mũi.
Nhưng mà đối với Trác Tri Viễn tên tiểu quái vật này, thời gian này một chút cũng không cảm thấy dài. Thời gian ba tháng so với thời gian bảy năm thấm vào đâu?
Nghe được "lời nhắc nhở" của Mạc Tuân, Trác Tri Viễn đối với tu luyện "ngọc chẩm đệ nhị quyết", cũng không vì cái lợi trước mắt mà nôn nóng hấp tấp, rất cẩn thận chỉ là tuần tự tiến dần lên. Ba tháng này, mặc dù không có hoàn toàn luyện thành, nhưng đã tạo được nền móng vững chắc.
Khi kỳ hạn ba tháng thời gian đến, Trác Tri Viễn tu luyện "ngọc chẩm đệ nhất quyết", đã có hiệu quả rõ rệt, tia chân khí được phân ra từ đốc mạch, đã có thể tại huyệt ngọc chẩm kiên trì được một thời gian rất dài. Mà Trác Tri Viễn cũng có điều tâm đắc, tựa hồ chỉ cần tia chân khí này có thể kiên trì đến khi tia chân khí chính hoàn toàn đi qua đốc mạch, từ huyệt hội âm trở lại nơi khởi nguyên của nhâm mạch, như vậy "ngọc chẩm đệ nhị quyết" liền xem như là đã luyện đúng rồi.
Bởi vì không dám liều lĩnh, Trác Tri Viễn mỗi lần sau khi luyện xong "ngọc chẩm đệ nhị quyết", đều sẽ nghỉ ngơi vài ngày. Đương nhiên không phải là đi ngủ, mà là lợi dụng khoảng thời gian này tu luyện ba quyển công pháp Mạc Tuân đưa cho hắn.
Đấu với Giang Vô Hoạn một trận, đã làm cho Trác Tri Viễn nhìn ra nhược điểm hiện tại lớn nhất của mình, đó là không có chiêu thức hoàn thiện. Vô luận là thân pháp phòng thủ hay phương pháp công kích, đều vẻn vẹn là bắt chước theo bản năng chém giết với yêu thú, mà đối thủ tại ưu thế phương diện chiêu thức pháp thuật thì thực sự là quá rõ ràng.
Trác Tri Viễn tin tưởng, nếu mình cũng có kĩ năng như Giang Vô Hoạn khi điều khiển băng kiếm và băng luân kia, căn bản là sẽ không chật vật như vậy, cuối cùng cũng sẽ không lỡ tay đánh Giang Vô Hoạn bị thương nặng, để cho Mạc Tuân lại có cớ để trừng phạt mình.
【 Thiên cầm cửu biến quyết 】 là thân pháp đơn thuần, cũng như tên của công pháp, thân pháp này tổng cộng có chín thức, mỗi một thức đều bắt chước thân pháp của một loại phi cầm, từ nhỏ nhất chim sẻ đến lớn nhất là chim phượng hoàng, tuy rằng cũng không phải thân pháp bí kíp cao cấp gì đó, nhưng đối với Trác Tri Viễn, lại vừa đúng lúc mang đến chỗ tốt.
Trác Tri Viễn hiện tại thân pháp tốc độ cực nhanh, chính là không ra thể thống gì, hoàn toàn bằng vào phản ứng bản năng của thân thể, hơn nữa còn là bắt chước của những con yêu thú trong thập vạn thâm uyên. Nhưng mà những yêu thú này đều là phi hành ở không trung, sự trợ giúp của thân pháp bắt chước tự ngộ ra này không nhiều, ngược lại cùng quái điểu học được không ít, cho nên thân pháp do Trác Tri Viễn ngộ ra hiện tai có phần thô ráp, nguyên bản còn mang rất nhiều vết tích của loài phi cầm.
【 Thiên cầm cửu biến quyết 】 có lẽ không phải là thân pháp cao cấp, nhưng mà đối với Trác Tri Viễn, cũng rất là thích hợp.
Mà 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 đối với Trác Tri Viễn cũng là như thế, pháp thuật này lúc ban đầu chính là từ bên trong quan khiếu* của thân thể phun ra hỏa diễm đến đả thương địch thủ, tổng cộng chia làm ba tầng, mỗi một tầng thì lại tăng thêm một loại hỏa diễm. Trước mắt hồng quang trong hai mắt Trác Tri Viễn vốn là có công năng của hỏa diễm, học thêm 【 tam hỏa cực nguyên nguyên 】này, thực sự là giúp bổ sung cho nhau.
Chỉ có là quyển kiếm chiêu 【 linh tê kiếm chỉ 】 tựa hồ quá mức bình thường, cho dù Trác Tri Viễn chưa từng có học qua kiếm chiêu căn bản, nhưng cũng biết, phàm là đệ tử hậu sơn, kiếm chiêu công pháp nhập môn chính là 【 linh tê kiếm chỉ 】này, có thể nói là một trong những quyển kiếm chiêu kém cỏi nhất. Bất quá, có còn hơn không, tuy rằng lúc trước cùng Giang Vô Hoạn đánh nhau, Trác Tri Viễn chứng kiến trên tay Giang Vô Hoạn giũ xuất kiếm hoa, biết rõ đó là màu sắc rực rỡ không hề giá trị thực dụng gì, nhưng cũng là không khỏi ít nhiều có chút hâm mộ, dù sao cũng không phải bất luận kẻ nào cũng có thể tùy tay run lên, liền giũ ra mấy đóa kiếm hoa. Đây là yêu cầu tốc độ giật cổ tay phải rất cao.
Ba tháng qua đi, Trác Tri Viễn đã có thể thuần thục đem ba mươi sáu đường kiếm pháp của 【 linh tê kiếm chỉ 】 toàn bộ thi triển ra, tuy rằng vẫn hơi có vẻ không quen tay, cũng chưa thông hiểu đạo lí, nhưng mà đối với một thiếu niên chưa bao giờ học qua kiếm chiêu như Trác Tri Viễn, thì còn có thể yêu cầu cao như thế nào đây?
Về phần hai môn công pháp còn lại, Trác Tri Viễn rất là tâm đắc, 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 hắn đã có thể nắm giữ thuần thục tầng thứ nhất, ban đầu trong hai mắt bình thường đã có thể phun ra hồng quang, hiện giờ lại trực tiếp biến thành hai ngọn hỏa diễm, nhưng mà nhìn qua hơi có chút khó coi, thử nghĩ đến lúc giao thủ, đột nhiên từ trong hai mắt phun ra hai ngọn hỏa diễm, cảm giác rất có chút giống kỳ lân phun lửa.
Bất quá thật ra bản thân Trác Tri Viễn cũng rất hài lòng, người bình thường đều là phóng lửa từ trong mũi, trong miệng, thế nhưng hắn lại là từ hai mắt phun ra cột lửa, đây đối với chiến đâu mang tính bất ngờ, đột nhiên tập kích sẽ rất lợi hại. Trác Tri Viễn tin tưởng tuyệt đại đa số mọi người rất khó tưởng tượng đến tình huống khi giao thủ, đối phương đột nhiên từ trong hai mắt bắn ra hai ngọn hỏa diễm.
【Thiên cầm cửu biến quyết 】, Trác Tri Viễn lại là như cá gặp nước, chẳng những diễn luyện thuần thục, hơn nữa còn phù hợp với thân pháp học được từ quái điểu trong thập vạn thâm uyên. Trác Tri Viễn còn đem một vài chi tiết trong 【 thiên cầm cửu biến quyết 】điều chỉnh một chút, để cho càng thêm phù hợp cho việc tu luyện của mình.
Có được sự tăng cường của ba bộ công pháp này, Trác Tri Viễn nhất thời cảm giác được lượng không khí thở của mình nhiều hơn rất nhiều, mặc dù đang ở trong hậu sơn, tu trì của hắn có thể nói là một trong những người thấp nhấp, nhưng mà cho dù đối mặt với những người tu trì cao hơn mình, Trác Tri Viễn cũng tin tưởng mình có thể đấu một trận. Ít nhất hắn cho rằng, bằng vào【 thiên cầm cửu biến quyết 】do mình cải tạo lại, cho dù không thể chiến thắng đối thủ, nhưng toàn thân trở ra cũng không phải việc khó.
Có lẽ tuyệt đại đa số người sẽ thà chết chứ không làm cái việc mất mặt này, nhưng mà đối với Trác Tri Viễn từ nhỏ đến lớn suốt ngày chỉ biết lo lắng đến sự sống chết của mình mà nói, có thể sống sót đó mới là điều trọng yếu nhất!
Thời gian ba tháng vừa hết, Trác Tri Viễn liền nghe từ ngoài trận truyền đến một hồi phật âm niệm chú, rồi sau đó trận pháp nháy mắt biến mất. Cho dù tại trận pháp này đối với Trác Tri Viễn mà nói, kỳ thật cũng không có hiệu quả gì, hắn ở trong trận chỉ cần muốn quan sát sự việc ngoài trận, căn bản là dễ như trở bàn tay. Cơ hồ mỗi lần chứng kiến Dịch Đông Lai lôi kéo đồng tử đưa cơm nói chuyện phiếm, hắn đều cảm giác có chút buồn cười.
Khi chậm rãi ra khỏi trận, Trác Tri Viễn lập tức thấy được một "người quen", bất quá nghĩ đến đây cũng là chuyện trong dự liệu, Dịch Đông Lai nguyên vốn là cùng hắn đồng thời bị phạt, hơn nữa cũng là kỳ hạn ba tháng tự nhiên cũng phải đồng thời đi ra.
Vừa nhìn thấy Trác Tri Viễn, trong mắt Dịch Đông Lai tức khắc phun ra lửa giận, nhưng lại không dám hành động thiếu suy nghĩ, người có thể một quyền đã đem hai đại tuyệt chiêu của Giang Vô Hoạn phá vỡ, Dịch Đông Lai căn bản cũng không có nắm chắc chiến thắng hắn.
Trác Tri Viễn lại giống như không phản ứng gì, nhìn thấy Dịch Đông Lai cũng như là không phát hiện, cùng đệ tử hình đường kia cái bắt chuyện, rồi trực tiếp thẳng hướng đường xuống núi đi đến.
Dịch Đông Lai nhìn chằm chằm vào Trác Tri Viễn, đợi đến khi Trác Tri Viễn đi qua người hắn, nghiến răng nghiến lợi nói một câu: "Mấy ngày nữa, chính là luận võ đại tái (thi đấu luận võ) trong môn, đến lúc đó, sẽ xin lãnh giáo một chút bản lĩnh của Trác sư đệ a!"
*Quan khiếu : là gồm quan và khiếu. Quan thì có tam quan là vĩ lư, giáp tích, ngọc chẩm. Vị trí ba quan này các bạn có thể tra google sẽ giải thích nhiều hơn. Khiếu là một loại huyệt đặc thù, trong đó đan điền chính là một khiếu đặc biệt, ngoài ra sau này ta còn biết đến một loại khiếu nữa là tổ khiếu (chính là tổ khiếu đệ ngũ quyết trong "như ý luyện bảo quyết" đấy) hay còn gọi là huyền quan, là điểm chính giữa của cơ thể.