Mục lục
[Dịch] Thí Thiền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các trưởng lão không khỏi nhìn nhau, trong lòng âm thầm than khổ : Trác Tri Viễn này thật đúng là một thiên tài, có lối suy nghĩ cổ quái đến cực điểm, lại có thể đem 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 tầm thường biến hóa ra đa dạng như cậy. Nhưng là bọn hắn không thể không thừa nhận, sau khi được trải qua Trác Tri Viễn cải tạo lại một chút, 【 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 này uy lực đã được nhân lên gấp bội. Nếu theo cách nói trước đây, hỏa kình tất cả đều là đi theo con đường cương mãnh thì hiện tại, Trác Tri Viễn chẳng khác gì là ở trên hỏa kình lĩnh ngộ ra được một loại phương pháp sử dụng chí nhu giống như thủy tính công pháp. Một cương một nhu này nói thì đơn giản, nhưng nếu muốn làm được như thế thì đã khó càng thêm khó.

Sáu vị trưởng lão, ngoại trừ Mạc Tuân vẫn bộ dạng mi mắt khép hờ, đều không nói được lời nào, năm vị trưởng lão đều đem ánh mắt tập trung lên người Mạc Tuân, tựa hồ muốn từ trên người Mạc Tuân nhìn ra manh mối gì. Phải biết rằng, Mạc Tuân chính là tu chân giả thủy hỏa song tính, vô luận là hỏa tính chí cương chí mãnh, hay là thủy tính chí âm chí nhu, hắn đều nắm giữ vô cùng thành thục, nếu là hắn suy nghĩ ra phương pháp khống chế hỏa kình này, đối với năm vị trưởng lão còn lại mà nói, không thể nghi ngờ là dễ dàng chấp nhận hơn.

Chẳng qua là Mạc Tuân sau khi cảm giác đước ánh mắt của năm vị trưởng lão hướng về mình, liền nhỏ giọng nói :"Cái này là do tên tiểu tử ở tại trong thập vạn thâm uyên, chịu đủ loại địa hỏa hành hạ mới lĩnh ngộ ra được thủ pháp độc đáo như thế, không liên quan gì tới ta."

Các trưởng lão kinh hãi rất nhiều, không khỏi đối với lời nói Mạc Tuân khó có thể hoàn toàn tin tưởng.

Chiến đấu trên đàn tế vẫn còn tiếp tục, hoặc là nói, hỏa kình của Trác Tri Viễn vẫn còn đang dây dưa với ô nhật kiếm của Nguyệt Tiểu Sai, ai cũng khôn chịu thoái lui nửa bước, toàn bộ không khí cũng hoàn toàn ngưng kết.

" Trác sư huynh quả nhiên lợi hại, lại tiếp một chiêu của sư muội ta!" Nguyệt Tiểu Sai vừa nói, vừa nhảy lên cao, yêu nguyệt kiếm bên tay trái cũng ném lên không trung, rồi sau đó đôi chân ngọc không ngờ lại giẫm trên thân kiếm yêu nguyệt, thân hình chẳng những không có rớt xuống, mà ngược lại còn bay lên trên.

Dưới đài không ít đệ tử đã lên tiếng kinh hô :" Phi kiếm!"

Kỳ thật lấy tu trì của Nguyệt Tiểu Sai vừa mới thăng nhập tầng thứ tư thiệt thức, có được phi kiếm tuy rằng cũng là chuyện rất đáng ngạc nhiên, nhưng lại cũng không hoàn toàn không có khả năng. Thế nhưng chúng đệ tử đều biết, Nguyệt Tiểu Sai nhập môn bất quá được hai ba năm, tựa hồ là do người ở dưới chân núi có quan hệ sâu xa với sư môn mang tới, cho dù là nàng từ trong bụng mẹ đã bắt đầu luyện kiếm, nhưng cũng không có khả năng luyện được một thanh phi kiếm. Trong môn cho dù là có rất nhiều đệ tử đã đạt đến tầng thứ tư thiệt thức viên mãn, cũng vô pháp có được một thanh phi kiếm, đây cũng không phải nói là nguyên nhân tu trì mà mới có thể khống chế phi kiếm, luyện chế một thanh phi kiếm, ít nhất cũng tiêu phí của tu chân giả hơn mười năm thời gian, còn phải lấy khí huyết bản thân tưới lên thân kiếm, khiên cho bên trong bảo kiếm sinh ra kiếm linh, rồi sau đó cùng với kiếm linh câu thông, như vậy mới có thể luyện được bản lĩnh phi kiếm.

Hơn nữa, phi kiếm cũng không sử dụng như thế, nếu là đứng ở trên thân kiếm, làm sao có thể đạt tới một ngày mấy vạn dặm lộ trình? Chỉ là trên không trung đâm đầu mà bay nhanh đến phía trước thì liền đã bị luồng gió ngược thổi lại ép chết ngạt, ngay cả là người làm bằng sắt, sợ cũng không tránh khỏi kết cục bị cuồng phong loạn lưu cắt thành mảnh nhỏ!

Cho nên, khi Nguyệt Tiểu Sai đột nhiên chân đạp phi kiếm, lại khiến cho chúng đệ tử dưới đàn tế lên tiếng kinh hô như vậy.

Trác Tri Viễn lúc ban đầu cũng là âm thầm cả kinh, chỉ là rất nhanh liền hiểu rõ, thứ này cũng không phải là phải là phi kiếm chính thức, mà do thanh kiếm của cô nàng này có sự cổ quái, nhật nguyệt song kiếm này chỉ sợ sớm đã có kiếm linh, nhất định là do một cao nhân tặng lại bảo vật này, Nguyệt Tiểu Sai tuổi nhỏ cùng tu trì như vậy, muốn làm cho một loại thượng cổ thần binh nhận chủ, sợ là tương đối khó khăn. Thế nhưng có lẽ người tặng cho Nguyệt Tiểu Sai song kiếm này có tu trì cực cao, bằng thân thông cực lớn làm cho kiếm linh trong song kiếm này phải nghe lệnh của Nguyệt Tiểu Sai, cho nên Nguyệt Tiểu Sai tuy rằng không thể tạo ra phi kiếm của bản thân, nhưng cũng có thể miễn cưỡng khống chế hai cái bảo khí này.

Nói thẳng ra, Nguyệt Tiểu Sai cũng chỉ là ỷ vào linh hồn pháp bảo thôi!

Lập tức, Nguyệt Tiểu Sai trên không trung đạp phi kiếm, lại không hề hướng về Trác Tri Viễn bay nhanh đến, mà yêu nguyệt kiếm dưới chân nàng lại càng nâng nàng lên cao, Trác Tri Viễn cũng tức khắc cảm giác được áp lực lên bốn đạo hỏa kình bội tăng, ô nhật kiếm tả đột hữu xung, dường như tùy thời có thể thoát ra khỏi trói buộc của hỏa kình bay ra ngoài.

Trác Tri Viễn lập tức vận chân khí, toàn lực khống chế hỏa kình áp chế ô nhật kiếm, mà Nguyệt Tiểu Sai giờ phút này trên không trung không ngờ đã lên cao đến mấy trăm trượng, rồi sau đó, tại trong mắt Trác Tri Viễn chứng kiến, thân kiếm thanh yêu nguyệt kiếm bỗng nhiên biến lớn, ước chừng bao phủ cả một chu vi mấy trượng, thật giống như trên bầu trời có một đám mây màu bạc đang trôi giạt.

Vẫn chưa hết, mũi chân Nguyệt Tiểu Sai nhẹ điểm vào chuôi kiếm, yêu nguyệt kiếm hơi hơi hạ xuống, trên chuôi kiếm trái phải phân ra hai đạo ngân mang, huyễn hóa thành hai bàn tay người, vững vàng nắm lấy mắt cá chân của Nguyệt Tiểu Sai. Rồi sau đó, thân thể Nguyệt Tiểu Sai trên không trung đột nhiên quay lại, thanh yêu nguyệt kiếm lúc này giống như một tia chớp, từ trên trời giáng xuống, chỉ là nơi mũi kiếm đâm vào không phải là Trác Tri Viễn, mà lại là thanh ô nhật kiếm đang bị bốn đạo hỏa kình quấn lấy kia.

Khi yêu nguyệt kiếm bắn đến, ô nhật kiếm cũng rất nhanh bành trướng lên mấy chục lần, kích thước lúc này cùng với thanh yêu nguyệt kiếm là bằng nhau, Trác Tri Viễn vốn là đang là vạn phần cố gắng hết sức, giờ phút này thật giống như cảm giác được có một tòa đại sơn đang ở trên người mình đè xuống, ô nhật kiếm nguyên bản chỉ là muốn tránh thoát, lúc này liền quay mũi kiếm lại, nghênh tiếp yêu nguyệt kiếm đang bay đến, hiển nhiên là muốn cùng yêu nguyệt kiếm hội họp.

Trác Tri Viễn không biết nhật nguyệt song kiếm này sau khi hội họp còn có thể sinh ra biến hóa như thế nào, nhưng mà hắn cũng không dám đoán mò, thầm nghĩ quả đấm của ta không thể đánh tới hướng Nguyệt Tiểu Sai, nhưng chẳng lẽ không thể đánh vào trên thanh ô nguyệt kiếm này hay sao?

Tâm niệm vừa chuyển, Trác Tri Viễn liền một quyền hung hăng đánh ra, đập vào trên thân kiếm ô nhật kiếm, chúng đệ tử dưới đàn giống như chỉ nhìn thấy nắm tay của Trác Tri Viễn đột nhiên phóng lớn, mang theo hồng quang nồng đậm, như trên tay phải của hắn được quấn lên bằng một tầng hỏa diễm hừng hực, âm thầm kinh hãi nói :"Đây mới làn quyền uy chân chính của Trác Tri Viễn sao?", lập tức bên tai truyền đến một tiếng ầm ầm nổ vang!

Một quyền này của Trác Tri Viễn, đập vào trên đốc kiếm của ô nhật kiếm, một trận âm thanh kim thiết vang lên, rất là dọa người. Mà thanh ô nhật kiếm kia quả nhiên giống như vật sống, bị một quyền mạnh mẽ này, không ngờ phát ra âm thanh ông ông không thôi, tựa như một người đang thét lên đau đớn vậy!

Ô nhật kiếm bị như vậy, khiến cho thanh yêu nguyệt kiếm trên không trung đang chở Nguyệt Tiểu Sai bay nhanh tới không ngờ cũng giống như bị đau đớn theo, đồng dạng phát ra tiếng động ông ông, hơn nữa thân kiếm lay động không thôi, hai đạo ngân mang biến thành hai bàn tay người trên chuôi kiếm cũng đột nhiên biến mất không thấy gì, Nguyệt Tiểu Sai vốn là dựa vào hai bàn tay này nắm giữ hai chân của mình mới có thể đứng ở trên thân kiếm yêu nguyệt, chỉ còn chờ đến khi yêu nguyệt kiếm cùng ô nhật kiếm mũi kiếm giao nhau là lúc đó mình có thể đoạt lại ô nhật kiếm. Nhưng mà nào nghĩ đến Trác Tri Viễn bạo lực như thế, lại có thể làm náo loạn mối liên hệ giữa thanh kiếm này?

Hoa dung rối loạn, Nguyệt Tiểu Sai liền từ trên thân kiếm yêu nguyệt té xuống, trưởng lão Lâu Vô Ngân vừa nhìn liền thấy nguy hiểm, nếu như Nguyệt Tiểu Sai thật té xuống, đầu óc vỡ toang là có thể, tay phải vỗ mép bàn, thân mình cũng như mũi tên nhọn bắn về phía không trung Nguyệt Tiểu Sai đang rơi xuống, miệng đồng tời hô lớn :"Càn quấy!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK