-----o Nhóm dịch Độc Cô Thôn o-----
Tất nhiên Liễu Khuynh Nhược không làm gì Vương Hủ. Chí ít nàng sẽ không chủ động bao nuôi như hắn tưởng tượng. Dù sao Vương Hủ cũng không có khí vương bát, hào quang nhân vật chính và khí chất lẫn ngoại hình có thể khiển vô số mỹ nữ tranh nhau hiến thân.
Nhìn biểu hiện trên mặt Vương Hủ, nàng cảm thấy hơi buồn cười: “Ta chỉ muốn nói chuyện với ngươi thôi.”
"Nói chuyện?"
Vương Hủ nhìn nàng với vẻ hoài nghi, rồi nói: "Nếu nói chuyện không thôi thì các người chỉ cần hẹn thời gian,địa điểm là được mà. Có cần phải giam cầm ta một cách phi pháp như vậy không?"
Đúng lúc này, Vương Hủ thấy Liễu Khuynh Nhược giơ tay lên, liền sợ hãi kêu một tiếng, vội vàng nhảy ra xa hai trượng rồi chụp lấy cái ghế đang ngồi chắn ngang trước ngực.
Liễu Khuynh Nhược không nhịn được, bèn cười nói: "Ngươi đang làm gì vậy?"
Thật ra, nàng chỉ muốn giơ tay lấy ấm trà trên bàn và rót một ly cho mình...
"À, không. Ngươi muốn trao đổi cái gì thì nói nhanh lên..."
Vương Hủ đặt ghế xuống và tiếp tục tránh xa Liễu Khuynh Nhược hơn.
Liễu Khuynh Nhược nâng chén trà lên, nhấp một ngụm: "Ta không có gì để nói với ngươi."
Vương Hủ không hiểu lắm. Cho dù phụ nữ thường hay thay đổi nhưng cũng không đến mức tìm hắn nói chuyện rồi bất chợt không muốn nói nữa.
"Ồ, vậy ta xin phép."
Vương Hủ định rời khỏi.
“Khoan đã!”
Nghe Liễu Khuynh Nhược nói vậy, Vương Hủ lại nhảy cẫng lên: "Móa! Rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Đừng tưởng rằng thực lực hơi mạnh là có thể đùa giỡn với người khác! Muốn đánh thì đánh! Ông đây liều mạng với ngươi!"
Liễu Khuynh Nhược giải thích: "Ý ta là muốn nói chuyện với cái tôi khác của ngươi chứ không phải ngươi."
Vương Hủ sửng sốt một chút: "Không ngờ ngươi lại biết sự tồn tại của cái tôi đó."
“Ta biết chứ, bởi vì điều này rất quan trọng."
"Liệu có thể cho ta biết nó quan trọng ở chỗ nào không?"
Liễu Khuynh Nhược cười nhạt: "Ta từng bảo là không có gì để nói với ngươi."
"Vậy thì xin lỗi! Bây giờ cái ta kia cũng không muốn nói nhảm với ngươi."
Vương Hủ đặt mông ngồi xuống rồi tự mình rót trà. Sau khi biết rõ mục đích của đối phương, hắn lập tức thể hiện theo kiểu lợn chết không sợ nước sôi.
Đáng tiếc, Liễu Khuynh Nhược không chịu thua trước chiêu trò của hắn: "Nếu ngươi không gọi hắn dậy thì ta sẽ dùng vài thủ đoạn để ép ngươi."
Nghe xong câu này, Vương Hủ lại đứng lên nhìn Liễu Khuynh Nhược từ trên xuống dưới. Sau đó, hắn đi về phía chiếc giường trong phòng rồi nằm bệt xuống đó như con cá chết. Đôi mắt nhìn trần nhà, miệng nói: "Đến đây! Cho dù bị làm nhục thì ta cũng không khuất phục đâu."
Chỉ nghe thấy hai tiếng "bốp choang", ấm trà trên bàn bị ném bay vào mặt Vương Hủ.
Từ trước đến nay, Liễu Khuynh Nhược chưa từng làm điều tương tự. Thế mà hôm nay nàng phát hiện ra sử dụng bạo lực đôi lúc cũng rất hả giận.
"Nếu ngươi không hợp tác thì ta sẽ chặt một chân của ngươi trước."
Vương Hủ lau nước trà trên mặt: "Chuyện này... không phải do ta thiếu hợp tác. Sự thật là cái tôi khác đã biến mất rồi..."
"Ngươi nói gì?"
Khuôn mặt xinh đẹp của Liễu Khuynh Nhược bỗng kinh hãi đến mức đổi sắc. Đây là lần đầu tiên Vương Hủ thấy cô gái này đánh mất vẻ thong dong.
Nhưng nàng nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh: "Ngươi nói rõ xem biến mất cụ thể là thế nào? Ký ức của hắn không còn tồn tại hay nhân cách riêng biến mất?"
"Ừm. Nói cách khác, toàn bộ ký ức vẫn nằm trên người ta nhưng nhân cách thì... chỉ còn có ta. Gói gọn lại thì ta vẫn là ta."
Sau khi im lặng suy nghĩ thật lâu, Liễu Khuynh Nhược lại mở miệng: "Vậy tìm ngươi cũng được."
Vương Hủ nuốt nước miếng một cái: "Quả nhiên ngươi thích thú với cơ thể của ta."
Lần này, Liễu Khuynh Nhược thẳng chân đạp vào mặt Vương Hủ.
...
"Sau đó ngươi bình phục?"
Nhìn Gia Cát Duy ở trước mắt, Lưu Hàng cảm thấy những điều vừa nghe thật khó tin.
Gia Cát Duy gật đầu nói: "Đúng! Tuy ta không biết mục đích của nàng là gì nhưng chuyện cứu mạng ta là thật."
Ở bên kia, Miêu Gia cầm tách cà phê nói: "Chúng ta muốn ngăn cản kế hoạch nhưng nàng vẫn cứu người của ta, từ đó có thể nói lên hai điều: Một là nàng không muốn giết người. Hai là nàng thấy chúng ta không tạo ra uy hiếp đối với kế hoạch."
Đoạn Phi nói tiếp: "Tạm thời chưa nói đến việc thực lực của Liễu Khuynh Nhược cỡ nào để có được sự tự tin trên. Chẳng lẽ ngươi không định giải thích rõ tại sao lại sắp xếp để nàng ta bắt Vương Hủ ư? Mục đích thật của ngươi là gì? Và nàng muốn có thứ gì từ Vương Hủ?"
Miêu Gia ngáp dài nói: "Nàng chỉ muốn biết tại sao Vương Hủ làm được chuyện mà nàng không làm được."
Lưu Hàng hỏi: "Có chuyện gì Vương Hủ làm được mà thủ lĩnh Vô Hồn lại làm không được?"
Miêu Gia nói: "Vậy ta sẽ giải thích từ đầu...
Trước hết, có thể thấy việc nhiều chỗ xuất hiện sương mù dày đặc là cạm bẫy khiến ta chia nhau ra hành động. Cho dù sáu người quyết định đi cùng nhau thì họ vẫn tránh đối đầu trực tiếp, tiếp tục tìm cách khác để phân tán lực lượng.
Vấn đề trên đã rõ ràng. Nhưng tại sao họ muốn tách chúng ta ra?
Nếu suy nghĩ theo lối mòn thì họ làm vậy để đánh bại từng người một bằng ưu thế về sức mạnh. Song, mấy ai nghĩ đến việc họ không muốn đánh bại ta mà chỉ hứng thú với một người trong bọn.
Vì vậy, ta liệt kê ra vài khả năng có thể xảy đến. Thứ nhất là họ muốn tìm Lưu Hàng, ta cho rằng khả năng này lớn nhất, bởi vì kế hoạch Sáng Thế của Vô Hồn là lý do Woody giật dây sự kiện Hào Long Đảm; Thứ hai là Vương Hủ với hai cuốn Quỷ Cốc đạo thuật và năng lực Chúa Tể! Khi đang suy xét, ta bỗng nhớ ra Vương Hủ có thể làm được một việc liên quan chặt chẽ với kế hoạch Sáng Thế. Với lại, Liễu Khuynh Nhược chưa chắc có thể thành công trong việc này.
Vương Hủ từng sáng tạo ra sinh mạng bằng năng lực linh hồn của mình."
Trong những người có mặt ở đây chỉ có Lưu Hàng biết sự tồn tại của hai gã Vương Hủ. Những người khác đều không hiểu câu nói của Miêu Gia.
Miêu Gia không giải thích rõ chuyện này mà lại nói tiếp: “Còn khả năng thứ ba có xác suất xảy ra rất thấp, đó là họ muốn bắt ta. Có thể là vì hứng thú với thứ nào đó trên người ta chăng?
Nói tóm lại, ban ngày ta xếp nhóm để tương kế tựu kế biết rõ mục đích của đối phương.
Giả dụ bọn họ muốn giết chết hết, vậy thực lực hai tổ mạnh sẽ gặp phải kẻ địch mạnh tương đương. Một khi họ không ứng đối theo cách đó thì chúng ta sẽ nhanh chóng đánh bại kẻ địch và chạy sang trợ giúp nhóm khác. Tuy Vô Hồn có nhiều cao thủ nhưng không phải tràn lan. Trong thời gian ngắn như vậy, Vương Hủ cùng Gia Cát Duy cũng không nguy hiểm đến tính mạng.
Bên cạnh đó, nếu họ cảm thấy hứng thú với người nào đó trong chúng ta thì tỷ lệ bị chú ý phải thay đổi.
Lưu Hàng có thể bị giết, thậm chí là do Liễu Khuynh Nhược ra tay. Vì vậy, ta để vị Diêm Vương Hốt Du ở bên cạnh hắn. Phía Vương Hủ không cần phải quan tâm, hắn vẫn luôn an toàn dù thế nào đi nữa.
Cuối cùng, nhóm của ta và Đoạn Phi có thể giải quyết mọi tình huống để qua trợ giúp mọi người với tốc độ nhanh nhất."
(Miêu Gia cố ý đọc Hoàng Du thành Hốt Du nhằm mục đích trêu chọc, từ này nghĩa là lường gạt)
Nghe Miêu Gia giải thích xong, Đoạn Phi nói: "Ngươi đã tính tới mức này thì hẳn phải biết nên phải gì tiếp theo chứ?"
Miêu Gia chỉ nói một chữ: "Chờ."
Đoạn Phi lại hỏi: "Chờ cái gì?"
"Chờ bọn hắn tới... tự nhiên ngươi sẽ biết."
-----o Nhóm Dịch Độc Cô Thôn o----- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng sáu, 2018 16:32
tớ biết rồi
nhưng đấy là bản convert
đọc không vào
phải bản dịch cơ
09 Tháng sáu, 2018 23:36
truyện đã hoàn thành, tên khác là quỷ hảm trảo quỷ
06 Tháng sáu, 2018 12:05
ôi chap 23 rợn hết cả người. Mong chap mới quá
05 Tháng sáu, 2018 14:02
cậu cho mk sdt mình nạp thẻ cho. mk đã có thẻ ngân hàng đâu
02 Tháng sáu, 2018 04:42
Thẻ Nạp giờ bị cấm rồi bạn. Bạn có thể nạp qua ngân hàng hoặc chuyển khoản...hoặc pm thẻ cho mình để mình set nhé
31 Tháng năm, 2018 22:10
t cũng muốn giúp vật chất để các bác hoàn bộ này lắm mà cả tuần nay chả thấy ad nào ló mặt cả. ko biết phải làm sao luôn. mà cái chức năng nạp thẻ bị gì ấy, ko tài nào mua vàng đc
31 Tháng năm, 2018 18:45
truyện hay nên các bác cố gắng tiếp tục nhé, nếu có khó khắn gì mong mọi ng post lên group facebook để ae chung tay giúp đỡ cả về vật chất lẫn tinh thần
30 Tháng năm, 2018 17:01
nhóm dịch để sđt mình nạp tiền cho
30 Tháng năm, 2018 17:01
mình chưa có visa hay thẻ pay
30 Tháng năm, 2018 09:08
còn bao nhiêu con nghiện chưa được tiêm
30 Tháng năm, 2018 09:07
mong nhóm dịch cố lên hoàn thành bộ này
30 Tháng năm, 2018 09:07
cảm ơn nhóm dịch nhiều lắm
30 Tháng năm, 2018 09:04
cảm ơn dịch giả nhiều lắm
30 Tháng năm, 2018 09:02
bộ này không theo khuynh hướng hiện đại như kinh tủng lạc viên. mỗi người cảm nhận khác chứ, với mình bộ này là đáng đọc nhất từ trước đến nay
30 Tháng năm, 2018 09:00
đợi chờ bao lâu cuối cùng cũng có chap mới
29 Tháng năm, 2018 03:41
Bộ Kinh tửng lạc viên logic bao nhiêu thì bộ này cảm giác não tàn bấy nhiêu, cố đọc lần thứ 3,4 rồi mà không nuốt nổi dù rất thích văn phong + thế giới mà lão 3 ngày ngủ 2 nay :(
15 Tháng năm, 2018 12:55
Dịch giả đã dịch tiếp rồi nhé bạn...
02 Tháng mười hai, 2016 22:30
Năm sau mình tham gia dịch truyện này được không?
16 Tháng mười một, 2016 23:06
biết là bận và vất vả nhưng mong ad cố gắng pos truyện nhanh để dân tình được thỏa cơn nghiện. ngày nào cũng vào xem mà không được trích liều nào nản quá
28 Tháng mười, 2016 12:22
đợi ra rùi đọc hihi
26 Tháng mười, 2016 21:39
:( mấy năm r vẫn chưa xong
08 Tháng tám, 2016 20:26
cham qua .cu den khuc hay thi lai het
07 Tháng bảy, 2016 20:20
Truyện này hay thì ra đều đều nha
Chậm quá luôn ý ><~
BÌNH LUẬN FACEBOOK